GIẢI CỨU TÌNH YÊU CỦA BỐ MẸ - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 18:49:57
4
Không khí rơi im lặng.
“Con ... con tên là Giang Uyển?” Sau một lúc, đàn ông mặt chậm rãi hỏi.
gật đầu: “Vâng ạ!”
Ánh mắt bố rơi xuống gương mặt , chăm chú kỹ, như thể đang tìm bóng dáng của ai đó.
Giây tiếp theo, khi còn kịp phản ứng, bố bế thốc lên, sải bước nhanh về phía .
Phía vang lên tiếng chú gọi với theo đầy nghi hoặc: “Tổng giám đốc Tần? Tổng giám đốc Tần?!”
Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi
bế thang máy, ôm lấy cổ đàn ông mà là bố .
Bố bế trẻ con, nên tự xoay trong lòng bố để tìm tư thế dễ chịu hơn.
“Cựa quậy cái gì?” Bố hỏi.
“Bố bế thoải mái.”
Thế là bố im lặng để mặc loay hoay.
“Rồi, .”
Người tên là Tần Diệm chằm chằm một lát, hỏi: “Con mấy tuổi ?”
“Bố ơi, con bốn tuổi.”
Bố rơi im lặng.
Một lát : “Những đứa trẻ bốn tuổi khác... cũng nặng như con ?”
bực: “Mẹ bế con bao giờ than nặng. Con còn chẳng chê bố bế con đấy.”
Chú cùng bố trong thang máy, im như hến, mà ánh mắt như nhiều điều.
Cửa thang máy mở , bế một văn phòng.
Trên đường , mấy cô chú gặp chúng đều bằng ánh mắt đầy kinh ngạc.
còn thấy ai đó nhỏ giọng hỏi:
“Trợ lý Chu, tổng giám đốc bế con của ai thế?”
Người gọi là trợ lý Chu chỉ lắc đầu, gì.
đặt lên ghế sofa, đối diện với bố.
Bố cầm giấy bút đến, với : “Không con con là Giang Uyển ? Viết tên con đây.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giai-cuu-tinh-yeu-cua-bo-me/chuong-3.html.]
Chú cùng nhịn chen : “Tổng giám đốc Tần, trẻ con bốn tuổi chắc chữ .”
Chú dứt lời, cầm bút lên giấy hai chữ “Giang Uyển”, xiêu vẹo nhưng chắc chắn sai.
Tên , bao giờ sai cả.
Bố cái tên giấy lâu gì, nhưng đó vẫn .
“Mẹ con với con là bố là bố con ?”
lắc đầu.
Bố nhạt: “Vậy con bố là bố con? Biết con sinh con với khác thì ? Nếu dẫn con đến tìm bố?”
Trước mắt hiện lên mấy dòng chữ:
[Tên đàn ông cứng miệng c.h.ế.t tiệt! Trong lòng chắc đang mừng c.h.ế.t chứ?]
[Cứng đầu thế , bảo tuyên án "cả đời độc ".]
[Có con ruột thì xét nghiệm ADN là thôi mà? Bé con nhổ vài sợi tóc nang là xong.]
[Cười c.h.ế.t mất, nam chính chắc tính sẵn trong lòng: dù con cũng nhận luôn !]
nghĩ một lúc, giơ tay lên nhổ tóc.
Một sợi… đau, hai sợi… cũng đau…
Bố lập tức giữ tay : “Con gì ?”
Mắt rưng rưng vì đau, nhưng vẫn gom mấy sợi tóc , đặt lòng bàn tay bố.
“Bố mang xét nghiệm , thế là con của bố .”
Bố sững : “Ai dạy con cái ? Mẹ con ? Cô ?”
“Mẹ đang .”
“Con điện thoại ? Gọi tới đón con .”
Bố vẻ kiên quyết gặp .
lắc đầu, dùng vẻ mặt đồng tình bố: “Con mà, đang việc, bố đừng phiền .”
“Là , là dám đến gặp bố?”
“Mẹ chuyện gì sai, dám gặp bố?”
Bố hừ lạnh một tiếng.
thầm nghĩ: bố đúng là tính khí .