Gả Cho Vương Gia Ốm Yếu - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:32:37
1.
“Cha, con tuyệt đối sẽ gả cho Tiêu Cảnh Hành . Ngay cả thái y cũng bảo sống quá 22 tuổi , nếu con gả cho tên sắp c.h.ế.t , A Ngạn ca ca đây, hứa nhất định sẽ cưới con !”
Ta còn trong cửa thấy tiếng lóc la làng của Thẩm Dư Xu, mày nhếch lên, đang định xoay thì bà tử bên cạnh cả ngăn .
“Phu nhân mời cô nương trong chuyện.”
Ta nhíu mày, cuối cùng vẫn theo bà . Nhìn thấy tới, tiếng của Thẩm Dư Xu mới nhỏ hơn một chút, bấy giờ chỉ nức nở thút thít.
Từ khoảnh khắc bước , phụ và cả bình thường chẳng thèm ngó ngàng gì đến cũng đưa mắt chằm chặp, thiếu điều hai chữ “mưu kế” lên mặt mà thôi.
Ta đại khái cũng đoán ý của bọn họ, cố nén sự ghê tởm, ngoan ngoãn hành lễ: “Gặp qua phụ , gặp qua mẫu .”
“Không cần đa lễ, .” Phụ nhanh chóng mở miệng.
Ta lời xuống, lẳng lặng xung quanh. Thẩm Dư Xu chẳng kiên nhẫn, ngay: “Nàng cũng là nữ nhi của Thẩm gia, gả ai cũng mà!”
Ánh mắt lóe lên, đó về phía phụ . Ông cũng , chỉ liếc mắt một cái, ngay suy nghĩ trong bụng , chút kỳ vọng còn sót dường như biến mất còn.
“Dư Nhàn, A Xu sai, con cũng là nữ nhi Thẩm gia. Thẩm gia nuôi con mười mấy năm, con cũng nên chút gì đó cho cái nhà .”
Quả nhiên ông vẫn bày dáng vẻ đoan chính nghiêm túc như quan trường, giọng điệu nghiêm khắc chẳng thương lượng.
Ta nhạo một tiếng, lên về phía ông : “Nếu phụ cũng là nữ nhi của Thẩm gia, ngài bình tĩnh xem xét thử nhé. Cùng là nữ nhi một nhà, đãi ngộ của và Thẩm Dư Xu rốt cuộc chênh lệch bao nhiêu!”
“Mười mấy năm nay, nàng uống Quỳnh Tương Ngọc Lộ, còn chỉ thể ăn cơm thừa canh cặn. Nàng khoác gấm vóc lụa là, bố y kinh thoa. Ngài xem, nên chút gì đó cho Thẩm gia là nàng ?”
Phụ lẽ cũng ngờ sẽ năng lỗ mãng như thế, tức giận đến mức râu tóc run lên. Mẹ cả bình thường mắt lập tức lạnh mặt quát lớn: “Dám trả treo với trưởng bối, ai dạy ngươi quy củ thế hả! Vả miệng cho !”
Ta về phía bà , lạnh lùng : “Bà dám! Nếu hôm nay bàn tay đó thật sự chạm mặt , dám cam đoan, tuyệt đối sẽ để bà như ước nguyện , mẫu ạ!”
Ai mà chẳng mạnh mồm, Thẩm Dư Nhàn sinh để cho chúng ức hiếp. Huống chi, lúc bọn chúng đang chuyện cầu xin.
liliii
“Ngươi! Ngươi……”
Có lẽ cả cũng chẳng ngờ dám thế, tức giận đến mức ôm ngực, một lúc lâu cũng nên lời.
Ta tốn nước bọt tranh cãi với đám , thoáng qua Thẩm Dư Xu quỳ mặt đất đang trừng mắt với , liếc về phía phụ tức giận run rẩy, bảo: “Ta thể gả.”
Sắc mặt của bọn họ lúc mới hòa hoãn một chút.
Phụ về phía , cả thả tay đang ôm ngữ xuống, mặt Thẩm Dư Xu cũng lộ vẻ vui sướng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ga-cho-vuong-gia-om-yeu/chuong-1.html.]
Trong lòng lạnh, đó tiếp tục : “Có điều, các chấp nhận ba điều kiện của .”
Mẹ cả thoáng phụ , hai trao đổi ánh mắt mới mở miệng: “Ngươi , điều kiện gì?”
“Thứ nhất, đối xử tử tế với nương , ăn, mặc, ở, đều thể cắt bớt của bà .”
Mẹ cả hừ lạnh một tiếng, về phía Thẩm Dư Xu, lúc mới cắn răng đồng ý.
“Thứ hai, trả A Dực cho nương , cướp nó nữa.”
Sau khi sinh Thẩm Dư Xu, cơ thể của cả ảnh hưởng, thể sinh tiếp nữa, bấy giờ mới cướp A Dực bên cạnh nương , sợ sẽ thành tài lập nhiều thành tựu, nên cho sách tập võ, cứ để nó trở thành đồ ăn hại, thể để bà như ý .
Phụ cả, nhanh chóng đồng ý.
Ông chỉ một nhi tử, tất nhiên hy vọng thằng bé trở nên vô dụng.
Sắc mặt cả tuy lành gì, nhưng cũng thêm gì cả.
“Thứ ba, hồi môn của Thẩm Dư Xu giao hết cho , một chút cũng thiếu.”
Phụ và cả cắn răng đáp ứng ba điều kiện , lúc mới cong môi nở nụ , hành lễ : “Nếu thế, nữ nhi trở về chuẩn gả, cáo lui.”
Ta xoay rời , quan tâm những phía đều hung tợn chằm chặp, hận nhào lên xé xác .
Trên thánh chỉ tứ hôn đích nữ Thẩm gia, nhưng tên họ.
Ngày hôm , phụ họp gia tộc khôi phục phận đích nữ của . Buồn c.h.ế.t mất, khôi phục cơ đấy.
Nương vốn là chính thê nguyên phối của , khi đỗ đạt quan thiên kim tướng phủ coi trọng, cũng chính là cả bấy giờ. Ông ghét bỏ xuất thương nhân của nương , biếm thê , cũng trở thành thứ nữ dám gặp .
Sau khi khỏi từ đường, đụng Thẩm Dư Xu, nàng khôi phục dáng vẻ cao ngạo ngày xưa, : “Ta vẫn kịp chúc mừng a tỷ, thể gả cao cho Bình Hoài Vương phủ đấy.”
Ta , mỉa : “ , lẽ sẽ gọi một tiếng Vương phi đấy.”
Thẩm Dư Xu vờ như chuyện hài gì đó, che miệng : “Thẩm Dư Nhàn, ngươi đúng là vẫn ngu xuẩn như nhỉ! Ngươi nghĩ ngày lành của sẽ bao lâu?”
Ta lạnh lùng nàng , giơ tay tát mạnh một cái, Thẩm Dư Xu ôm mặt, dám tin : “Ngươi dám đánh !”
“Ta đánh ngươi đấy, ngươi gì nào?”