Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Giang Sơn Một Chữ Tình - Chương 14

Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:51:11

Một khi tiệc biến...

 

Hắn sẽ lấy uy h.i.ế.p Chu Cảnh Dạ.

 

nếu dùng của để bắt , sẽ dễ lộ sơ hở.

 

Vì nếu Chu Cảnh Dạ thật lòng quy phục, chuyện sẽ để mầm mống hiềm nghi giữa hai .

 

Cho nên từ khi tỉnh đến giờ, xuất hiện chỉ Bích Đào.

 

Mà Bích Đào vốn là nha của Giang phủ.

 

xảy chuyện, cũng chỉ là Giang gia xuất hiện kẻ phản bội.

 

Ngụy Chiêu tính toán quá giỏi.

 

Chỉ là ngờ, tiểu thư khuê phòng yếu đuối tay trói gà chặt như tưởng.

 

Lưỡi d.a.o nhỏ khâu sẵn trong tay áo lặng lẽ cắt đứt dây trói nơi cổ tay.

 

Khi của Cửu Thiên Tuế áp giải đến nơi , thấy phản kháng, liền giao hết cho Bích Đào xử lý.

 

Ngụy Chiêu để bất kỳ dấu vết gì tại nơi .

 

Ta chỉ đang chờ.

 

Trong yến tiệc hôm nay, hoặc là nội ứng đang ẩn trong bóng tối...

 

Hoặc là một d.a.o đoạt mạng.

 

Cho đến khi — bên ngoài tường cao, vang lên tiếng hô hào sục sôi.

 

"Tên chó nhà họ Ngụy c.h.ế.t , hả thật đấy!"

 

"Là Chu đại nhân đích bắt giải, tang chứng rõ ràng, Ngụy Chiêu thông đồng với quan chức Nam khẩu tham ô thuế quan."

 

"Chó Ngụy mua quan bán chức, c.h.ế.t cũng đáng!"

 

"Chu đại nhân liều trận, trừ hại cho dân!"

 

Khoảnh khắc đó, mây đen u ám trong lòng cũng tan biến .

 

Bích Đào kinh hãi thất thanh: "Cửu Thiên Tuế thể c.h.ế.t ?"

 

"Sao thể? Vệ Mẫn là con vứt bỏ, ngươi tưởng Ngụy Chiêu còn bận tâm đến sống c.h.ế.t của một kẻ vô dụng như ngươi ?"

 

Bích Đào như bừng tỉnh: "Là ngươi bày ván cờ ? Ngươi cố tình để đưa đến đây?"

 

Theo lẽ thường, khi Cửu Thiên Tuế sụp đổ...

 

Bích Đào giữ mạng, g.i.ế.c cũng chẳng lợi, thậm chí sẽ khiến lâm tuyệt cảnh.

 

nàng phát điên.

 

Từ xa, hộ vệ thấy Bích Đào cầm d.a.o lao về phía , ánh mắt đầy hoảng hốt.

 

Ta giơ tay trái lên đỡ, tránh khỏi điểm yếu, trong lòng thầm cảm kích chút năng lực tự vệ.

 

Vài tháng nay, mượn cớ tới phủ của cô cô học việc quản gia...

 

Ngày ngày luyện tập.

 

Chỉ mong thể an lòng khi đối mặt với hiểm nguy, nắm chắc phần thắng.

 

Khi lưỡi d.a.o trong tay lướt qua cổ nàng, Bích Đào đột nhiên lộ biểu cảm đau đớn.

 

"Tiểu thư!"

 

Ánh mắt nàng hoảng loạn, quen thuộc đến lạ.

 

Ta vội nắm lấy chuôi dao, dè dặt mở lời: "Bích Đào?"

 

Nét mặt nàng ngẩn ngơ một khắc, thần sắc như buông bỏ, cũng như hiểu, lệ nơi khóe mắt rơi xuống, đối nghịch với vẻ dữ tợn .

 

Như hạ quyết tâm.

 

Nàng cầm d.a.o đ.â.m chính , môi mấp máy:

 

"Tiểu thư, sống thật ."

 

Ta trơ mắt nàng đâm, ngã xuống hồ bên cạnh.

 

Ta vươn tay, cố bắt lấy tay nàng.

 

Nàng gạt tay .

 

Trong chớp mắt, m.á.u loang đỏ mặt hồ.

 

Người của Chu Cảnh Dạ vớt nàng lên, nhưng sớm còn thở.

 

Đó mới là Bích Đào quen.

 

, cũng chẳng còn là tiểu thư yếu ớt từng cần nàng liều mạng bảo vệ nữa .

 

23.

 

Sau khi Bích Đào yên táng, chuyện cũng định.

 

Trước cửa Bắc Trấn Phủ Ty.

 

Tiểu Kỳ* hô hào rôm rả, thổi phồng sự vất vả của các vệ binh Cẩm Y Vệ những ngày qua khi phối hợp cùng đại nhân diễn kịch.

 

(*) Chức danh thấp nhất của vệ binh Cẩm Y Vệ.

 

Giờ Cửu Thiên Tuế thất thế, kéo theo hết bè lũ, Phủ Sự vô cùng bận rộn.

 

Tiểu Kỳ như đang giải thích, những ngày qua Chu Cảnh Dạ rảnh rỗi cho việc khác.

 

Thấy mấy hứng thú, Tiểu Kỳ cẩn trọng : "Hay tiểu thư ở đây chờ một chút, để nô tài tâu với đại nhân, bảo ngài gặp Giang tiểu thư."

 

Ta liếc phía Tiểu Kỳ.

 

Cánh cửa , là nơi đồn đại là tối tăm nhất Kinh Thành.

 

mở rộng như miệng quỷ, dường như lúc nào cũng thể nuốt chửng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giang-son-mot-chu-tinh/chuong-14.html.]

Ta vẫy tay, bảo Tiểu Kỳ dẫn đường trong.

 

Ta theo bước, tiến sâu bên trong.

 

Cũng là bước thế giới của Chu Cảnh Dạ suốt mấy năm nay.

 

Xung quanh tiếng la hét đau đớn ngớt, mùi m.á.u tanh nồng xộc thẳng khoang mũi.

 

Tiểu Kỳ cầm đèn, dẫn qua một hành lang dài.

 

Chưa tới cửa phòng.

 

Một m.á.u me thê thảm kéo lê ngay mặt .

 

Vệ binh Cẩm Y Vệ cửa liếc , nở nụ nịnh hót: "Lấy ba cái xương sườn của , thêm mấy thủ đoạn nữa, còn sợ khai ."

 

Trên mặt đất để hai vệt máu, dính đám m.á.u cũ khô lâu ngày, vài tới, vội vã quét dọn.

 

Hành lang bên ngoài tối tăm, nhưng trong phòng còn tối hơn gấp bội.

 

Ta mất một hồi mới quen mắt, thấy Chu Cảnh Dạ chiếc bàn gỗ mun.

 

"Nàng tới đây?"

 

Chu Cảnh Dạ ngước lên, khóe mày nhíu nhẹ.

 

Tiểu Kỳ dẫn đường hiểu ý, vẫy hai khác ngoài.

 

Trong phòng chỉ còn hai .

 

Chu Cảnh Dạ gật đầu, mắt tối , nghiêng đầu thì thầm: "Đợi một chút."

 

Chàng dậy, rửa tay tại bồn đồng trong phòng.

 

Từng rửa mạnh.

 

Giống như rửa trôi vết bẩn.

 

Những gì chứng kiến, cũng rửa sạch bằng nước .

 

Ta vết m.á.u nền đất, trầm ngâm suy nghĩ.

 

Nhiều năm qua, Chu Cảnh Dạ cứ ở trong những nơi như thế ?

 

Chàng , theo ánh mắt xuống.

 

Nhiều năm như , cứ ở nơi tăm tối ?

 

Ta bỗng thấy thương cảm.

 

Có lẽ Chu Cảnh Dạ cũng nhớ điều gì, đuôi mắt trĩu xuống: "Nếu nàng thấy khó chịu, để tới truyền lời cũng , tự đến?"

 

Nét mặt trắng bệch, giọng nhẹ.

 

Dòng chữ lạ tràn ngập những lời trào phúng:

 

"Anh trai cũng thẳng tính đấy chứ."

 

"Giang Doanh nhất định , chẳng gặp ngươi ?"

 

"Giang Doanh: Ta gần gũi hơn chút. Hắn: Sao nàng đến?"

 

Ta ngẩng đầu với , giả bộ học theo lời , : "... chỉ gần gũi hơn một chút, xem Chu đại nhân thường xử lý công việc ."

 

"Mẹ kiếp, nghi nữ chính thấy cả bình luận luôn ."

 

"Vậy giờ kịch bản thế nào? Nam chính c.h.ế.t , phản diện còn sống ?"

 

"Muốn cũng là chuyện xảy , g.i.ế.c hết , giờ chỉ còn quyền lực và thủ đoạn của phản diện."

 

Chu Cảnh Dạ ngập ngừng, nét mặt cũng mềm mại hơn: "Ăn cơm ?"

 

"Ngày nào cũng hỏi ăn ?"

 

"Anh trai phản diện , câm mồm , mau tỏ tình ."

 

"Chu Cảnh Dạ chắc nhớ tới gặp ở phố dài, vui mừng thấy nàng, nàng đầu chạy mất, từ đó tự ti xứng với ."

 

"Dù là thật lòng thích , hai rõ chuyện thì sớm muộn cũng rạn nứt."

 

"Giang Doanh?"

 

Chu Cảnh Dạ đột ngột gọi tên , dừng xem dòng chữ nổi.

 

"Sao thế?"

 

Ta mím môi, hít mũi.

 

Không khí trong phòng nồng nặc mùi máu, gần như thể che giấu.

 

Chu Cảnh Dạ vẻ nhận khỏe, mở ngăn kéo tìm lấy nhang.

 

Lưng về phía , dùng bật lửa thắp nhang, xua thứ mùi khó chịu.

 

Thắp vài đều .

 

Thực cây nhang mốc từ lâu.

 

🌟Truyện do nhà 'Như Ý Nguyện' edit, cả nhà bấm theo dõi page Facebook cùng tên để ủng hộ sốp nha🌟

Trông thứ dùng.

 

chuyện đó lúc chẳng quan trọng.

 

Ta nghĩ đến mục đích chuyến , cắn môi : "Chu Cảnh Dạ, thể lấy sớm chút ?"

 

Chàng dừng tay đang thắp nhang.

 

Bật lửa rơi nền đất kêu "cạch".

 

"Nàng ... cái gì?"

 

Ta suy nghĩ một chút, còn giữ giá gì nữa.

 

Lẽ bọn nên thành từ lâu, vì Ngụy Chiêu mà kéo dài đến giờ.

 

Đã cuối cùng sẽ lấy , thì sớm muộn khác gì .

 

 

Loading...