Giả thiên kim là kẻ diễn kịch, nhưng tôi là thần kinh thật đấy! - 13 + 14 + 15
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:48:53
13.
Anh cả đưa Tần Nhu rời .
Lên xe, Tần Nhu co ghế phụ như một con chim cút.
“Em… từng bắt nạt Noãn Noãn ?”
Nước mắt Tần Nhu lập tức rơi xuống.
“Anh cả, ngay cả cũng tin em ?”
—
Trước đây, ba bận rộn, Tần Nhu gần như do cả nuôi lớn. Trong nhà họ Tần, thương cô nhất chính là . Anh thể nỡ để cô đau lòng rơi nước mắt?
Anh cả xem như tìm một cái bậc để bước xuống, thầm thở phào nhẹ nhõm.
Anh — điên . vẫn ghi hận tất cả những kẻ từng bắt nạt , sớm muộn gì cũng sẽ trả thù . Bảo mẫu chính là một ví dụ đầy m.á.u me!
“Không thì .” Anh cả Tần Nhu, giọng điệu bình thản, “Bằng , sợ rằng chính cũng bảo vệ em.”
Sắc mặt Tần Nhu lập tức trắng bệch.
Sợ phát hiện điều bất thường, cô cúi đầu thấp hơn.
—
Ban đầu, nhà họ Tần định cho bảo mẫu một khoản tiền để về quê dưỡng già.
bây giờ…
Ngay trong ngày hôm đó, Anh hai lập tức cho luật sư khởi kiện yêu cầu bồi thường.
tiếc, vụ kiện thành công.
Bởi vì… bảo mẫu phát điên .
Cả đời sống cảnh ở nhờ nhà , bảo mẫu, hầu, kiếm bao nhiêu tiền, cuối cùng đều gã chồng vô dụng và đứa con trai bất hiếu quét sạch.
Người cháu trai mười tuổi mà bà yêu thương nhất, chính tay cầm gậy, đuổi bà khỏi nhà như đuổi một con ch.ó hoang.
đó chuyện của .
—
chằm chằm Tần Nhu.
Tay ngứa quá, ngứa đến mức gãi rách da, m.á.u chảy ròng ròng.
“Noãn Noãn, chỗ bỏng ngứa ? Đừng gãi nữa! Nhìn xem, chảy m.á.u !”
Anh hai đau lòng, cẩn thận cầm lấy tay , để tùy tiện động vết thương.
Anh cả vốn thông minh, đang nghĩ gì. lúc , gì cả.
Cảm nhận ánh mắt , Tần Nhu cúi đầu, vùi mặt bát cơm, vội vàng ăn nhanh hơn.
Ăn đến nửa bụng, cô khóa chặt cửa phòng .
—
Đêm đến, ngủ .
cửa phòng Tần Nhu, gõ cửa.
Hạt Dẻ Rang Đường
14.
Tần Nhu tất nhiên sẽ mở cửa cho .
Từ nhỏ lang thang đầu đường xó chợ, đánh , phá khóa, gì mà ?
Chưa đầy một phút, cánh cửa phòng khóa trái của cô cạy mở.
“Cô… cô gì ?”
Tần Nhu hoảng sợ đến mức mặt còn chút huyết sắc.
bưng một bát cháo bước , mỉm cô .
“Bữa tối em ăn nhiều, đói ? Chị mang cháo đến cho em , cô bảo mẫu mới nấu cháo ngon đấy.”
Tần Nhu sợ đến phát run, ôm chặt chăn hét lên, “Anh cả, Anh hai…”
cau mày, vui.
“Nhu Nhu, ngoan ngoãn lời, nếu em sẽ đuổi khỏi nhà họ Tần đấy!”
múc một thìa cháo nóng hổi, đưa thẳng đến miệng cô .
“Bốp!”
Tần Nhu hất văng bát cháo, cháo nóng văng lên tay .
lúc , hai lao .
“Tần Noãn, em đang gì ?”
Anh cả đẩy , ôm chặt lấy Tần Nhu, cô đang nức nở.
“Em chỉ đang đút cháo cho Tần Nhu thôi.”
“Đút cái gì mà nóng thế? Em bỏng c.h.ế.t em ?”
Anh hai cũng nổi giận.
họ đầy khó hiểu, “Em chỉ đang chăm sóc em giống như em từng chăm sóc em thôi…”
Chẳng các bảo em nên học hỏi cô ?
Anh cả và Anh hai đột nhiên sững .
mỉm .
Nhớ ?
Lần đó, bắt nạt ở trường, trở về trong bộ dạng thê thảm, bệnh lâu.
Tần Nhu mang đến một bát cháo trứng bắc thảo thịt băm nóng hổi, ép ăn.
Nhiệt độ nóng rẫy suýt lưỡi bỏng rát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gia-thien-kim-la-ke-dien-kich-nhung-toi-la-than-kinh-that-day/13-14-15.html.]
hất bát cháo, cháo b.ắ.n lên tay cô , đỏ rát cả một mảng lớn.
Các lao bảo vệ nó, trách ác độc như , cô bụng chăm sóc , còn thì lấy oán báo ơn.
Lúc đó, trong mắt các chỉ thấy tay cô tabị bỏng, mà nghĩ rằng cháo nóng rơi miệng , trượt qua thực quản xuống dày, sẽ gây tổn thương thế nào.
Không gian đột nhiên yên lặng.
Tần Nhu cũng nổi nữa.
bảo cô thừa nhận sai lầm, thừa nhận bản độc ác ư? Không thể nào.
“Xin chị, em sai . Em nên cướp mất cả và hai, nên cướp tình yêu của họ dành cho chị. Em thực sự sai . Hôm nay em sẽ dọn ngoài, trả phòng công chúa cho chị, cần phận tiểu thư nhà họ Tần nữa. Tất cả đều là của chị…”
Hai lập tức thấy xót xa.
Anh cả nghiêm mặt dậy, .
“Tần Noãn, đủ ! Bất kể đây Nhu Nhu gì, từ giờ trở , tất cả xóa bỏ! Anh cầu xin em!”
Câu cuối cùng nặng nề.
ngẩng đầu, thẳng mắt .
Nhìn , dù Tần Nhu , cả vẫn chọn về phía cô .
một lời, xoay rời .
“Noãn Noãn!”
Anh hai , cả thật sâu.
Tần Nhu nước mắt lưng tròng hai.
Lần đầu tiên, hai phớt lờ ánh mắt đó, , đuổi theo .
15.
Anh hai giúp băng bó vết thương.
“Noãn Noãn, xin … Trước đây, là hai trách lầm em…”
nghiêng đầu xuống đỉnh đầu đang cúi thấp.
Anh hai đột nhiên ngẩng đầu, thấy ánh mắt hoang mang của , vành mắt bỗng đỏ hoe.
Có lẽ thấy trông như một kẻ tâm thần, cúi đầu, giọt nước nóng hổi rơi xuống tay , thấm ướt lớp băng băng xong.
Rất lâu , mới bình tĩnh , với :
“Noãn Noãn, em ngoan ngoãn, như mới đưa trở bệnh viện tâm thần.”
, trong sự kìm kẹp của cả, bảo vệ là điều khó khăn.
cảm nhận , lẽ… thật sự lo cho .
Lần đầu tiên, ôm .
“Anh hai, em sẽ lời. Sau sẽ chọc giận bọn họ nữa…”
Bọn họ?
Bước chân cả dừng ngay ngoài cửa phòng, trong lòng như gì thắt .
Anh đó lâu, nhưng cuối cùng vẫn bước .
Từ ngày hôm đó, còn mộng du nữa.
thật sự trở nên ngoan, lời.
Mỗi khi đối diện , sắc mặt cả dần trở nên ôn hòa hơn.
Lần đầu tiên, bàn ăn, gắp thức ăn cho .
Dù là món thích, nhưng vẫn ngoan ngoãn ăn hết.
Chỉ là, khi rời bàn ăn, phòng vệ sinh, cố móc họng, nôn sạch những gì nuốt .
Nghe thấy tiếng động, cả lập tức chạy đến:
“Noãn Noãn, em…”
Câu phía , thốt nổi.
Bởi vì thấy thùng rác.
Cũng thấy vẫn đang cố móc họng.
Sự lo lắng mặt trong khoảnh khắc trở nên lạnh lùng, cứng đờ.
bình thản :
“Bác sĩ Kỳ , đồ ăn do kẻ ác ý với em đưa, ăn. em thể lời. Em ăn …”
Anh cả: ….
Khoảnh khắc , ánh mắt lóe lên một thứ cảm xúc hiểu .
Rồi , rời .
Từ đó, cả bao giờ đụng đến bất kỳ món ăn nào sẽ ăn nữa.
“Nhu Nhu, trả phòng công chúa cho Noãn Noãn.”
Hôm đó, cả đột nhiên lên tiếng.
Gần đây, Tần Nhu cũng ngoan, lời.
và cô đều đang chờ.
Chờ xem ai là kẻ chịu nổi , chủ động tay.
Đừng hỏi cô nghĩ gì.
Là một bệnh nhân tâm thần phân tích hàng vạn hành vi của cô , còn rõ lòng cô hơn cả chính cô .
Tần Nhu cả, yêu thương cô suốt hơn mười năm, ánh mắt chút tổn thương, nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp :
“Vâng.”
, cô … sắp nhịn nổi nữa .