Giọt má u lạ - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:32:56
Ngày khai giảng, giáo viên yêu cầu thu tiền đồng phục, cả mùa hè và mùa đông tổng cộng ba trăm tệ.
Mẹ kế hai lời, móc ba trăm đồng để mua cho Vương Chinh mà chẳng hề đoái hoài gì đến .
mặc quần áo của đến trường suốt một tuần.
Cuối cùng, giáo viên chịu nổi, gọi điện cho phụ .
Trương Viện đưa một lý do hợp lý:
"Trẻ con lớn nhanh, cần mua đồng phục."
Nếu giáo viên gọi điện nữa, bà sẽ tố cáo lên Sở giáo dục.
Trà Sữa Tiên Sinh
Bố công tác suốt một tháng, mặc quần áo ở nhà đến trường.
Để trả đũa, giải thích lý do với giáo viên và các bạn học khi họ hỏi.
Và giả vờ vô tình tiết lộ rằng Vương Chinh, bé nhổ nước bọt ở lớp 5, chính là em trai .
Giáo viên từng kể cho cả lớp câu chuyện "Cô bé Lọ Lem", trong đó kế và chị gái là nhân vật phản diện.
Hành vi á&c đ&ộc như thế thể tha thứ, dù Vương Chinh là con trai.
Các bạn trong lớp tự giác xa lánh , ai còn mời Vương Chinh tham gia báo tường nữa.
Mẹ kế đến trường cãi với giáo viên, t ố c áo rằng giáo viên cầm đầu kí!!ch độ ng b ạo l ực học đường và đòi giáo viên quỳ xuống xin .
Bà còn yêu cầu bồi thường thiệt hại ti nh thầ n.
Hiệu trưởng gọi bảo vệ đuổi bà khỏi trường, gọi điện cho bố .
Bố lái xe từ công trường về, mở cửa và ngay lập tức đ..á kế một cú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giot-ma-u-la/chuong-3.html.]
Hôm , bố đưa kế cùng, cúi đầu ngoan ngoãn xin hiệu trưởng và giáo viên.
Về đến nhà, ông đóng kín cửa , dùng dây tr::ói ghế, cởi thắt lưng và đá nh một trận, b ỏ đ ói cả ngày.
Mùi thịt thơm nức từ khe cửa bay phòng. #trasuatiensinh
giường, nhớ vẻ mặt của kế và Vương Chinh, suýt bật .
Tối đến, Vương Chinh mở cửa phòng, tự tay mang đồ ăn đến cho , một bát cháo trắng cùng đĩa dưa muối.
Cậu nhổ hai bãi nước bọt thức ăn, đắc ý:
"Vương Tú, trong nhà , chỉ một sống, hoặc là mày ch ết, hoặc là tao sống."
Vương Chinh .
Cậu dám mặt đánh , chỉ lén lút lưng đặt bẫy.
Chiêu thức ưa thích nhất là đặt biệt danh lưng và bịa chuyện, chửi bới . Biệt danh lan truyền rộng rãi nhất chính là "Dê Dính Ph ân".
Từ nhỏ, giống nên một mái tóc dài đen mượt.
Khi còn ở bên, mỗi sáng bà đều dùng một chiếc lược gỗ đàn hương, cẩn thận và trân trọng chải tóc cho .
Khi bố đưa , chiếc lược đó cũng theo.
coi nó như báu vật, mỗi khi nhớ lấy vuốt ve. cuối cùng, Vương Chinh cũng tìm , và b ẻ nó đôi.
"Một cái lược thôi mà, chuyện cỏn con, mua cái mới là ," kế , nhưng bà cho rằng đang quá và chẳng bao giờ mua cho cái mới.
Bà cũng cho phép dùng lược của bà.
Mỗi sáng khi học, chỉ thể dùng tay để chải tóc.
Dù cố gắng thế nào, tóc vẫn ngày càng rối, thành một cục lớn xấ u x í đầu.