Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ghét Của Nào Trời Trao Của Đấy - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:59:26

"Xem tin nhắn , xem còn gì cần bổ sung ." Chu Dư Mộ cúi mắt bấm điện thoại, gửi cho một bức ảnh danh sách.

lướt qua hai , cảm thấy choáng váng. "Có nhiều ?" hỏi nhẹ nhàng.

Không chỉ " nhiều," mà là nhiều đến mức đáng kinh ngạc.

Trên danh sách liệt kê thứ thể cần khi ở nhà , từ kem đánh răng, bàn chải đánh răng, cốc nước, khăn mặt, đến dầu gội, sữa tắm, thậm chí cả băng vệ sinh và ibuprofen.

Đếm sơ sơ, thấy hơn năm mươi hạng mục, tốn bao nhiêu tiền đây!

Chu Dư Mộ lạnh lùng : " sẽ cùng em thứ hai ."

"Hay là chuyển một ít đồ từ nhà sang ?"

"Được, em mà tự với dì..."

"Chúng thể lẻn về khi nhà!"

Nói xong, Chu Dư Mộ liếc một cái, khóe miệng nhếch lên nụ chế giễu mà vô cùng quen thuộc.

"Sở Triều, em tưởng rảnh rỗi như em ?"

A a a, tức c.h.ế.t mất!

" quan tâm, tiền." trực tiếp ườn .

"Cho em vay, tính lãi." Chu Dư Mộ trầm ngâm vài giây .

"Cút , Chu bóc lột!" gào lên.

"Dầu gội đầu các thứ, thể để dùng của ?"

"Không ." Hắn dứt khoát từ chối trực tiếp kéo trung tâm thương mại.

chỉ thể thấy nửa bên của , phát hiện tai đỏ bừng vì tức giận.

Có đáng , đồ keo kiệt!

6

Nửa giờ , đống đồ chất thành núi trong xe đẩy, tim như rỉ máu. Chu Dư Mộ đúng là thiếu gia nhà giàu, chọn đồ , chỉ chọn đồ đắt.

“Thực kem đánh răng mua một tặng một cũng tệ.” khéo léo đề nghị.

“Không .” Chu Dư Mộ từ chối chút do dự.

Đang định tranh luận thì thấy tiếng chào hỏi quen thuộc ở góc cua, khiến như trời trồng.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

“Chào sếp.”

Chu Dư Mộ nhàn nhạt gật đầu. Qua khe hở của giá hàng, thấy một đồng nghiệp trong tổ đang đối diện, vẻ mặt cô cứng đờ, như thể đang : "Phải đây, chạy trốn quá, dạo phố mà cũng gặp sếp chứ."

cô gái cùng phấn khích, kinh ngạc thốt lên: “Chị ơi, sếp chị trai thế!”

Mặt đồng nghiệp càng trắng bệch hơn. Ai mà Chu Dư Mộ ghét nhất là khác bình phẩm về ngoại hình của .

“Vị là...?” Đồng nghiệp chuyển chủ đề, ánh mắt sang chỗ Chu Dư Mộ và đang nắm tay .

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, vội vàng đội mũ áo hoodie lên, kéo dây áo xuống để che mặt.

Đồng nghiệp im lặng chằm chằm, lắp bắp: “Đó là… chị dâu? Sở thích của chị độc đáo thật…”

gật đầu qua loa, định chuồn. Chu Dư Mộ thở dài, kéo đổi hướng. “Quay , bên mới là giá hàng.”

cứng họng, vội thúc giục: “Nhanh lên! Anh cũng tin đồn quấy rối t.ì.n.h d.ụ.c cấp chứ, ngài Dư Mộ?”

Tối hôm đó, quầy thu ngân của trung tâm thương mại xuất hiện một cảnh tượng kỳ lạ. Một trai, mặt biểu cảm, dắt theo một với cái đầu hình hoa cúc, tay đẩy xe đẩy tính tiền. Dù là một trong những nhân vật chính, vẫn cảm thấy an che mặt, mất mặt .

“Sở Triều, tính tiền.”

“Sở Triều?”

“… Sở Triều, đưa điện thoại cho .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ghet-cua-nao-troi-trao-cua-day/chuong-3.html.]

Chu Dư Mộ thở dài, xoa nhẹ đầu ngón tay . Tay còn của đang cầm đồ, thể quét mã thanh toán. kinh ngạc đến mức run lên. Nói chuyện thì , sờ mó cái gì!

Những xếp hàng phía bắt đầu phàn nàn.

“Có thể nhanh lên , mua đồ thì tránh !”

“Tính tiền còn nắm tay , thể về nhà ân ái ? Đợi nổi ?”

Chu Dư Mộ nhắc : “Túi quần.”

đưa tay mò mẫm Chu Dư Mộ. Hắn cứng đờ, nghiến răng: “Đừng sờ lung tung!”

nhanh chóng lấy điện thoại , cảm thấy nó khá vặn trong tay . Cuối cùng, vì quá vội nên chúng cũng mua hết những thứ trong danh sách.

“Trung tâm thương mại sẽ sớm giao đồ đến, lát nữa lấy rau rửa ,” Chu Dư Mộ .

“Không thể gọi đồ ăn ngoài ?” dài ghế sofa, chán nản.

“Không , cho sức khỏe.” Chu Dư Mộ kéo dậy, cho từ chối.

Trong bếp, Chu Dư Mộ ngừng chỉ huy.

“Sở Triều, giấm.”

“Sở Triều, bát.”

Khi ăn cơm, cũng yên.

“Sở Triều, cái .”

“Sở Triều, còn cái nữa.”

Cuối cùng, chịu nổi, đập đũa xuống.

“Tại gắp thức ăn cho chứ!”

“Vì tay của đang em nắm.” Chu Dư Mộ đáp, mặt đầy vẻ đương nhiên.

bực : “Vậy dùng tay trái gắp!”

Chu Dư Mộ biểu cảm, dùng tay trái vụng về gắp thức ăn, trông như loài thời nguyên thủy.

: “… Vậy đừng ăn nữa!”

vui vẻ ăn uống, mặc kệ Chu Dư Mộ cau mày đấu tranh với đồ ăn. ăn xong, vẫn đang đấu tranh. chơi điện thoại, vẫn đang đấu tranh. thua ba ván xếp hạng, im buồn ngủ, vẫn đấu tranh.

: …

Chu Dư Mộ: "-_-"

Rốt cuộc là hành hạ là hành hạ chính ?

Thôi bỏ . bực bội giật đũa của Chu Dư Mộ, gắp thức ăn cho . “Ăn !”

Sau khi rửa mặt và đánh răng xong, lo lắng về việc ngủ. Chỉ cần nghĩ đến việc ngủ bên cạnh Chu Dư Mộ, thấy thoải mái.

“Qua đây giúp .” Chu Dư Mộ gọi. Nhìn , lấy chăn gối mới trải đất. Sau khi trải xong chiếu, Chu Dư Mộ tắt đèn. Hắn đất, giường, hai bàn tay nắm chặt lơ lửng giữa trung.

Cứ như mà ngủ ?

Không đời nào!

Á, tê quá, cánh tay kẹp ở mép giường.

vô thức dịch chuyển mép giường một chút, thêm chút nữa...

“Bịch!”

Trong cơn mơ màng, cả trực tiếp ngã xuống đất.

7

giật tỉnh giấc, bốn mắt với Chu Dư Mộ. Hắn đè trúng, rên lên một tiếng.

Ánh trăng yếu ớt len lỏi qua khe hở của rèm cửa, chiếu sáng chúng một cách mơ hồ.

Loading...