Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

GẢ CHO CỬ NHÂN - 18

Cập nhật lúc: 2025-07-10 04:34:50

23

 

Huyện Đình Bạch đang trong cảnh rắn mất đầu, Lại bộ liền thúc giục Tạ Vân Châu lập tức nhậm chức. Hành lý của vẫn chỉ là một gói hành trang nho nhỏ.

 

Khoảnh khắc khóa cánh cổng viện, bao nhiêu cảm xúc dồn nén bấy lâu nay bất chợt ùa về.

 

Bao năm vòng vo khắp chốn, cuối cùng thứ thực sự thuộc về … chỉ là một gói hành lý thế thôi ?

 

Bất ngờ, vai nhẹ bẫng.

 

Tạ Vân Châu đón lấy gói đồ, chìa tay về phía .

 

“Chúng thôi.”

 

Chúng .

 

Tim chợt sáng tỏ.

 

Giống như cơn mưa gió sắp kéo đến bỗng một trận cuồng phong cuốn phăng , chỉ còn bầu trời êm ả.

 

Ta nắm c.h.ặ.t t.a.y , cùng sánh vai về phía cổng thành.

 

Tạ Vân Châu sớm thuê sẵn xe ngựa, đỗ ngay ngoài cửa thành.

 

Chúng quyết định ăn trưa mới xuất phát.

 

Gần cổng thành phía Đông một quán hoành thánh, vỏ mỏng nhân đầy, cắn một miếng là nước thịt chan hoà trong nước canh, nuốt xuống bụng khiến chỉ nuốt cả cái lưỡi theo.

 

Quán hoành thánh tồn tại suốt hai mươi năm.

 

Nàng Tây Thi hoành thánh năm xưa nay trở thành một nữ nhân hiền từ.

 

Tại nhớ rõ như ư?

 

Vì đó là nơi gặp phụ cuối cùng.

 

Năm đó, phụ lệnh từ kinh thành tuần ở đạo Cẩm Bắc. 

 

Ta và mẫu cùng bất tiện nên quyết định ở kinh chờ phụ trở về quận Đan Sơn.

 

Trước khi rời thành, cả nhà ăn bữa cuối cùng tại quán hoành thánh .

 

Hôm đó, phụ ôm thật lâu.

 

Rồi đó… âm dương cách biệt.

 

Phụ đường đến Cẩm Bắc đạo dân chạy loạn g.i.ế.c c.h.ế.t, họ cướp sạch lương thực, xe ngựa, cả mạng sống của .

 

Tạ Vân Châu lặng lẽ lảm nhảm chuyện cũ, trong mắt là sự đau lòng chẳng thể xua tan.

 

Chàng định gì đó, nhưng như cảm nhận gì, bất ngờ ngẩng đầu lên.

 

Ta cũng theo hướng ánh mắt .

 

Không xa, là một tửu lâu phong nhã nhất thành Đông.

 

Tầng hai, bên lan can, một tên công tử áo gấm trắng đang .

 

Thôi Vọng Chi cầm ly rượu trong tay, thấy qua, phớt lờ sự hiện diện của Tạ Vân Châu, khẽ nâng ly về phía .

O Mai d.a.o Muoi

Âm thanh tì bà sáo trúc mơ hồ từ trong phòng vang , như đang chúc mừng cho cái gọi là “chiến thắng” của .

 

Ta cầm lên chén , nhẹ nghiêng cổ tay, nước từ trái sang rơi xuống nền đá xanh, b.ắ.n tung thành những giọt nước nhỏ li ti.

 

24

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-cho-cu-nhan/18.html.]

 

Từ kinh thành đến huyện Đình Bạch ít nhất mất một tháng.

 

Qua khỏi vùng Giang Nam, càng xuống phía Nam đường càng khó .

 

Núi non trùng điệp, nhiều đoạn quan đạo xuống cấp, buộc rẽ đường nhỏ mới quan đạo.

 

Dù Tạ Vân Châu luôn chăm sóc chu đáo, nhưng mấy ngày liên tiếp đường cũng khiến mệt mỏi vô cùng.

 

May , qua ngọn núi cuối cùng là đặt chân địa phận quận Bạch Sa, nơi huyện Đình Bạch.

 

Tim cứ thấp thỏm mãi yên.

 

“Tạ Vân Châu, linh cảm chẳng lành.”

 

Lời dứt, từ rừng rậm ven đường bất ngờ b.ắ.n một mũi tên cắm phập vách xe ngựa.

 

Ngựa hoảng, lập tức lao điên cuồng, bên ngoài rèm xe vang lên tiếng Tạ Vân Châu:

 

“A Từ, vững!”

 

Ta kịp hiểu chuyện gì đang xảy , thậm chí còn thấy rõ qua khe rèm phất phơ bóng dáng bọn cướp rừng từ trong cây rậm nhảy .

 

Trước khi kêu lên, lập tức cắn cổ tay , sợ bản phát tiếng động Tạ Vân Châu phân tâm.

 

Đoạn đường khác hẳn mấy lối núi , xe ngựa chạy nổi, đá vụn và gốc cây liên tục cản đường, xe xóc nảy dữ dội.

 

Kỳ lạ là, bọn cướp dường như cũng rành địa hình nơi đây.

 

Tạ Vân Châu

 

“Bọn chúng theo dõi chúng từ lâu, đến đoạn đường khó , cách Bạch Sa còn một đoạn nên mới chọn tay ở đây.”

 

Ta thán phục: “Sao ?”

 

Chàng đáp: “Bốn tiêu sư giỏi nhất quận Thanh Hà đều xuất từ võ quán của mẫu .”

 

Người tiêu sư, cảnh giác là mạng sống.

 

Thật sự lợi hại. … lo mà chạy , đừng đắc ý nữa!

 

Tạ Vân Châu từ nhỏ bỏ võ theo văn, tuy chút nền tảng, nhưng bọn chúng là sát thủ chuyên nghiệp, chẳng mấy chốc điều chỉnh trạng thái.

 

Một mũi tên cắm thẳng chân ngựa.

 

Xe ngựa lảo đảo, Tạ Vân Châu cũng còn khống chế con ngựa thương.

 

Ta : “Trong rừng hai tên, lưng cũng hai tên.”

 

“A Từ, nàng tin ?”

 

Tới nước , còn hỏi tin

 

Tất nhiên là tin !

 

Ta kịp trả lời, câu trả lời trong lòng .

 

Chàng vén rèm xe, nắm c.h.ặ.t t.a.y .

 

Ta ngẩng đầu, thấy trán rạch một vết m.á.u.

 

Khuôn mặt Tạ Vân Châu hiếm khi nghiêm nghị như :

 

“Không thể giằng co với chúng, chúng bỏ xe.”

 

 

Loading...