Giả thiên kim là kẻ diễn kịch, nhưng tôi là thần kinh thật đấy! - 1 + 2 + 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:48:46
đánh giả thiên kim, các trai liền tống bệnh viện tâm thần.
Ra ngoài, trở nên vô cùng ngoan ngoãn.
Các bảo về hướng đông, dám về hướng tây.
mà… giả thiên kim còn ngoan ngoãn hơn cả ?
Bác sĩ Kỳ rằng, khác tay, thì thể đánh trả. Đây là hành vi cơ bản của bệnh nhân tâm thần.”
ba ngày đánh ai , tay ngứa ngáy quá!
Bất đắc dĩ, bắt đầu mộng du.
mạnh tay cắm con d.a.o găm xuống đầu giường của giả thiên kim.
“Tại cô còn tay?”
Giả thiên kim sợ đến run lẩy bẩy.
Các trai cuối cùng cũng nhận điên thật, hối hận kịp.
“Noãn Noãn, xin em, là sai …”
nghiêng đầu, bây giờ mới lời , quá muộn ?
1.
Ngày hai đến bệnh viện tâm thần đón , hôm đó, mặc áo búp bê, quần yếm, hai tay ngoan ngoãn đan , cúi đầu rủ mắt, còn chút kiêu ngạo ngang ngược như .
Anh hai quan sát từ xuống , cuối cùng hài lòng mở miệng.
“Biết sai ?”
ngoan ngoãn gật đầu, lặp lời bác sĩ Kỳ dạy .
“Xin hai, là do em ghen tị với Tần Nhu, nên mới tìm đám côn đồ bắt nạt cô . Em sai , dám nữa.”
Vẻ uất ức đủ, hối hận đủ, đôi mắt ngân ngấn lệ nhưng hổ dám để rơi xuống—tư thái , học theo Tần Nhu suốt một thời gian dài.
Quả nhiên, hai tin .
Anh giơ bàn tay cao quý của lên, xoa đầu như một sự bố thí.
“Biết ngoan là . Nếu em quá đáng như , cả cũng sẽ nhốt em bệnh viện tâm thần.”
“Sau , hãy hòa thuận với Nhu Nhu.”
bắt chước dáng vẻ mềm mại của Tần Nhu, dụi dụi lòng bàn tay .
Hạt Dẻ Rang Đường
Quả nhiên, hai vui vẻ .
Không ai chú ý đến việc, viện trưởng Lưu, đưa ngoài, rùng một cái thật mạnh.
nghiêng đầu liếc qua, lập tức thấy mồ hôi lạnh chảy dài trán ông .
“Tần - Tần , nếu còn dặn dò gì khác, sẽ phiền hai em đoàn tụ nữa.”
Anh hai gật đầu.
“Ông lắm. Khoản đầu tư của nhà họ Tần sẽ sớm chuyển đến.”
“C-Cảm ơn!”
Nói xong, viện trưởng Lưu vội vã rời .
“Viện trưởng chạy nhanh thật đấy…” .
Bịch!
Viện trưởng Lưu vấp ngã.
Sau đó, ánh mắt kinh ngạc khó hiểu của hai, ông lập tức bò dậy chạy như thể quỷ đang đuổi theo lưng.
“Anh hai, em thể về nhà ?”
Nhìn thấy ngoan ngoãn như , hai gật đầu.
quên cảnh cáo : “Nếu còn dám bắt nạt Nhu Nhu, dù cả nhốt em , cũng sẽ nhốt!”
“Vâng.”
ngoan ngoãn gật đầu.
2.
Trở về ngôi nhà quen thuộc , cửa mà dám tùy tiện bước .
Tần Nhu , đây là nhà của cô .
Ba là của cô , các trai cũng là của cô .
Còn , mới là ngoài.
Nhà của khác, thể tùy tiện bước ?
Chỉ đến khi hai : “Vào ,” mới nở nụ như thể ban ân huệ, rụt rè hỏi: “Thật sự… thể ?”
Quả nhiên, hai xót xa , mắt còn đỏ.
nghĩ đến sự ngang ngược, hống hách của đây, nhanh chóng đè nén cảm xúc xuống.
Không lâu , cả và Tần Nhu cũng trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gia-thien-kim-la-ke-dien-kich-nhung-toi-la-than-kinh-that-day/1-2-3.html.]
“Anh cả, em đưa Noãn Noãn về .” Anh hai .
“Nhanh như , nửa năm ?”
Nhanh ?
sống trong đó bằng chết, từng ngày dài như cả năm trời, mà đối với họ, thời gian trôi qua quá nhanh.
“Chứ còn gì nữa? Sáng nay viện trưởng Lưu còn gọi điện giục giã, lúc đó em mới nhớ , hình như còn quá hạn ba ngày .”
Anh cả bày tỏ ý kiến gì, dường như việc để lãng quên trong nơi đáng sợ vốn chẳng gì to tát.
Anh bằng ánh mắt dò xét.
lập tức ngoan ngoãn cúi chào .
Tần Nhu thấy liền hoảng hốt, vội vàng trốn lưng cả.
Anh cả vỗ nhẹ lên vai cô để trấn an: “Đừng sợ, ở đây. Nếu nó dám bắt nạt em nữa, , đảm bảo nó sẽ c.h.ế.t già trong bệnh viện tâm thần đó!”
Anh cả như kẻ thù.
lặng lẽ đặt tay lên ngực, thì , trái tim của một kẻ tâm thần… cũng đau.
“Em ngoan, lời.” bằng ánh mắt chân thành, vẻ mặt chút đáng thương.
Anh cả bằng ánh mắt ghét bỏ, đó đưa Tần Nhu rửa mặt và ăn cơm.
3.
Bữa tối, ngoài dự đoán, là những món mà Tần Nhu thích.
Tần Nhu cố gắng kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng, chủ động gắp một miếng thịt chiên giòn đặt bát , “Chị, chị ăn .”
Hạt tiêu bọc hoa tiêu, hoa tiêu còn tẩm nước xoài… Miếng thịt như thể nhắm trúng điểm thể chịu .
Anh cả nhẹ nhàng đỡ lấy lưng cô , “Nhu Nhu, em là do chính tay nuôi lớn, thua kém ai cả, em cũng cần cố lấy lòng ai!”
Tần Nhu cúi đầu lặng lẽ ăn cơm, trong mắt ánh lên giọt lệ.
chút khó hiểu—rõ ràng tất cả những gì nhất đều dành cho cô , ngay cả món ăn mỗi ngày cũng là những món cô thích, tại cảm thấy cô đáng thương hơn?
Bác sĩ Kỳ từng , đứa trẻ diễn thì mới kẹo ăn.
ngoan ngoãn đó, chằm chằm miếng thịt chiên giòn mà nuốt nước bọt.
Sau đó, hỏi một câu khiến cả bàn mặt mày sa sầm.
“Em… thể ăn ?”
Anh cả: …
Anh hai: …
Tần Nhu: Muốn nghiến răng.
Thấy ai phản đối, mới ngoan ngoãn cầm đũa lên, bắt đầu ăn.
thực sự đói đến mức sắp xỉu, lâu ăn một bữa cơm bình thường. Lúc , hận thể nuốt cả cái bàn xuống bụng.
Nhìn dáng vẻ ăn uống chút thanh lịch của , sắc mặt các càng thêm u ám.
“Noãn Noãn, ở trong đó em ăn gì ?” Anh hai hỏi.
lắc đầu, “Có chứ, chỉ là trong nước rửa bát thịt…”
Rầm!
Anh cả ném mạnh đũa xuống bàn, “Tần Noãn, em ghê tởm ai ở đây?”
“Bệnh viện tâm thần đó là do nhà họ Tần tài trợ, dù Lưu Hải gan lớn đến cũng dám ngược đãi em như !”
“Nói dối cũng giới hạn chứ?”
Không dám ?
Anh cả, bao giờ thấy giường đóng đinh ? Đã thấy tra tấn bằng điện ? Đã từng chứng kiến cuộc thi tranh đồ ăn giữa và chó ?
Anh cả tất nhiên từng thấy. Tần Nhu, luôn bảo vệ, .
Nếu vì cô cúi đầu quá thấp, lẽ nụ đó kéo dài đến tận mang tai.
hoảng hốt đó, dám lời nào, chỉ thể tròn mắt đầy sợ hãi cả đang tức giận.
Anh hai cau mày, khuyên nhủ, “Hôm nay Noãn Noãn mới về, cả nhà chúng thể cùng ăn một bữa cơm tử tế ?”
Anh cả cố kìm nén cơn giận, ánh mắt càng tràn đầy chán ghét.
Anh hai bất lực lắc đầu, đưa đũa cho , “Noãn Noãn đói thì ăn nhiều một chút.”
nở một nụ ngọt ngào, “Cảm ơn hai.”
Đồng tử của hai khẽ co .
Em gái … ?
Hơn nữa còn đến ?
Tại bao năm qua, từng thấy?
Thì , chỉ cần đối xử với cô một chút, cô cũng sẽ nở nụ ngọt ngào như , cũng sẽ gọi một tiếng “” đầy dịu dàng…
Trong một khoảnh khắc, trái tim hai như ai đó siết chặt.
Ánh mắt cả cũng khẽ d.a.o động, nhưng điều đó đổi thái độ của cả đối với .