Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Giang Sơn Đào Yêu - 3

Cập nhật lúc: 2025-09-04 21:45:12

9.

Tạ Thuần chắc mới hạ triều xong, áo mũ còn , giận dữ xồng xộc chạy đến.

Thấy Hoàn Tiệp Dư đất, lập tức đỡ nàng dậy, đau lòng ôm trong ngực:

“Hoàn nhi, nàng chứ?”

“Là trẫm đến muộn !”

Hoàn Tiệp Dư mềm mại như xương, tựa đầu vai , đôi mắt ngấn lệ , nghẹn ngào chẳng thể thốt nên lời:

“Thuần lang… Hoàn nhi mà, nhất định sẽ đến…”

Bên cạnh, Lâm Mỹ Nhân lập tức trợn trắng mắt, Thư Mỹ Nhân thì đưa khăn tay che mặt, cúi đầu khẽ “phì” một tiếng.

Thấy , cũng bắt chước theo, đảo mắt “phì” sang một bên.

Tạ Thuần thấy, tức thì giận dữ, sấn bước quát :

“Dung Đào Yêu! Vừa ánh mắt đó của ngươi là ?”

“Ngươi ức h.i.ế.p trẫm thì thôi, còn ức h.i.ế.p cả Hoàn Tiệp Dư phong của trẫm!”

“Có ngươi căn bản đặt trẫm trong mắt ?”

Ta ấm ức đáp:

“Đâu ! Cũng chỉ vẻ mặt đó mà…”

Nói , đưa mắt sang Thư Mỹ Nhân và Lâm Mỹ Nhân.

Hai cúi đầu răm rắp, ngoan ngoãn đến mức nào cũng , cứ như thể nãy trợn mắt, nhổ nước bọt hề liên quan gì tới họ!

Tạ Thuần trông thấy, nên mặc nhiên cho rằng bịa đặt.

Hắn tức đến phát run, vành mắt đỏ lên:

“Ngươi ngôi vị hoàng hậu, trẫm cho ngươi. Ngươi dựa sự sủng ái của hoàng cô cô mà kiêu căng ngạo mạn, trẫm cũng nhịn ngươi. ngươi nên động Hoàn nhi của trẫm…”

Hắn siết chặt nắm đấm, dáng vẻ cứ như trong khoảnh khắc trở thành một vị hùng đầu đội trời, chân đạp đất.

Hoàn Tiệp Dư cảm động đến rơi lệ, sâu nặng :

“Bệ hạ…”

Còn ngẩn cả buổi, mới lôi từ trong tay áo miếng bánh sữa giòn cuối cùng vẫn còn giấu.

Uất ức òa:

“Hu hu hu, đừng mắng nữa! Là của , sai , nên giấu miếng bánh sữa cuối cùng cho nàng ăn. “

“Cho ngươi đó! Hết thảy đều cho ngươi, !”

10.

Chuyện Tạ Thuần về phía Hoàn Tiệp Dư để tranh giành bánh sữa giòn của Hoàng hậu, chẳng hiểu truyền đến tận triều đình.

Ngày hôm , Tạ Thuần Tạ Cẩm Loan mắng cho một trận m.á.u chó mặt văn võ bá quan.

Hoàn Tiệp Dư vì tội ly gián tình cảm giữa đế – hậu, giáng xuống thành cấp thấp hơn, chỉ là Ngự nữ.

Phụ nàng sợ đến mức giả bệnh dám triều.

Còn Tạ Thuần thì an phận nhiều, chẳng dám đến quấy rầy nữa.

, Hoàn Tiệp Dư tuy giáng thành ngự nữ, nhưng Tạ Cẩm Loan ngăn cản Tạ Thuần tiếp tục sủng hạnh nàng .

Hắn còn miễn cho nàng việc thỉnh an, sợ nàng chúng ức hiếp.

Ngày thường, hoặc là Tạ Thuần lật thẻ của nàng cho thị tẩm, hoặc là chính đêm khuya mò tới cung của nàng nghỉ .

Hậu cung , ngoài nàng , chỉ còn ba : , Thư Mỹ Nhân, Lâm Mỹ Nhân.

Mà chúng thì gần như chẳng bao giờ thấy nổi mặt Tạ Thuần.

Thư Mỹ Nhân xuất Giang Nam, năng dịu dàng nhỏ nhẹ, trong tay bốn mùa rời chiếc quạt tròn. Mỗi khi mỉm , nàng giơ quạt che mặt, còn kiều diễm hơn cả đào hoa cành.

Lâm Mỹ Nhân thì là Tướng môn hổ nữ xứ Lương Châu, tính tình sảng khoái, giỏi dùng thương. Một ngọn hồng thương, đầu nhọn lạnh buốt lóe lên, thương như rồng, quả là chẳng kém nam tử.

Mùa đông, cùng hai nàng quây lò sưởi, uống rượu xiên thịt nướng ăn.

Lâm Mỹ Nhân gác chân, rung nhai một miếng thịt cừu nướng, nốc một ngụm rượu mạnh xứ Lương Châu.

“Ai dà! Cái hậu cung thật sự cô đơn như tuyết a!”

Thư Mỹ Nhân uống rượu là đỏ mặt, đôi má hồng lên, dáng vẻ quyến rũ khó che giấu.

“Chỉ ngươi là ăn nhiều nhất, còn kêu cô đơn?”

Lâm Mỹ Nhân thở dài:

“Miệng thì ồn ào, trong lòng cô đơn ai thấu ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giang-son-dao-yeu/3.html.]

Nói , nàng bóp lấy cằm Thư Mỹ Nhân:

“Có điều, nếu ban đêm tỷ tỷ chịu qua cung của ngươi, cho ngươi sưởi ấm chăn giường, thì chẳng còn cô đơn nữa !”

Cung nữ Thu Thiền vội vàng liếc mắt nhắc khẽ:

“Mỹ Nhân, say ! Hoàng hậu nương nương còn đang kìa!”

“À?”

Lúc đang cúi đầu chiến đấu với cả tảng sườn cừu nướng, thấy lời Thu Thiền, trong lòng thoáng suy nghĩ khác thường.

Tối hôm đó ngủ, cuộn chăn thật cao, cố ý lộ hai bàn chân nhỏ.

Ngẩng đầu với căn xà nhà trống trơn:

“Tinh Hằng, chân lạnh.”

11.

Tinh Hằng như thường lệ xà nhà trong tẩm cung của , gọi thì cúi đầu xuống, ánh mắt sâu thẳm :

“Rõ ràng là chính ngươi tự để lộ chân .”

Ta ấm ức bĩu môi:

“Ồ…”

Rồi kéo chăn che đầu, uể oải chuẩn ngủ tiếp.

Mơ hồ, như thấy từ xà nhà nhảy xuống, khẽ đáp ngay bên cạnh chân .

Trong lòng khẽ vui mừng, vội vén chăn lên .

Chỉ thấy kéo góc chăn, kéo chăn xuống đắp kín chân .

Sau đó… về chỗ cũ???

Chân thì đắp ấm, nhưng tim lạnh thế !

Chỉ thôi ? Chỉ thôi ???

Ta giận dữ bật dậy:

“Tinh Hằng!”

Hắn lười biếng đáp một tiếng:

“À… chẳng ngươi ngủ ?”

Ta trừng mắt :

“Tại ngươi …”

Tinh Hằng căn bản chẳng thèm để ý, chỉ buông cho hai chữ:

“Ngủ !”

Hu hu! Ta ngay mà! Ta vốn là chẳng lấy nổi một nam sủng!

12.

Ừm… thật luôn cố gắng để Tinh Hằng nam sủng của , là vì sưởi ấm chăn cho thôi.

Từ nhỏ lớn lên bên cạnh Tạ Cẩm Loan, nên về chuyện nam nữ, tư tưởng của phần phóng khoáng.

Tạ Cẩm Loan phu quân.

với phận cao quý, quyền thế ngút trời như nàng, tự tiến cử lên giường nhiều vô kể.

Nào là tân khoa trạng nguyên, thống lĩnh kỵ binh, thậm chí cả đương triều Thái sư…

Thỉnh thoảng Tạ Cẩm Loan cũng dùng một hai , nhưng bỏ rơi thì cũng nhanh.

Khi còn nhỏ, cực ghét bọn họ tranh sủng với .

chỉ là một tiểu cô nương, tranh sủng chỉ cần .

Dù là lúc nào, Tạ Cẩm Loan cũng sẽ đá bay bọn họ để đến ôm .

Còn họ, đều là những đại nam nhân, thể cùng lóc giành sủng ái?

Vậy nên, nào cũng là thắng.

Có một , bởi thường phá hỏng chuyện của họ, vị thống lĩnh kỵ binh lưng nhéo một cái thật đau lên mặt , nhéo đến đỏ ửng.

Tạ Cẩm Loan liền từ đó đoái hoài đến nữa.

Hắn quỳ ở cổng phủ suốt một tháng, Tạ Cẩm Loan cũng thèm liếc mắt.

Hạt Dẻ Rang Đường

Từ đó về , những kẻ trèo lên giường Tạ Cẩm Loan đều hiểu, sủng ái thì tiên lấy lòng .

Chỉ cần phá, họ mới cơ hội.

Loading...