Ghét Của Nào Trời Trao Của Đấy - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:59:34
Vì , xổm tại chỗ, gọi điện cho .
"Ồ, khách quý đến chơi , nghĩ đến việc gọi điện cho bà già ?"
thở dài: "Đâu , rõ ràng là ngày nào con cũng trò chuyện với mà.
“ , ơi, Chu Dự Mộ… mấy năm nay gì ?”
Ngập ngừng một lúc, vẫn hỏi thắc mắc trong lòng.
Trong đầu thoáng qua hình ảnh lọ thuốc màu trắng mà vô tình thấy trong tủ thuốc ở nhà vệ sinh của Chu Dự Mộ mấy ngày .
Mẹ hỏi thì đầu tiên thở dài, đó mới từ từ kể chuyện cho .
"Triều Triều, Tiểu Chu... mấy năm nay cũng dễ dàng gì."
Từ miệng , mấy năm nay Chu Dự Mộ vẫn luôn khám bác sĩ tâm lý.
Hắn tưởng ghét .
Để thêm gánh nặng, chỉ thể tự hại hết đến khác để kìm nén sự thôi thúc tìm .
Hắn dùng thuốc để ngủ, bốn năm nay gần như từng ngủ ngon giấc.
Thì đầu tiên gặp mặt, mắt thâm quầng nghiêm trọng là vì như .
đầy hoang mang: “ tại lúc đến tìm con?”
Mẹ bằng giọng đành lòng: “Triều Triều, con đừng giận . Dì Diệp tìm mấy , thực sự nổi nữa nên lừa thằng bé rằng con buông bỏ chuyện , thằng bé mới…”
im lặng trong bóng tối của phòng khách.
Khuôn mặt đang ngủ của Chu Dư Mộ bên cạnh khác với thường ngày.
Ít vẻ lạnh lùng và cay nghiệt, khóe mắt và mũi đỏ ửng khiến trông đáng thương.
Tự hỏi lòng , trong bốn năm đại học, bao giờ quên Chu Dư Mộ một ngày nào.
Nguyên do còn là phản cảm khi đến tên , mà là do vết thương nhạt dần, là nỗi nhớ đậm hơn, giờ đây câu trả lời trong lòng.
Người gặp khi còn trẻ quá mức kinh diễm, những khác đều trở thành mây khói thoáng qua.
chúng trở mặt quá căng thẳng.
Thể diện của thiếu niên lớn hơn trời, vẫn luôn cố chấp, chịu giảng hòa.
Từ đầu tiên gặp mặt khi còn nhỏ, chuyện đều là chủ động.
Chẳng lẽ sai chuyện gì thì xin giảng hòa ?
Giờ nghĩ , đều là lòng tự trọng trẻ con của gây nên.
Chỉ cần nghĩ đến những ngày tháng khó khăn mà Chu Dư Mộ trải qua, trong lòng đau nhói.
nghĩ, trông chờ một tâm lý vặn vẹo như Chu Dư Mộ chủ động thông suốt là thể.
Dù cũng chủ động nhiều như , cũng kém nữa chứ.
"Sở Triều?"
Chu Dư Mộ xoa xoa trán dậy khỏi ghế sofa.
Nửa phút , sắc mặt trở nên muôn màu muôn vẻ hơn cả bảng pha màu.
tủm tỉm ghế bên cạnh, bắt chước dáng vẻ của Chu Dư Mộ, bắt chéo chân.
Chu Dư Mộ ngẩng đầu , vô thức mở miệng: "Đừng..."
Nói một nửa, ngậm miệng.
hào phóng phất tay: "Không , tiếp !"
"Đừng bắt chéo chân, dễ vẹo cột sống."
???
Em bảo cái ?
vẫn điều chỉnh tư thế chân, giả vờ ho vài tiếng.
"Chu Dư Mộ, bây giờ em cho một cơ hội, xin em ."
Chu Dư Mộ thì ngẩn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ghet-cua-nao-troi-trao-cua-day/chuong-9.html.]
Ngay đó, trong đôi mắt lóe lên một tia hy vọng và sự chân thành yếu ớt.
"Sở Triều..." Giọng khàn khàn và khó hiểu vì say rượu.
gật đầu: "Có đây, em đang đây."
"Xin... xin .
"Anh xin .”
"Anh xin ..."
Chu Dự Mộc cúi đầu, dùng tay che mặt, giọng nghẹn ngào.
ôm , cảm nhận cơ thể đang nhẹ nhàng run rẩy: "Được, em tha thứ cho .”
"Bây giờ đến lượt em."
"Xin , Chu Dư Mộ."
14
Lời còn dứt, Chu Dư Mộ đột ngột ngẩng đầu lên.
Hắn mở to hai mắt, vẻ mặt đầy hoang mang: "... Tại ? Tại xin ."
thẳng mắt .
"Xin , em ở bên khi khó khăn nhất.”
"Xin , em sẽ ở bên nhưng vì sự yếu đuối và hèn nhát của mà bỏ rơi .”
"Xin , quên với rằng, em yêu .”
" bây giờ em là một trưởng thành chỉnh, khỏe mạnh, lòng tự trọng, chín chắn và đầy đủ năng lực hành vi dân sự.”
"Vì , Dư Mộ trai như , em thể lấy ?"
Chu Dư Mộ nức nở mặt .
"Không ." Hắn khàn giọng, buồn bã : "Phải là cầu hôn em chứ."
trợn mắt.
Thật là kiêu ngạo, say rượu vẫn vui hơn.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Xem cái video đó, coi như bảo vật truyền gia .
Hì hì, Chu Dư Mộ sĩ diện đến c.h.ế.t khi thấy lịch sử đen tối khi say rượu của sẽ phản ứng như thế nào?
đưa tay định lấy điện thoại.
phát hiện cánh tay dính chặt cổ Chu Dư Mộ.
Không chứ, nữa ?
Chu Dư Mộ cũng nhận điều , ánh mắt đột nhiên trở nên thâm sâu.
"Vợ ơi, hôn hôn."
Hắn tiến gần, giọng điệu tủi mang theo sự dụ dỗ.
nghĩ, thôi , thì hôn.
Ngoại truyện
Ông Tơ liếc tóc vàng mắt xanh chỉ quấn một mảnh vải trắng rách rưới, vẻ mặt hài lòng.
Thần tình yêu Cupid đắc ý huýt sáo:
“Thấy , mà, trong thời đại , sự thẳng thắn là hữu ích nhất. Không tự dưng mà đầu về doanh ở bên đó nhé.”
Bà Nguyệt mặc sườn xám, trang nhã xinh nhưng giơ ngón giữa thiện.
"Vâng , thắng . thể mặc quần áo tử tế của thời đại , đồ biến thái, đừng dựa danh nghĩa đến giao lưu học hỏi mà bừa!"
Cupid xoay một vòng ánh trăng bạc, khi hạ cánh, cực kỳ tự luyến liếc mắt đưa tình với bà Nguyệt.
"Theo cách của các thì gọi là nhà từ thiện lớn đó, Bồ Tát nam."
"Cút !" Bà Nguyệt che mắt, bực bội gào thét điên cuồng.
- Hết -