Giấc mộng xưa ở kinh thành - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:57:15
10.
Khi trở về nhà.
Tạ Thời Thanh dường như đang hoảng sợ.
“Hôm qua lúc cung, nàng hôm nay hoàng thượng sẽ ban chiếu chỉ, cho .”
"Vân Châu đường xá xa xôi, chân nàng thương, thể chịu đựng ?"
“Lần sẽ đặt cho nàng mười chiếc trâm cài hoa, ngày mai sẽ giao tới. Ta sẽ thưa với hoàng thượng về việc kéo dài thêm vài ngày nữa.”
Ta với Tạ Thời Thanh: "Thánh chỉ thể tuân, Lâm Du cũng đợi thêm nữa."
Tạ Thời Thanh dừng một lúc.
" … thì nàng mang thêm tiền và một ít y phục cho đỡ lạnh. Lát nữa sẽ đưa nàng khỏi thành..." Lời còn xong.
Người hầu báo cáo: “Tướng quân, phủ thừa tướng thư mời tham dự tiệc thưởng hoa.”
Tạ Thời Thanh với vẻ mặt do dự.
"Ninh Ninh, một lát sẽ . Khi trở về sẽ tiễn nàng ."
Lời chắc chắn như tự an ủi chính .
Lời càng lặp thì càng dễ tổn thương.
Khóe miệng nở một nụ dịu dàng, gật đầu, giọng điệu chân thành: "Được, Thời Thanh… sẽ đợi ."
Mọi lời đều giống như .
Mới vài bước, nhiều .
11.
Đương nhiên, Tạ Thời Thanh sẽ .
Người duy nhất đến tiễn chúng khi chính là công công, truyền thánh chỉ
Ông lấy một chồng tiền giấy và hai giấy tờ tùy .
"Bệ hạ nghĩ đến Song tiểu thư hiểu chuyện như , đặc biệt yêu cầu lão nô đưa cho , hy vọng cùng Lâm tiểu thư ở Vân Châu sống vui vẻ."
Ta cũng mang theo tiền phụ mẫu để , cộng với những gì hoàng đế ban cho, cuộc đời sẽ còn khổ đau nữa.
Ông theo chúng tận năm ngày. Cho đến khi nhận lệnh về.
Bây giờ chỉ còn và Lâm Du.
Hiệu quả của thuốc giả c.h.ế.t cũng dần mất .
Ta cạy nắp q.u.a.n t..i, cho Lâm Du uống thuốc giải và nghỉ ngơi tại một quán trọ trong trấn.
Và mất thêm hai ngày nữa nàng mới tỉnh .
Bên ngoài đang bận rộn đón năm mới.
Lâm Du dường như thể tin và vui mừng như một đứa trẻ.
"Song tỷ tỷ, nơi thật sự Hầu phủ, cũng kinh thành."
"Muội rời khỏi đó! Đã rời khỏi đó!"
Nơi còn cách Vân Châu khá xa, mất nửa tháng nữa mới đến.
Hoàng thượng ban cho chúng một danh tính mới, là nữ nhi của một gia đình thương nhân ở sát biên giới Vân Châu.
Chúng đường thuận lợi.
Tâm trí của Lâm Du giống như một đứa trẻ , chúng chơi đùa.
Sẵn tiện tìm kiếm các đại phu giỏi xem chữa trị cho Lâm Du .
Khi đến Vân Châu là một tháng .
Trùng hợp với thời điểm hoa đào nở rộ.
Ước mơ ngâm hoa đào của Lâm Du thành sự thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giac-mong-xua-o-kinh-thanh/chuong-4.html.]
Ta cũng trồng cây đào trong sân nhà .
Sau khi định chỗ ở, hỏi thăm xung quanh về đống đổ nát còn sót của trận chiến ở Vân Châu năm xưa.
Nỗi đau do chiến tranh gây là điều mà con nhắc tới.
Cho đến một ngày, ngang qua một tiệm tranh.
Người họa sĩ chợt ngăn : "Cô nương xin hãy dừng bước ."
Ừm?
Ta thấy ngài lấy một cuộn tranh từ tủ tranh.
Trên bức tranh đó là hình vẽ của .
"Xin …nhưng mà cô nương là con gái của Song tướng quân ?”
"Ngài Song tướng quân?"
Người họa sĩ lên trời và nhớ : “Trước Song tướng quân cứu trong lúc chiến tranh, ngoại trừ vẽ một bức tranh cho ngài , gì thể báo đáp.”
“ tướng quân tham chiến đầy m.á.u, thích hợp vẽ tranh nên yêu cầu vẽ con gái của ngài . Vốn dĩ chúng thỏa thuận khi sơn xong sẽ đến lấy tranh. "
“ Song tướng quân bao giờ đến nữa.”
"Ta thấy cô nương khá giống với cô bé trông tranh, nên mới mạo hỏi.”
Ta bật nức nở.
Trước khi phụ trận, từng nắm tay áo ông năn nỉ ông khi trở về mang quà cho .
Mẫu lúc đó ngu dốt.
phụ xoa đầu và : "Ninh Ninh ngoan ngoãn ở nhà chờ phụ , nhất định sẽ mang quà cho Ninh Ninh. Chúng giao hẹn ..."
Chữ Ninh khắc bức tranh.
Dương Tiểu An- 小安 (Dương Yến)
Vui lòng không reup dưới mọi hình thức!
Người hoạ sĩ đưa bức tranh cho : "Cuối cùng nó giao tận tay cho cô nương. Song Tướng quân thể yên nghỉ thiên đường."
Cùng với bức tranh còn một mảnh y phục cũ.
Người họa sĩ rằng đó là y phục cũ mà phụ khi ông đang dưỡng vết thương.
Đồ đạc của vị ân nhân ông bảo quản và lưu giữ cho đến hôm nay và bây giờ đưa cho .
Ta lập một đài tưởng niệm cho phụ và ca ca.
12.
Lại thêm một năm tuyết rơi.
Ta và Lâm Du đang kinh doanh một tiệm son phấn, công việc thuận lợi.
Có nhiều khách, ngoại trừ dân Vân Châu, còn Miêu.
Một ngày nọ, tình cờ rằng một vị cổ sư ở lãnh thổ của Miêu thể chữa khỏi vết thương ở đầu.
Sau đó tạm đóng cửa tiệm và đưa Lâm Du xem thử.
Sự điên loạn của Lâm Du là do tắc nghẽn m.á.u một cú đánh nặng nề.
Có thể dùng cổ trùng chữa trị.
bệnh tình kéo dài nhiều năm.
Nếu chữa trị thành công thể sẽ quên mất những kí ức trong thời gian qua.
Và điều tồi tệ nhất là thành công, Lâm Du sẽ thành kẻ ngốc suốt đời.
"Song tỷ tỷ, thử, trở nên thông minh hơn."
Nàng nắm tay , ánh mắt chân thành.
Nỗi đau đớn khi côn trùng độc xâm nhập não.
Nàng vẫn im lặng.
Từ đêm tối đến bình minh.
…