Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

GIÀY TRÓI LINH HỒN - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:04:35

Mẹ thấy , run rẩy giơ một ngón tay chỉ : "Sao... thế ?"

 

Người ngoài còn tưởng bà đang hỏi tại hai đây, chỉ , bà đang hỏi – tại vẫn còn đây?

 

Em gái bên cạnh bà, từ cổ đến bụng lõm một cách kỳ dị, phù hợp với cấu tạo cơ thể , em ôm bụng, mặt trắng bệch, cổ họng phát tiếng vo ve như muỗi.

 

Mẹ ôm em, vẻ mặt đau lòng: "Con gái ... con gái ?"

 

"Làm ư? Một giấy thể uống rượu?"

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

Bà đồng cốt Diêu chống gậy, lưng còng, từ cổng bước , bà co rúm như con tôm nhưng trông vẫn minh mẫn, thần thái rạng rỡ. Bạn trai thấy tình hình biến cũng vội vàng cạnh .

 

Khách khứa giấy, đều yên , nhao nhao đòi dậy về nhà. 

 

Có vài gan thấy là ban ngày nên cũng gì đáng sợ, tụm ba tụm bảy xem náo nhiệt.

 

Mẹ cúi đầu đang nghĩ gì, lát bà khẽ vẫy tay gọi : "Đồng Đồng, con đây, , đây là em gái song sinh của con, Hân Hân."

 

lạnh: " căn bản em gái song sinh nào cả."

 

Chú thím cũng phụ họa theo: " , nhà chị chỉ một mụn con gái là Đồng Đồng thôi , em gái nào?"

 

Em gái trong lòng đau đớn rên rỉ, khàn giọng gọi , thể thấy cô đang cố gắng khơi gợi tình mẫu tử của , sợ bỏ rơi .

 

Mẹ áp mặt thật chặt lên đầu em: "Nó em gái, đây chính là em gái nó."

 

Nói xong, bà hung hăng bố , từ kẽ răng nghiến chặt bật một câu: "Vương Tuấn Sinh, , chẳng lẽ đây là con gái , tại đó như một ch//ết ?"

 

Bố bên cạnh thở dài, nắm đ.ấ.m siết chặt cũng buông lỏng : "Xem giấu nữa ."

 

Chú sốt ruột, bên cạnh nhảy dựng lên: "Anh, !"

 

Thím định bịt miệng bố nhưng bố đẩy ngã xuống sân khấu, bà ôm m.ô.n.g kêu đau.

 

"Hai mươi bốn năm , Tuệ Câm sinh một cặp song sinh, ở đây đều .

 

" dân tộc Ha Ni chúng từ xưa đến nay kỵ sinh đôi, sinh đôi sẽ mang đến tai họa diệt vong cho gia tộc và cả bản làng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giay-troi-linh-hon/chuong-10.html.]

 

"Người trong bản lột hết quần áo của và Tuệ Cầm đuổi lên núi, lúc đó ngày nào cũng mưa, Tuệ Cầm đầy tháng chịu khổ cùng , mưa dầm khiến cô phát sốt, suýt chút nữa thì mất trong lòng .

 

"Sau các cụ trong bản sinh đôi là tội nghiệt trời đánh, mở tiệc lớn mời họ hàng và trong bản ăn uống mới thể tiêu trừ. Mọi lôi hết lợn, bò, dê nhà gi3t, con thì luộc, con thì nướng.

 

"Lúc đó ăn ngon lành, còn ăn chửi, hình như mấy trong bản còn xông đánh , trói cây dùng cành cây đánh, cái gọi là mắng sát. Nói là như mới thể mắng điềm gở , còn nhớ ."

 

Ngồi ghế, nhiều thấy những lời đều đỏ mặt, thậm chí tức giận bố đang dối, lúc đó chỉ là đùa thôi.

 

"Đừng vội, cứ từ từ , chuyện để trong lòng, bởi vì hồi nhỏ cũng từng ăn tiệc nhà sinh đôi, đều là báo ứng cả.

 

"Sau đứa em vì hở van tim bẩm sinh, đầy một tuổi mất, toại nguyện .

 

"Không như !"

 

Mẹ bố liền hét lên, giọng the thé, méo mó đến kỳ dị.

 

Mắt ngấn lệ, căm hận chú thím:

 

"Lúc đó và Tuấn Sinh bàn đưa hai đứa con rời khỏi bản, là chúng lên thành phố lớn kiếm sống cũng thể chữa khỏi bệnh tim cho đứa em.

 

" hai thì ? Hung thủ gi3t !"

 

Chú cuống cuồng mặt mày đỏ bừng, bảo đừng ăn lung tung. Thím bắt đầu chửi rủa, những lời lẽ bẩn thỉu.

 

"Hai giữa mùa đông giá rét chỉ đắp cho đứa em một cái chăn mỏng manh mang con bé khỏi nhà khiến con bé lên cơn tim ở ngoài, còn mặt con bé cuối, lúc con bé về mặt mũi tím tái hết cả, sờ tay chân lạnh ngắt ."

 

Chú nhảy dựng lên chửi: "Mày xạo, con mày tự bệnh tim mà ch//ết, liên quan gì đến bọn tao. Mày thất đức nên con mày ch//ết là đáng đời."

 

Mắt dán chặt thím, âm u như nhỏ cả nước.

 

"Hai cố ý mà ha ha ha ha ha, tưởng chắc?

 

"Ngày hôm đứa em mất, buổi tối đến cửa sổ nhà hai thấy hai vợ chồng , nếu đứa bé ch//ết, vận rủi sẽ giáng xuống đầu hai , hai cố ý gi3t ch//ết con bé, nhưng nhất định để hai như ý."

 

tìm đến bà đồng, nhờ bà giúp .

 

Loading...