Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Giang Sơn Đào Yêu - 7

Cập nhật lúc: 2025-09-04 21:45:18

21.

Mấy chiêu đánh mạt chược vốn là do Lâm Mỹ Nhân dạy cho chúng , giờ trở thành trò tiêu khiển quan trọng nhất của mấy .

Chỉ là, đánh cả buổi chiều, mà chẳng thấy bóng dáng Tinh Hằng .

Không rốt cuộc chạy .

Sau mới , đường trở về, xe ngựa chở đại bá mẫu và đại đường tỷ của chặn cướp.

Người thì việc gì lớn, chỉ là lưỡi đều c.h.é.m mất nửa đoạn.

Đích tôn của Nam Ninh vương phủ tin Dung Tú thành kẻ câm, lập tức vội vã tới cửa từ hôn.

Dung Tú tính tình quật cường, chịu nổi đả kích , treo cổ xà nhà bằng một sợi dây thừng.

Chỉ là, chết.

Giờ nàng đang ở trong Phật đường của tổ mẫu, ăn chay niệm Phật, coi như tu ni cô.

Đến khi tin truyền tới, thì Dung Nhân – đang ở trong cung học quy củ – ngang qua ngự hoa viên, thần trí mơ màng, ngã nhào cả xuống hồ nước lạnh buốt.

Khi vớt lên, cả đều lạnh cứng, đó sốt cao ngừng, liệt giường nửa tháng, cuối cùng sốt đến ngốc luôn.

Ta xổm mặt nàng, đưa tay chọc mặt nàng :

“Này! Ngươi thật sự ngốc ?”

Dung Nhân , miệng phát tiếng “hê hê hê” ngây dại.

Ta đưa cho nàng một miếng bánh sữa giòn, chẳng may rơi xuống đất.

Dung Nhân nhặt lên, chẳng thèm phủi bụi, liền nhét cả miệng mà ăn ngấu nghiến.

Ta cố ý giả vờ thấy khuất nhục và ẩn nhẫn trong mắt nàng, khẽ một tiếng:

là ngốc thật .”

“Người , ban cho nàng một vị phân Đáp Ứng, sai hầu hạ cho .”

“Phong hiệu đặt là gì nhỉ? Gọi là ‘Si’ !”

“Si Đáp Ứng, thú vị bao!”

Ta đang vui vẻ trêu chọc Dung Nhân, thì một bóng dáng lâu ngày gặp, cung nữ dìu vội vàng chạy đến.

Nàng thấy Dung Nhân đang bò đất ăn bánh sữa giòn, nước mắt lập tức trào .

Từng hạt từng hạt, như chuỗi châu đứt sợi mà rơi xuống.

Nàng đau lòng lấy khăn tay lau miệng cho Dung Nhân:

“Dung Nhân, ngươi thành thế ? Bọn họ ngươi ngã xuống nước, sốt cao đến hỏng đầu óc, còn tin, nào ngờ là thật!”

Nói , nàng đầu, trừng mắt , giọng đầy m.á.u lệ oán trách:

“Hoàng hậu nương nương, nàng là đường tỷ của , nỡ tay như ?”

Ta: “Ồ.”

Lại nữa ? Lẽ nào Tạ Thuần trông giữ nổi nàng ?

22.

Ta giả vờ nhận nàng .

“Ngươi là…?”

Tiêu Hoàn mím môi, uất ức :

“Hoàng hậu nương nương chẳng lẽ đang giả hồ đồ ? Thần là Hoàn Ngự nữ!!!”

Ta bộ bừng tỉnh, nàng với vẻ vô tội:

“Bản cung đường đường là hoàng hậu, nhớ một tiểu ngự nữ như ngươi chứ?

Có điều, quả thật lâu bản cung gặp ngươi.

Bệ hạ đúng là nhỏ nhen, miễn cho ngươi việc thỉnh an buổi sáng, đến nỗi chúng chẳng gặp mặt ngươi.

Bản cung, Lâm Mỹ Nhân và Thư Mỹ Nhân đều nhớ ngươi đó!”

Nghe , Tiêu Hoàn tức đến bật , gương mặt đầy vẻ quật cường và kiên quyết:

“Ngươi đừng hòng dọa ! Ta Dung Nhân để mặc ngươi nắn tròn bóp dẹt thế nào cũng ! Ngươi dám động đến thử xem, Thuần lang sẽ tha cho ngươi ! Ngươi còn nhỏ tuổi mà độc ác thế , quả nhiên là kiểu nữ phụ ác độc!”

Lời lẽ kỳ quặc , thật sự chẳng hiểu nổi.

Thôi, mặc kệ, cứ coi như nàng đang mắng .

“A Ly, tát miệng nàng !”

Từ xa, A Ly lệnh, lập tức dẫn hai cung nữ tiến .

Hai ấn chặt Tiêu Hoàn xuống, A Ly vung tay tát thẳng hai cái mặt nàng .

Tiêu Hoàn ăn hai cái bạt tai, lập tức ấm ức vô cùng:

“Ngươi! Ngươi dám đánh ! Thuần lang! Thuần lang, mau cứu !”

Hạt Dẻ Rang Đường

A Ly sang hỏi :

“Nương nương, đánh bao nhiêu cái?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giang-son-dao-yeu/7.html.]

Ta nghĩ một chút đáp:

“Đánh cho tới khi nào nàng ngậm miệng thì thôi.”

Sau đó, đưa tay về phía Dung Nhân:

“Si Đáp Ứng, đây, bản cung đưa ngươi về nghỉ ngơi.”

Dung Nhân Tiêu Hoàn đánh đỏ bừng cả hai má, co rúm, ngước .

Cuối cùng, nàng vẫn gắng gượng nặn một nụ ngốc nghếch, đưa tay về phía .

23.

cũng là ở trong lòng Tạ Thuần, A Ly mới tát mấy cái thì của Tiêu Hoàn chạy tìm , còn mang cả Tạ Thuần tới.

Hắn giận dữ xông , quát lớn:

“Dừng tay! Các ngươi đang gì đó?”

Ta chỉ Tiêu Hoàn:

“Nàng mắng , bảo độc ác.”

Tạ Thuần lập tức túm lấy cổ tay , kéo mặt, hung hăng trừng mắt:

“Ngươi vốn dĩ độc ác, còn cần khác ? Đừng tưởng hoàng cô cô chống lưng thì trẫm dám đánh ngươi!”

Ta chớp chớp mắt, , hốc mắt bỗng dưng ướt át:

“Hoàng đế ca ca, ngươi đánh A Yêu ? Vì nữ nhân , ngươi thực sự đánh A Yêu ?”

Trong chuyện lóc, vốn là tay lão luyện.

Có lẽ tiếng “hoàng đế ca ca” khiến nhớ tới điều gì, nên rốt cuộc hất tay , đánh.

Quay ôm lấy Tiêu Hoàn, sải bước bỏ .

Trước khi , còn vứt một câu:

“Dung Đào Yêu, ngươi hãy ngoan ngoãn giữ bổn phận! Nếu còn xảy chuyện như thế, đừng trách trẫm nể tình xưa!”

Ta xa, đưa tay lau nước mắt nơi khóe mi.

Ta với tình xưa gì chứ?

Những , thật là kỳ quái.

Đêm đó, giường, ngước mắt xà nhà:

“Tinh Hằng, rõ ràng Tạ Thuần hận đến chết, vì đánh ? Chẳng lẽ như , học nhẫn nhịn, định trở thành một chân mệnh đế vương ư?”

Tiếng Tinh Hằng từ xà nhà vọng xuống:

“Ngươi chẳng nhận ? Hắn thích ngươi đó.”

“Ể???”

Ta giật bật dậy khỏi giường:

“Ngươi … Tạ Thuần thích ? Không thể nào ?”

Mọi đều bảo là Tiểu La Sát mà.

Trên đời , ngoài Tạ Cẩm Loan, chắc chẳng còn ai thực sự thích .

Đến ngay cả Tinh Hằng – từ nhỏ cùng lớn lên – cũng chẳng chịu cận với .

Tinh Hằng im lặng đáp.

Trong lòng càng thêm sốt ruột, liền hẳn lên giường, nhảy nhót .

xà nhà quá cao, căn bản chẳng thấy nổi.

Có lẽ ầm ĩ đến phát phiền, Tinh Hằng nhảy xuống, đáp ngay giường , hỏi:

“Ngươi gì?”

Sợ bỏ chạy, vội giữ chặt vai , cuống quýt hỏi:

“Thế nào là thích?”

Tinh Hằng bĩu môi:

“Nói với ngươi cũng chẳng hiểu.”

Ta chịu thua:

“Ta hiểu mà! Ngươi cứ , sẽ hiểu ngay!”

Tinh Hằng bất ngờ ghé sát gần, sững , gương mặt quen thuộc ngay mắt, đôi mắt mở to, dán chặt lấy .

Sợ ngã, vòng tay đỡ lấy eo , :

“Đây gọi là thích.”

“Còn thích một , thì sẽ thấy ngượng ngùng, sẽ nhắm mắt .”

Ta: “Nhắm mắt để gì?”

Tinh Hằng: “Nói ngươi cũng chẳng hiểu!”

 

Loading...