GIÀY TRÓI LINH HỒN - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:04:32
8.
“Hân Hân, con ?”
Nghe thấy cái tên , sắc mặt lập tức trắng bệch.
Cái tên từng qua, hồi nhỏ thỉnh thoảng sẽ gọi nhầm tên , và cái tên mà bà gọi chính là – Hân Hân.
hỏi bà, Hân Hân là ai?
Bà chỉ , lảng sang chuyện khác.
“Mẹ, là con đây.”
“” trong video mang khuôn mặt của trưởng thành, nhưng phát giọng của trẻ con, thật sự quỷ dị, nổi da gà.
Mẹ nhận phản hồi, vui vẻ phòng khách.
Dù video mờ, vẫn thể thấy khóe miệng bà cong lên.
Bà ôm “” trong video, lau nước mắt nơi khóe mắt.
“Hân Hân, ăn gì thì với .”
“” trong video the thé giọng uống sữa chua, ngoan ngoãn bàn ăn, cảnh tượng kỳ quái khiến nghẹn ứ một cục tức trong lòng.
Chẳng mấy chốc mang sữa chua đặt lên bàn, “” từ tốn uống từng ngụm nhỏ, còn cùng trêu đùa .
Bố từ lúc nào xuất hiện ở phòng khách, lạnh lùng cảnh hiền con thảo bên bàn ăn.
“” liếc thấy ánh mắt của bố, rụt rè nép lòng . Bố khẩy một tiếng, xuống góc đối diện xa nhất với hai , khi xuống còn mặt biểu cảm một câu: “Cái đồ , qu//ỷ qu//ỷ.”
“” dường như kích thích, giọng the thé hét mặt bố, giống như tiếng cưa gỗ sồi: “Con là đồ vật, con là con gái của bố, Hân Hân.”
Con gái, Hân Hân? Chẳng lẽ cái thể tống là chị gái hoặc em gái ?
“Ngoan ngoan ngoan, Hân Hân, chúng để ý đến ông , chúng uống sữa chua.”
Mẹ xoa đầu an ủi, “cô ” ở trong lòng thút thít.
Trong video, “cô ” lẩm bẩm: “Con ghét bố, bố chỉ thích chị thôi.”
Nghe thấy câu , lập tức ngây tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giay-troi-linh-hon/chuong-8.html.]
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Chị gái? Cô là em gái . bố là con một mà, bao giờ chị em gì cả.
Bố mặt lộ vẻ ghét bỏ “cô ”: “Là qu//ỷ đều tuân theo mệnh trờih, trái với mệnh trời sẽ trời phạt…”
Còn đợi bố xong, “cô ” lập tức xé rách cổ họng: “Cho nên bố tống con , con , con ở bên .”
Mẹ xong vẻ mặt cảm động, ôm chặt “cô ” lòng.
Bố thở dài một tiếng, lắc đầu, về phía phòng ngủ.
“Cô ” uống xong sữa chua cũng chậm rãi trở về phòng ngủ xuống, những video tiếp theo còn xuất hiện nữa.
Xem xong video ngây tại chỗ lâu, mãi vẫn hồn, tuy rằng trời nắng chói chang, nhưng cảm thấy nhiệt độ xung quanh giảm xuống mấy chục độ.
Đã hơn ba giờ chiều , vội vàng cầm điện thoại gọi xe đến thôn Diêu.
Cổng nhà bà đồng Diêu mở toang, gõ cửa vội vàng .
Trong sân, bà đồng Diêu còng lưng bận rộn chiếc ghế mây, xung quanh mặt đất bày đầy giấy trắng và nan tre.
lửa cháy đến đít, lập tức mở miệng: “Bà ơi, cháu , cái thể tống đó là em gái cháu.”
Nghe bà đồng Diêu cũng ngẩng đầu, chỉ điều vẫn nhịp nhàng tiếp tục công việc trong tay.
“ , cháu một em gái, nhưng đầy một tuổi ch//ết . Hơn nữa, cái em gái của cháu để ý đến là bạn trai cháu , mà là cháu đó.”
nghĩ đến “m//áu tươi thấm giày, hoàng tuyền mở lối, ch//ết hồn”.
“Chẳng lẽ cô mượn thể của cháu… hồn?”
Bà đồng Diêu ngẩng đôi mắt sụp mí lên, ngoắc ngoắc cái miệng móm mém với : “Cháu cũng đến nỗi ngốc.”
Nghe thấy lời , hai chân mềm nhũn cũng chút vững, miệng ngừng lẩm bẩm: “Không thể nào, thể nào, cháu sẽ như .”
Tuy như , nhưng trong lòng chút tự tin nào. “Bụp” một tiếng quỳ xuống đất: “Bà ơi cứu cháu với, cháu còn ch//ết.”
Bà tiếp tục động tác trong tay, chậm rãi : “Không ch//ết thì giúp mang hồ dán .”
lập tức dậy, nhà đem hồ dán , đó dựa theo lời bà Diêu phân phó dán giấy trắng lên.
Một đứa trẻ lớn bằng bàn tay dần dần thành hình trong tay bà đồng Diêu.