GẶP NGƯỜI KHI MỘNG TỈNH - Chương 4: Hoa lan vĩnh cửu
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:25:29
{04}
Để đến lúc lời dối vạch trần c.h.ế.t quá thảm, càng thêm quan tâm đến Lâm Tiêu Dương.
Anh về nhà, chạy cửa nghênh đón, sách, mang đến trái cây nóng, gặp chuyện phiền lòng trong công việc, tuy giúp gì, nhưng cố gắng kể thêm vài câu chuyện chọc vui.
lấy bộ bản lĩnh hầu hạ khách hàng, dỗ Lâm Tiêu Dương vui vẻ.
Qua một thời gian, Lâm Tiêu Dương đích nghiệm thu thành quả học tập của , đó sắp xếp cho nhân viên văn phòng ở công ty của bạn .
Đây là đầu tiên cơ hội ở một công ty lớn chính quy, đặc biệt là khi đồng nghiệp của đều trình độ học vấn cao, càng thêm tận tâm tận lực, tập trung tinh thần việc.
tuyệt đối nhắc đến quan hệ với nhà họ Lâm, cũng hề thái độ của quen, đối xử hòa nhã với tất cả , tích cực tham gia các hoạt động, giúp đỡ đồng nghiệp những việc trong khả năng, quan hệ với đồng nghiệp xung quanh hòa hợp, nhưng bao giờ giao du sâu với ai.
sợ quan hệ thêm một phần sẽ lộ tẩy, thấy bộ não trống rỗng, thiếu sót của , thấy linh hồn nhạy cảm tự ti của .
Dù nhà họ Lâm chi nhiều tiền cho , đưa mở mang tầm mắt, vẫn là kẻ lang thang khắp nơi đó.
Tháng đầu tiên , nhận bảy ngàn tệ tiền lương, định mua quà cho . Nhà họ Lâm thiếu thứ gì, vì tấm lòng mới là quan trọng nhất.
Ở nhà, bố Lâm thỉnh thoảng sẽ vài câu tiếng địa phương, giống với giọng của dì Triệu, giúp việc chuyện riêng, bố Lâm xuất nghèo khó, tay trắng lập nghiệp, sự nghiệp mới khởi sắc, liền hợp tác với bố của Lâm, đối phương tán thưởng trai trẻ , liên tác hợp với con gái của , hai vặn hợp ý , thành một đoạn lương duyên.
Dì Triệu từng dạy may đế giày vải nghìn lớp, là đặc sắc của quê hương, còn là di sản văn hóa phi vật thể. đến chợ mua vật liệu nhất, về nhà so với giày bố Lâm thường để vẽ kích cỡ, thất bại mấy , mới một đôi giày đế vải nghìn lớp thể mang ngoài.
Mỹ phẩm dưỡng da của Lâm đắt tiền, đương nhiên sẽ tặng những thứ đó, mua hai thỏi son CL hình vương trượng, màu sắc trầm đại khí cực kỳ hợp với Lâm.
Thời gian , vòng tay mười tám hạt cầu phúc ở chùa Linh Vân nổi tiếng mạng, Lâm Nhã cũng nhắc đến hai , nhưng trình tự mua phiền phức, điền một đống thông tin, vòng tay hạn thời gian, lượng và cả mua.
ba giờ sáng thức dậy xếp hàng, vặn kịp đợt đầu tiên, lấy suất mua đầu tiên. Nghĩ đến Lâm Nhã hai ngày nay luôn cầm điện thoại bí ẩn, thêm tiền nhờ sư phụ thêm một viên thạch hồng khai quang.
Đến lượt Lâm Tiêu Dương, thật sự chút khó xử, cuối cùng quyết định tặng một bức thư tay.
Viết thể dừng , trong bức thư dài tám ngàn chữ , thật thật giả giả, đầu tiên bộc bạch tâm sự với khác.
Đối với Lâm Tiêu Dương, một cảm xúc ỷ khó thành lời.
Bức thư rõ tâm sự thiếu nữ thôi của , nhưng kiềm chế, cách quy chúng thành tình cảm ơn.
Tối hôm đó ăn cơm xong, lấy quà tặng họ, một nữa trịnh trọng bày tỏ lòng ơn.
Ngay cả bố Lâm cũng chút cảm động, liên tục khen là một đứa trẻ ngoan.
Lâm Tiêu Dương một phần bí mật khó của , càng thêm quan tâm đến .
Anh từng du học ở Pháp, tiếng Pháp chuẩn, kết hợp với giọng trầm ấm, lười biếng quyến rũ, năn nỉ dạy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gap-nguoi-khi-mong-tinh/chuong-4-hoa-lan-vinh-cuu.html.]
Lâm Tiêu Dương từ chối, bận, nhưng buổi tối vẫn cố gắng dành một chút thời gian ở riêng với .
Câu tiếng Pháp đầu tiên dạy là: Cinq tests pour les marqueurs tumoraux.
Anh một , theo một , cuối cùng lắp bắp thể trôi chảy. hỏi nghĩa là gì, dài như , cũng giống như xin chào, cảm ơn.
Khóe miệng Lâm Tiêu Dương cong lên thành nụ , ánh mắt khát khao tri thức của , đưa tay xoa đầu : "Câu dịch sang tiếng Trung, nghĩa là xét nghiệm năm chỉ dấu ấn ung thư."
Mặt đỏ bừng, ném bút xuống dậy giả vờ đánh , nhưng đột nhiên mất trọng tâm, ngã thẳng xuống đất.
Tiểu Bạch của Khôi Mao
Lâm Tiêu Dương nhanh tay lẹ mắt kéo , kết quả cả hai cùng ngã xuống, Lâm Tiêu Dương, đệm thịt.
Trên mặt đất trải thảm dày, may mắn vấn đề gì lớn, nhưng tư thế thật sự chút mập mờ quá mức.
Lâm Tiêu Dương khẽ rên một tiếng, đó khí đều ngưng đọng, chỉ còn tiếng tim đập loạn xạ.
Trên mặt mang vẻ hoang mang luống cuống, trời đất chứng giám, quả thật ý tiến thêm một bước trong mối quan hệ với Lâm Tiêu Dương, nhưng tuyệt đối là cục diện như bây giờ.
hoảng loạn tìm điểm tựa, chống tay lên vai Lâm Tiêu Dương thẳng dậy, đó ý thức động tác càng tồi tệ hơn.
Lâm Nhã gần đây mê mẩn phong cách hot girl Mỹ, kéo cùng cô hot girl, phong cách quần áo tóm là ngắn cũng ngắn, hôm nay mặc một chiếc áo ngắn bó sát, và một chiếc váy xếp ly màu nâu sẫm dài đầu gối hai nắm tay.
hai chân tách bụng Lâm Tiêu Dương, vì động tác của , áo kéo lên nhiều, lộ hơn nửa vòng eo, mà váy thì dồn lên đùi.
Anh cứng đờ đầu sang bên cạnh, nhưng vành tai ửng đỏ, lồng n.g.ự.c khẽ run, và một đổi thể , vẫn bán cảm xúc thật của Lâm Tiêu Dương, bò xuống khỏi , nhanh chóng chạy khỏi phòng sách, vùi trong chăn.
đương nhiên thích Lâm Tiêu Dương, xứng đáng với tất cả những lời khen ngợi quang minh lạc đời .
từng mơ tưởng đến Lâm Tiêu Dương, là trăng sáng cao vời vợi trời, là cành khô gỗ mục trong bùn lầy. Ánh trăng chiếu rọi lên , là ân huệ. dám kéo mặt trăng xuống vũng bùn.
những điều chẳng qua là nhà họ Lâm mối liên kết tình cảm sâu sắc hơn với , thể bảo đảm cho nửa đời lo lắng.
Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng suy nghĩ hỗn loạn của , vốn định giả /c_h.ế_t/ , nhưng bên ngoài hẳn nhiên kiên nhẫn, gõ ba cái, dừng vài giây, đó gõ, vẻ như mở cửa thì sẽ bỏ cuộc.
mở cửa, bên ngoài là Lâm Tiêu Dương.
Anh rằng , ép lùi , cho đến khi ngã ghế sofa. Anh tiện tay kéo ghế đến, đối diện với .
Vành tai Lâm Tiêu Dương vẫn còn vệt đỏ tan, tự nhiên khẽ ho hai tiếng. Sau đó đắm đuối: "Chân Chân, bạn gái nhé."
Bộ não đình công của ngừng hoạt động một lúc lâu, lâu đến mức sự nhiệt tình trong mắt Lâm Tiêu Dương dần dần phai nhạt.
ấp úng : "Em cảm thấy, chính là, em đương nhiên thích , nhưng quá , đến mức đối với em chút chân thực, thể cho em một chút thời gian, để em suy nghĩ ?"
Lâm Tiêu Dương vui vẻ đồng ý, mặc dù là cho thời gian suy nghĩ, nhưng càng thêm mật với . Sự mật nhanh chóng gây sự chú ý của bố Lâm.