Gặp được người giữa mùa xuân hoa nở - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:53:22
12
Sự xuất hiện của Thôi Kiệm giống như một đóa quỳnh đêm, chỉ nở trong khoảnh khắc ngắn ngủi biến mất.
Một ngày nọ.
Vân Trân hỏi :
"Điện hạ, vị ca ca tuấn tú là ai, thấy nữa?"
Ta đáp:
"Chỉ là một cố nhân, thuộc về nơi ."
Vân Trân đảo mắt, đột nhiên hỏi:
"Điện hạ thích đó ?"
Ta bật :
"Mắt nào của con ?"
Vân Trân ưỡn ngực, dõng dạc :
"Cả hai mắt con đều !"
" con xác nhận !"
Ta xoa đầu con bé, nhẹ giọng đáp:
"Ta chẳng còn thích Thôi Kiệm chút nào."
"Thiếu nữ mới lớn, từng ngỡ tìm một lang quân như ý."
"Nào ngờ, chỉ là hoa trong gương, trăng nước, mãi mãi thuộc về ."
"Vậy nên, thích nữa, bây giờ thích Vân Trân hơn."
Vân Trân vui vẻ ôm chặt lấy chân .
Chợt, con bé nghĩ điều gì đó, liền hỏi tiếp:
"Vậy còn ca ca thì ?"
Ta khẽ mỉm :
"Ta cũng thích Vân Hà."
Vân Trân mừng rỡ hét lên:
"Ca, điện hạ cũng thích đó!"
Vân Hà phía , lập tức đỏ mặt, cả vành tai cũng ửng hồng.
Hắn lắp bắp:
"Muội đừng… đừng bậy!"
Lúc , thấy một tiếng động khẽ.
Ta ngẩng đầu .
Thôi Kiệm đó từ bao giờ, cứ thế lặng lẽ .
Vân Hà lập tức bước nhanh lên phía , chắn mặt .
Lần cuối cùng gặp Thôi Kiệm.
Chính là một đêm hè.
Tiếng ếch kêu râm ran, làn gió đêm vẫn mang theo nóng oi bức.
Thôi Kiệm mời mà đến.
Hắn giường , ánh mắt u tối.
"Tùy Triết Ý, thể ở đây lâu hơn nữa."
Ta bình tĩnh :
"Vậy thì chúc ngài thuận buồm xuôi gió."
vẫn rời .
Hắn hỏi:
"Ta rốt cuộc sai điều gì?"
Thôi Kiệm cố chấp, dường như nhất định câu trả lời.
Vậy thì sẽ cho câu trả lời.
Ta :
"Chàng chẳng sai gì cả, chỉ là ngài thiên vị mà thôi."
"Nếu trong lòng khác, lẽ cũng thể hơn ngài ."
Thôi Kiệm lập tức phản bác:
"Đó đều là chuyện qua!"
"Từ khi thành , từng gì với nàng!"
Hắn đột nhiên đỏ mắt, như thể chịu bao nhiêu oan ức.
Ta vốn rõ.
Vì như thế trông sẽ giống một nữ nhân lòng hẹp hòi.
nếu rõ, sẽ chịu thừa nhận.
Vậy thì sẽ .
"Chiếc khăn tay ngài thường dùng nhất, do Tùy Ương Ca thêu ?"
"Trên giá sách của ngài, trong cuốn cổ thư ngài yêu thích nhất, giấu bức họa của Tùy Ương Ca ?"
"Tập thơ ngài tự tay biên soạn, bao nhiêu bài là ngài vì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gap-duoc-nguoi-giua-mua-xuan-hoa-no/chuong-7.html.]
Thôi Kiệm há miệng, nhưng gì.
Ta .
Từ khi thành , lẽ thực sự từng vượt rào với Tùy Ương Ca.
vẫn luôn đặt nàng trong tim, trân quý như báu vật.
Hắn đối xử với Tùy Ương Ca như một bằng hữu bình thường.
hiểu rằng, nếu tâm tư như , tránh né.
Hắn cố tình cho rằng quân tử thanh bạch, nguyện vì Tùy Ương Ca mà chạy vạy khắp nơi.
Nói "vô liêm sỉ" thì lẽ quá.
thể chấp nhận một phu quân như .
Thôi Kiệm hoảng loạn.
Hắn giải thích gì đó, nhưng nhận lời biện minh đều trở nên vô nghĩa.
Ta mặt Thôi Kiệm lúc .
Ta đóng cửa sổ .
13. Kết thúc
Năm hai mươi tám tuổi.
Thôi Kiệm vẫn cưới Tùy Ương Ca.
Sinh nhật năm đó, gặp thích khách.
Nhìn cách tay, ngay đây là trong cung phái đến.
Vân Hà đỡ cho một kiếm, suýt nữa mất mạng.
Ba ngày liền, tự chăm sóc .
Năm .
Thái tử tố cáo.
Người dâng tấu đầu chính là Thôi Kiệm.
Bằng chứng xác thực, thái tử phế.
Vân Hà hồi phục dần.
Còn Vân Trân thì đến từ biệt .
Con bé trở thành thiếu nữ duyên dáng, khám phá thế giới bên ngoài.
Ta lo lắng.
Con bé sẽ cùng đoàn thương nhân, cao thủ bảo vệ.
vẫn nỡ xa nó.
Vân Trân kéo tay áo , nũng:
"Điện hạ, cho con , con đến kinh thành, xem nơi từng sống!"
"Con còn đến đại mạc, ngắm đàn cừu lớn, con thật nhiều nơi !"
"Con giống một , cam tâm chờ đợi khác hồi tâm chuyển ý!"
Vân Hà giả vờ thấy.
lúc , đá chân một cái.
Cuối cùng, đồng ý.
Tiễn Vân Trân ba chặng thành, chúng mới chia xa.
Trên đường hồi phủ, hai bên đường, hoa đào nở rộ.
Ứng với câu thơ:
Nhân diện bất tri hà xứ khứ, đào hoa y cựu tiếu xuân phong.
(Người xưa chẳng ở , hoa đào vẫn nở, với gió xuân.)
Gió đầu xuân vẫn se lạnh.
Người bên cạnh khoác áo choàng lên vai .
Ta nghiêng đầu, bắt gặp đôi mắt xanh biếc như mặt hồ mùa thu.
Là Vân Hà.
Có lẽ lâu, khiến chút mất tự nhiên, đầu .
Ta đột nhiên :
"Sau , lẽ ngươi thể lấy vợ nữa."
Người bên cạnh khẽ sững sờ.
Sau đó, ngẩn tại chỗ.
Ta bước bảy bước.
Chợt cảm nhận ai đó rón rén chạm đầu ngón tay .
Người đuổi theo, giọng run rẩy:
"Tất cả theo điện hạ."
"Ta đời … đủ mãn nguyện ."
Hạnh phúc lớn nhất đời .
Là gặp giữa mùa xuân đầy hoa nở.
[Hoàn văn.]