Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Gió Lặng Sau Mưa - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-09 00:48:46

7.

Hôn lễ diễn đơn giản.

Ta đưa động phòng.

 

Nến đỏ như đang .

Trong phòng ngập mùi thuốc đắng nồng nặc, khiến nghẹn thở, nặng nề trong lòng.

 

Thị nữ :

“Tân nương tiến thêm một bước, tướng quân sẽ vén khăn voan cho .”

 

Ta bước lên, dừng khi chạm tới mép giường.

Đợi lâu, vẫn ai vén khăn.

 

Hai tiếng ho khẽ vang lên, một giọng nam khàn khàn yếu ớt cất lời:

 

“Ta sống chẳng còn bao lâu, Lưu tiểu thư cớ gì bước nhà để thủ tiết?

“Ta tiểu thư cam lòng. 

Trên bàn sẵn giấy hoà ly, đợi c.h.ế.t , tiểu thư thể tự do tái giá, cần khổ .”

 

Lại là một trận ho dữ dội đến xé phổi.

 

Ta thấy thị nữ hoảng hốt kêu lên:

“Thiếu tướng quân ho m.á.u

Mau mời đại phu!”

 

Không còn để ý đến chuyện tân nương tự vén khăn là điềm xui nữa.

Ta lập tức giật khăn voan xuống, vội vàng chạy tới chỗ Tạ Hành.

 

Chàng mặc áo đơn sắc, tựa cột giường.

Khuôn mặt từng tuấn trong ký ức, giờ đây trắng bệch như tờ giấy, bên môi vương hai vệt m.á.u đỏ chói, nhức mắt vô cùng.

 

Ta sốt ruột quá, liền :

“Tạ Hành, nguyện ý gả cho .

“Nếu ngốc thật sự phúc, nhất định sẽ dâng hết phúc phần của cho .”

 

Nhìn tiểu tướng quân từng phong độ hiên ngang, giờ gầy yếu tiều tụy đến , lòng chợt chua xót, kìm mà ôm lấy òa.

 

Đám nha đều cho ngơ ngác, ngay cả Tạ Hành cũng thế.

 

Bị ôm lấy, ho đến mức ngừng .

Dọa bọn hầu vội kéo .

 

Tạ Hành liếc một cái, ánh mắt chút kỳ quái.

 

Lúc đại phu bước , bắt mạch cho Tạ Hành.

Xem xong chỉ lắc đầu than:

“Lão phu bất tài, thiếu tướng quân điều gì cần dặn dò, xin hãy sớm.”

 

lúc , tổ mẫu và mẫu của Tạ Hành đều nước mắt lưng tròng .

Hai thương tâm đến mức nghẹn lời, nên câu.

 

Tạ phu nhân liếc thấy đang ở một bên, thoáng sững :

“Ngươi là tiểu thư nhà họ Lưu. 

Ngươi là ai?”

 

Ta nức nở, kể đầu đuôi sự việc, lộn xộn chẳng đầu đuôi.

Cũng chẳng họ hiểu .

 

Nói xong liền quỳ sụp xuống đất, dập đầu thật mạnh:

“Tạ tướng quân từng cứu mạng

Ta nguyện ý ở bên suốt đời.”

 

Nói xong “bộp bộp” dập đầu mấy cái nữa.

Ta cứ thế đau lòng, chẳng để ý ba Tạ gia ai nấy đều mang vẻ mặt kỳ lạ.

 

Tạ phu nhân đỡ dậy, an ủi mấy câu, bảo chăm sóc Tạ Hành cho .

 

Mọi rời hết, trong phòng chỉ còn và Tạ Hành.

 

“Lại đây, đừng nữa.

“Mới gặp mấy , mà nàng thành thế ?”

 

Tạ Hành khẽ thở dài, đưa khăn tay cho .

Khác với sự thiếu kiên nhẫn của Cố Cảnh Thâm, giọng điệu của Tạ Hành ôn hòa, mang theo ý dỗ dành.

 

Ta thổn thức từng lời:

“Những đối xử với đều c.h.ế.t cả.

“Giờ đến cũng sắp chết, ông trời thật công bằng.”

 

Một phần buồn cho Tạ Hành, một phần cũng thấy xót cho chính .

Cha từng đối với , c.h.ế.t .

Tạ Hành từng cứu mạng , cũng sắp chết.

Tất cả đều c.h.ế.t , chỉ còn một .

 

Cố Cảnh Thâm thì khác.

Hắn đối với … thật chẳng gì mấy.

 

Tạ Hành khổ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/gio-lang-sau-mua/chuong-4.html.]

“Thật đáng thương.

“Nếu nàng chê, đợi c.h.ế.t hãy cùng về Đình Châu.

“Nơi non xanh nước biếc, thể để nàng sống yên cả đời trong tổ trạch.”

 

Nói xong những lời , Tạ Hành kiệt sức, ngả sang một bên nghỉ ngơi.

Ta ở mép giường, mơ mơ màng màng cũng lúc nào chẳng .

 

Đến khi tiếng cho tỉnh giấc, trời hửng sáng.

Đám hầu lễ phục trắng, lặng lẽ gỡ bỏ những dải lụa đỏ trong phòng, bằng vải tang trắng xám.

 

Tạ Hành yên lặng giường, lồng n.g.ự.c còn nhấp nhô.

Tạ phu nhân cố nén nước mắt, nghẹn ngào :

“Hành nhi .”

 

Xem , thật chẳng chút phúc khí nào.

 

Tạ phu nhân bảo, nếu rời , bất cứ lúc nào cũng thể.

từ chối.

Tạ Hành từng cảnh sắc Đình Châu .

Ta cũng đến đó một .

 

8.

Tạ phủ bận rộn lo hậu sự cho Tạ Hành.

Đột nhiên từ trong cung tới, rằng phụ của Tạ Hành — Định Viễn hầu — nhận tội.

 

Hoàng thượng nể tình xưa, thêm Tạ Hành qua đời, nên xử nhẹ cho nhà họ Tạ.

Tước bỏ tước vị, niêm phong tài sản, giáng thứ dân.

Tạ lão gia sẽ xử trảm mùa thu.

 

Người Tạ gia lập tức rời khỏi kinh thành.

Cả phủ còn kịp đau buồn, Tạ phu nhân thu xếp cho lão phu nhân an , cho giải tán bộ gia nhân, nha .

 

Khi lên thuyền về Đình Châu, ngoài Tạ phu nhân, tổ mẫu và , chỉ còn hai tiểu nha và một tiểu tư.

Quan tài của Tạ Hành đặt trong khoang thuyền.

 

Thuyền rẽ nước mà , sóng b.ắ.n tung lên hai bên.

Bờ sông mỗi lúc một xa, cuối cùng chỉ còn một vệt mảnh như sợi chỉ.

 

Cố Cảnh Thâm từng sẽ đến đón .

Chuyến , e rằng hăn chỉ uổng công mà thôi.

 

Thật , vốn tin sẽ đến.

mỗi giận dỗi, lóc bỏ nhà , từng tìm.

 

Ta ngốc, nhưng lòng vẫn cảm nhận — Cố Cảnh Thâm thích .

Hắn xem là gánh nặng.

Nếu , thì khi kinh năm đó, chẳng dẫn theo?

 

Giờ đây thoát khỏi , Cố Cảnh Thâm sẽ cưới thực lòng yêu mến.

 

Thuyền suốt một ngày một đêm.

Tối đến, khi ngủ, khoang thuyền bỗng nhiên bốc cháy dữ dội.

 

Tạ phu nhân cùng kéo lên thuyền khác để thoát .

 

Vừa bước đến mép thuyền mới, nhớ — Tạ Hành còn trong biển lửa .

Liền :

“Mọi mau , con tìm Tạ Hành.”

 

Ít nhất, cũng mang di thể của khỏi ngọn lửa .

 

Ta xoay , định .

 

lúc , một sức mạnh bất ngờ ôm chặt lấy eo từ phía .

Cả nhấc bổng lên, như thể bay trung, ôm chặt đưa lên thuyền mới.

 

Đến khi mặt, trợn tròn mắt, ngất xỉu tại chỗ.

 

Trước mắt , lẽ đang trong quan tài — Tạ Hành — giờ đang ngay ngắn mặt.

 

Ta ngất , Tạ Hành lập tức đưa tay đỡ lấy .

Rồi mỉm :

“Ta ma, đừng sợ.”

 

Ta dè dặt đưa tay sờ tay và mặt .

Ấm áp… đúng thật là sống.

 

Lúc , còn bộ dạng yếu ớt đêm động phòng hôm nữa.

Tinh thần sáng láng, giống sắp c.h.ế.t chút nào.

 

“Chàng khỏi bệnh ?” - Ta hỏi.

 

Ánh mắt Tạ Hành ánh lên ý

“Ừ, may nhờ nàng.”

 

Tạ phu nhân và lão phu nhân liếc , cùng mỉm .

📜 Bản dịch nhà Họa Âm Ký, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Họa Âm Ký" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^

Dường như đối với chuyện Tạ Hành sống , họ cũng chẳng lấy gì ngạc nhiên.

 

Con thuyền cũ bốc cháy ngùn ngụt, cuối cùng nghiêng đổ, chìm dần làn nước.

Loading...