GIÀY TRÓI LINH HỒN - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:04:23
1.
Mẹ vốn tin những chuyện , cứ khăng khăng bạn trai ngộ độc nấm do nấu chín.
Trước mặt , mặt cả thôn, bà đem chiếc giày đó đốt trong chậu đồng.
Đêm tối đen như mực, ngọn lửa xanh biếc nhảy múa trong chậu đồng.
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Đột nhiên, một cơn gió thổi qua, ngọn lửa tắt ngúm.
Bà đồng nhặt chiếc giày nhỏ cháy dở lên, lật lớp đế khâu , bên trong một lá bùa vàng.
Trên lá bùa vẽ nguệch ngoạc một đạo phù văn mà hiểu.
"Đây là phù văn mượn x//ác hồn, ch//ết quá cô đơn, sợ là còn ."
Bà đồng sợ đến mặt mày tái mét, tay cầm lá bùa run lẩy bẩy.
Bà đề nghị nhà dùng gà mái cô dâu và gà trống chú rể, cỗ bàn linh đình ba ngày, mỗi đến ăn cỗ đều tặng một mảnh vải nhỏ để khâu cho cô gái một bộ đồ cưới, lừa cô cho qua chuyện, để cô yên tâm đầu thai.
chịu việc con rể kết minh hôn với một rõ lai lịch, hơn nữa nếu kết hôn thì ba năm cưới gả, ba năm nếu vẫn yên nghỉ thì đợi thêm ba năm nữa, ai mà đợi .
Bà kiên quyết đồng ý, ném lá bùa chậu đồng đốt.
Bà đồng thấy khuyên , bèn xua tay bỏ .
Tối hôm đó bố bóng đè, nhắm mắt lảm nhảm ngừng, co giật liên hồi, thỉnh thoảng hét lớn về phía ai.
Thấy sắp , vội gọi 120 đưa cả hai đến bệnh viện huyện.
Đến bệnh viện, bố tỉnh táo vài phút, bảo mời bà đồng, chuyện đều theo lời bà đồng.
Mẹ là con gái chồng chuyện , để bà .
Nhìn thấy ánh mắt bố bắt đầu tan rã, nhưng ông nắm c.h.ặ.t t.a.y cho bà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giay-troi-linh-hon/chuong-1.html.]
Bệnh viện huyện cách nhà xa, giờ cũng bắt taxi, gọi điện cho chú trong thôn đến đón.
Biết nhà chuyện, chú phóng xe máy xuyên đêm từ trong thôn bệnh viện huyện.
Trên đường chở về thôn, khi ngang qua một trại trẻ mồ côi, trại trẻ ở vị trí hẻo lánh, xung quanh mấy cây làng mạc nhà cửa, bên trong một trẻ mồ côi và già neo đơn sinh sống.
Cả đoạn đường im ắng, bên tai chỉ tiếng gió rít.
Đột nhiên, vô tiếng trẻ con từ phía lưng vọng , âm thanh the thé chói tai mang theo tiếng vọng u uất, sống lưng lập tức toát mồ hôi lạnh, nỗi sợ hãi từ cơ thể nhanh chóng lan khắp tứ chi.
"Chú, chú thấy tiếng trẻ con ?"
Chú tập trung đạp xe phía : "Nghe , tự nhiên nhiều trẻ con quá, chút kỳ quái, nhanh chóng về thôi."
Gần về đến nhà phát hiện đèn trong sân sáng trưng, cứ tưởng vội vàng ngoài quên tắt.
Ai ngờ bước sân hắt nguyên một xô nước lên đầu, thứ "nước" dính nhớp nháp, còn mùi tanh tưởi của m//áu xộc thẳng mũi.
Mắt trúng thứ nước đó đau rát mở , tức giận hét lên: "Cái gì đây?"
"Đương nhiên là m//áu chó đen ."
thấy tiếng đầy hứng thú, ý của thím, chú đến cửa chắc là thấy bộ dạng thảm hại của thì vui sướng dậm chân liên tục, hả hê : "Nhanh lên ."
Chưa kịp để phản ứng, vô cành liễu nhỏ quất tới tấp lên mặt, cánh tay, lưng và chân .
Vì là mùa hè ở miền Nam, chỉ mặc một chiếc áo phông và quần đùi mỏng manh, cành liễu nhỏ thấm nước quất dẻo dai, chạm chỗ đánh lập tức nổi lên một vệt đỏ dài và to.
Mắt còn dính đầy m//ả chó đen cố gắng mở thì thấy chú thím mỗi cầm hai cành liễu nhỏ dốc hết sức lực quất , cành liễu quất đưa tay lên che thì lập tức một cành khác quất mu bàn tay, che nhảy trốn, nhưng sân chỉ thế trốn .
"Chú thím, đừng đánh cháu nữa."
Thím dốc hết sức lực cả mặt, mặt lộ vẻ dữ tợn: "Ai mày mang cái thứ dơ bẩn gì về, đánh ?"