Giọt má u lạ - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:32:59
Họ xông thì thấy và Vương Chinh đang đ ánh nha u dữ dội.
Một mảng tóc của giật , còn mặt cà o đầy vết đỏ.
"Bỏ cái trò ầm ĩ ! Không bây giờ là mấy giờ ?"
"Vương Tú, mày ..ên ? Nhìn mặt con trai tao kìa!"
Bố và kế mỗi giữ một đứa, kéo chúng khỏi .
như một con sói đang nổi ên, chỉ còn thiếu chút nữa là cắn c hết Vương Chinh.
"Tiểu Tú, xem chuyện là thế nào?"
Bố túm lấy tay , chịu buông.
"Tiểu Tú, con xem chuyện là thế nào?"
Bố nắm c.h.ặ.t t.a.y buông.
giơ chai dầu gội về phía mũi ông :
"Ngửi , ngửi hết ."
"Ngửi cái là ngay Vương Chinh chuyện gì!"
Bố nghi ngờ nhận lấy chai dầu gội, đổ ngửi thử.
Sắc mặt ông lập tức trở nên khó coi, hiếm khi ông giận thật sự như thế.
Mẹ kế hiểu, tiến gần vẫn đầy vẻ bối rối:
"Hết hạn thì hết hạn, mua cái khác là xong thôi mà."
"Chuyện liên quan gì đến Tiểu Chinh , quá như ?"
Bố lau tay, ném giấy mặt Vương Chinh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giot-ma-u-la/chuong-5.html.]
"Mày hỏi nó xem trong rốt cuộc là cái gì?"
Mẹ kế cầm lấy thử, ánh mắt bà và Vương Chinh tràn đầy kinh hãi.
Bố càng nghĩ càng giận, nhặt cây đàn ghita rơi sàn lên. Ông chút kiêng nể mà đậ p Vương Chinh, đ ập c hửi:
"Rốt cuộc trong đầu mày nghĩ cái thứ bẩn thỉu gì ?"
"Hai đứa mày cùng huyết thống đấy, mày thấy g hê tở m ?"
Cho đến khi cây đàn ghita v..ỡ vụ n, bố mới dừng tay.
"Chuyện hôm nay đến đây thôi."
"Tiểu Tú, từ giờ con chuyển đến trường nội trú."
Ông đóng sầm cửa thẳng kế giật run rẩy, suýt sụp xuống đất.
Chỉ còn Vương Chinh sững tại chỗ.
Trà Sữa Tiên Sinh
nắm lấy sai lầm của Vương Chinh, quyết tâm tay một thật lớn.
Cuối cùng, giành quyền tự do ở nội trú, tâm ý dồn sức việc học.
Có lẽ từ lúc , và Vương Chinh bắt đầu cạnh tranh trong học tập.
Dần dần, khi dành nhiều thời gian ở bên bố, phát hiện tính cách của ông .
Bố luôn kiên trì với quan điểm "lợi ích là hết, kẻ mạnh thì sống". Đứa con nào thể mang nhiều lợi ích hơn, đứa đó là đứa con . Miễn là chạm đến giới hạn, ông từ đầu đến cuối đều để mặc cho và Vương Chinh đấ u đ á .
Cảm nhận sự đổi trong thái độ của bố, kế càng quyết tâm lên lịch học thêm cho Vương Chinh kín cả tuần, cắt đứt mối quan hệ xã hội của , buộc dồn bộ sức lực học hành.
Còn , để sớm thoát khỏi gia đình và đạt sự độc lập về tài chính, càng trân trọng từng phút giây thể dành cho việc học.
Ngay cả khi rửa mặt đánh răng, cũng lặng lẽ học thuộc từ vựng.
Mỗi kế nhận bảng điểm của chúng , hễ thấy điểm của Vương Chinh giảm sút, bà sẽ khóa cửa , cầm cây gậy phơi đồ và hu ng hă ng qu ật lưn”g .
"Thằng nhóc khố n kiế p, đến một con bé con mà cũng thi qua nổi! Nuôi một con lợn còn thể gi))ết để ăn dịp Tết, còn nuôi mày thì đến chút thể diện cũng !"