Giấc Mộng Thanh Khiết - 3+4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 07:10:51
3.
Khi tỉnh dậy, bên giường phảng phất hương xông.
Chăn mềm mại bao bọc lấy , vết bẩn cũng rửa sạch.
động đậy, đau nhức như kim châm.
Ta đánh giá xung quanh một lượt, cảm thấy nơi chút quen thuộc.
Cho đến khi đẩy cửa bước , ngẩng đầu lên.
Ta thấy cô bé gặp đó, nàng dắt tay một phụ nhân, cả hai đều mặc y phục màu đỏ.
Cũng chính gam màu đỏ , mạnh mẽ xông thế giới của , kéo khỏi vũng lầy.
Cô bé nhảy nhót đến mặt , : "Tỷ tỷ, cảm ơn tỷ cứu !"
Ánh mắt trì độn của từ nàng chuyển sang phụ nhân xinh phía , nhận đó là ai.
Vị nữ tướng quân lừng danh .
Bạch nguyệt quang của phụ . Mạnh Vũ.
Nàng tuy là nữ tướng, nhưng dung mạo vô cùng xinh , vóc dáng cũng cân đối, bước uy phong lẫm liệt, đại bước sải dài.
Ta nhớ lời nương từng đây, sợ hãi rụt góc giường.
"Ngươi tên gì?" Mạnh Vũ cúi đầu , lẩm bẩm.
"Sao quen mắt thế , A Dao, con bảo mang cơm đến cho tỷ tỷ."
A Dao, , Thẩm Dao vui vẻ đáp lời, đầu .
Hóa ... Ta lang thang bên ngoài gần năm năm .
Con mới của phụ lớn chừng . Vài năm nữa, cũng đến tuổi cập kê.
Ngay khi đang xuất thần.
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Mạnh Vũ nắm lấy tay .
Người run lên, khàn giọng, cố gắng thốt từng chữ: "Ta... ... cảm ơn..."
Thấy Mạnh Vũ nhận .
Ta vì tư tâm, báo lên danh tính.
Bởi sợ nàng phận của , sẽ đuổi .
Thế nên chỉ thể ngừng cảm ơn.
"Ôi con bé ." Mạnh Vũ thở dài, với ánh mắt đầy thương xót.
"Nếu nhà, ngươi nguyện ý để nhận nuôi ? Làm con gái của , sẽ ai dám ức h.i.ế.p ngươi nữa."
"Ngươi cùng A Dao theo học võ, nữ tử võ nghệ bên , mới ức hiếp."
Ta sững sờ.
Rõ ràng từng chữ đều hiểu, khi ghép hiểu nữa đây?
"Còn về giọng của ngươi, hỏi lang trung , họ chỉ cần tĩnh dưỡng , vẫn thể hồi phục."
Nàng xoa đầu , hiền lành khả ái.
"A Dao vẫn luôn một tỷ tỷ, ngươi nguyện ý từ ân nhân cứu mạng của nàng, trở thành tỷ tỷ của nàng ?"
Thẩm Dao cũng lúc đẩy cửa bước , thấy câu cuối cùng.
Nàng bảo nha đặt bát thuốc nấu và cháo nóng lên bàn.
Chạy nhanh đến kéo tay . Đôi mắt sáng lấp lánh.
"Tỷ tỷ, tỷ nguyện ý cùng chúng trở thành một nhà ?"
4.
Ta chấp thuận.
Ta rõ quyết định đúng .
Cũng chẳng phụ trở về liệu nhận mà đuổi chăng.
quyến luyến sự dịu dàng của khoảnh khắc . Ta buông tay.
Ta Mạnh Vũ ôm lòng, nhỏ giọng uống cháo, Thẩm Dao ở bên cạnh trêu chọc .
Những chuyện nàng kể thật thú vị bao.
Phụ đối với nàng thật mấy.
Nương đây thường vì là nữ nhi nên phụ yêu thương .
Thẩm Dao cũng là nữ nhi.
Phụ trong lời nàng, đối với nàng trăm sự lời, hận thể nâng niu trời.
ghen tỵ. Ta yêu quý hai con họ.
Vì thương tích quá nặng, thể cũng khỏe.
Chỉ tỉnh táo một lúc mê man bất tỉnh.
Mạnh Vũ nhẹ nhàng đóng cửa, dẫn Thẩm Dao ngoài.
Ta ngủ trong phòng, lơ mơ thấy tiếng cửa sổ mở, tiếng ai đó lật .
Mở mắt , một bàn tay bịt miệng .
Nàng thì thầm bên tai : "Suỵt... Mộng Mộng, quả nhiên là ngươi".
Ta trợn tròn mắt, cũng nhận nàng.
Là tiểu thư thừa tướng phủ bên cạnh, Tiết Lâm.
Trước đây khi còn ở trong phủ, nàng luôn mang đủ loại điểm tâm đến thăm .
Là bạn duy nhất của đời .
"Hôm nay ngang qua, thấy trong lòng Thẩm phu nhân giống ngươi, nên đến".
Nàng những vết thương , mắt đỏ hoe.
"Những năm nay ngươi , cũng đến tìm , nương tàn nhẫn của ngươi gì ngươi?".
Ta cất tiếng giải thích.
chỉ thể phát âm thanh "khè khè".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giac-mong-thanh-khiet/34.html.]
Tiết Lâm sững sờ: "Mộng Mộng, giọng của ngươi...".
Nàng ngừng lời, nhưng nước mắt chảy dài.
"Ta thể ở lâu, tuy vì ngươi đưa về, nhưng nếu Thẩm phu nhân và Thẩm tiểu thư ức h.i.ế.p ngươi".
Nàng tháo ngọc bội đeo cổ xuống nhét tay .
"Ngươi hãy đến tìm , cầm thứ đến tìm , rõ ?".
Ta kịp phản ứng, bên ngoài tiếng nha gõ cửa:
"Tiểu thư, lão gia gặp , tỉnh ạ?".
Tiết Lâm lo lắng, cuối cùng cắn răng, đầu lao ngoài.
Ta cất ngọc bội sát , lắc chiếc chuông Mạnh Vũ chuẩn cho .
Các nha đẩy cửa bước , chải rửa trang điểm cho .
Ta khuôn mặt gầy gò trong gương, sự bất an trong lòng điên cuồng lan rộng.
điều đến cũng sẽ đến.
Ta sự hướng dẫn của nha đẩy cửa phòng bước , cúi đầu .
Vừa cửa, Mạnh Vũ kéo tay .
Nàng vỗ đầu an ủi, khẽ : "Đến đây, ngẩng đầu lên, cha ngươi , ông ngươi cứu Dao Dao, thưởng cho ngươi đó".
Ta run rẩy, trốn nàng.
phụ bước tới.
Ông cúi xuống, bàn tay rộng lớn đặt lên vai , :
"Chúng quen nhé, là một nhà, đừng căng thẳng...".
Đây là đầu tiên ông chuyện với bình hòa đến .
Cũng là đầu tiên ông tiếp xúc thể với .
Trước đây phụ lười biếng đến nỗi chẳng thèm lấy một cái.
Ta cẩn thận ngẩng đầu lên, dùng hết sức lực , dùng giọng hình thù gì kêu một tiếng:
"Phụ ...".
Có lẽ là vì quá gầy gò.
Hoặc cũng thể là bốn năm năm gặp.
Phụ ban đầu nhận .
nhanh, bàn tay ông đặt vai rụt xuống.
Nụ mặt dần biến mất, ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo.
Ông , lạnh lùng hỏi: "Thẩm Thanh Mộng?".
Toàn bộ huyết quản trong đều lạnh buốt.
Bàn tay nắm chặt lấy vạt váy của Mạnh Vũ càng ngày càng siết chặt.
Mạnh Vũ ôm , khó hiểu sự đổi thái độ của phu quân.
khi thấy tên , nàng bỗng nhiên hiểu , cúi đầu .
"Ngươi theo nương ngươi ? Lại trở về gì? Muốn tiền? Hay mặt dày ở đây?".
Giọng phụ lạnh, đầy địch ý và nghi ngờ. "Nương ngươi ? Bảo nàng cút đây mang ngươi ".
Ta lắc đầu, mắt đầy cầu xin.
Ta nương cần nữa. Nàng bán .
Ta phụ đừng bỏ rơi . Ta sẽ ngoan ngoãn.
giọng khàn . Thế nên chỉ thể phát tiếng thảm thiết và đau lòng.
Bàn tay Mạnh Vũ ôm siết chặt , nghiêm giọng: "Thẩm Dục! Ngươi đang nổi giận với một đứa trẻ gì?".
Nàng che chở phía , Thẩm Dao cũng siết chặt cánh tay .
Thẩm Dao nuôi dạy hiểu chuyện.
Dù là con khác của phụ nàng, cũng biểu hiện chút bất mãn nào.
Ngược là ôm ngừng an ủi. "Tỷ tỷ đừng , và sẽ bảo vệ tỷ, tỷ sẽ ...".
Phụ thấy càng nhíu mày: "Dao Dao, đừng chạm nàng!".
Thẩm Dao che chở , bất mãn : "Phụ ! Người la hét tỷ tỷ gì!".
Nàng kéo tay , định dẫn hậu viện. "Đi thôi, tỷ tỷ, chúng chơi, để ý đến phụ ...".
"Thẩm Thanh Mộng!". Phụ nâng cao giọng, sải bước kéo , với Mạnh Vũ.
"A Vũ, nàng hiểu tâm kế của nữ nhân đó, nàng ở nơi trời rộng đất bao la lâu , tâm tư của nữ nhân trong thâm cung hậu viện nàng...".
"Đủ !" Mạnh Vũ khẽ quát.
Nàng nhíu mày đẽ, đối mặt với phụ .
"Ta thường ở trong thâm viện , nhưng nghĩa là gì cả! Ngươi nàng xem, mười mấy tuổi mà trông chỉ như bảy tám tuổi".
"Gầy trơ xương, ngày nào cũng đủ ăn đủ uống".
"Nương nàng dù âm mưu quỷ kế gì, đó cũng là chuyện của nương nàng, chẳng liên quan gì đến đứa bé cả!".
"Ta hỏi ngươi, nàng con gái ngươi ? Ngươi thấy con gái như , một chút đau lòng ?".
Mạnh Vũ trừng mắt phụ , gần như cắn nát môi.
"Đưa nàng cho , nhận nuôi nàng".
Phụ nắm tay chặt, đau đến nỗi cánh tay gầy yếu của run rẩy.
dám phát một tiếng nào.
phụ sẽ vì sự nhẫn nhịn ngoan ngoãn của mà lùi bước.
Ông đẩy cho quản gia, dặn dò: "Đưa nàng tìm nữ nhân đó".