Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Giữa Ánh Sáng và Bóng Tối - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:10:26

2.

nhào lên giường, lăn qua lăn như con lật đật.

Hai má và vành tai đều nóng bừng.

Vừa chạm tay lên trán, nghĩ đến nụ hôn ban nãy, khóe miệng bất giác cong lên.

Đó là đầu tiên hôn .

"Bảo bối, quần áo của ?"

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

giật đầu, suýt nữa thì phun cả linh hồn ngoài.

Thẩm Hoài Tự ở cửa phòng tắm, chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm lỏng lẻo nơi hông.

Những giọt nước lấp lánh men theo từng khối cơ bụng săn chắc, chảy dọc xuống , cuối cùng biến mất ở nơi chẳng ai dám lâu.

Anh tùy tiện lau mớ tóc đen ướt sũng, ánh mắt dán chặt lên rời.

vô thức siết chặt ga giường .

"Sao bảo bối trả lời?"

Anh nhếch môi, từng bước tiến gần, cuối cùng chống tay xuống giường, nhốt trong vòng tay .

Chỉ một tiếng "bảo bối" thôi mà tai như tê dại, tim đập loạn nhịp, hổ đến mức suýt ngất.

Quá phạm quy !

Anh cúi xuống, lồng n.g.ự.c rắn chắc gần như chạm môi .

hoảng hốt đầu tránh né, vô tình thoáng thấy lưng .

"Thẩm Hoài Tự, lưng thế ?"

Cả mảng lưng chằng chịt vết sẹo, mới , cũ , đan xen như mạng nhện.

run rẩy vươn tay, nhẹ nhàng vuốt qua từng vết sẹo trắng nhạt.

"Là trong lúc mất tích thương ?"

Giọng nghẹn ngào, tim như ai bóp chặt.

Anh thoáng sững , đó đưa tay lau nước mắt mặt , ngón tay thô ráp mà dịu dàng.

"Đừng ."

Suốt một tháng mất tích, ngày nào cũng sưng mắt, chỉ sợ thương, sợ chẳng thể về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/giua-anh-sang-va-bong-toi/chuong-2.html.]

Anh thở dài, bế lên đùi, vỗ nhẹ lưng như đang dỗ trẻ con.

"Hu hu hu… đau lắm ?"

nức nở hỏi, nước mắt rơi lã chã, chẳng mấy chốc thấm ướt vai áo .

Thẩm Hoài Tự bất đắc dĩ mà cưng chiều, cúi đầu hôn lên mắt , dịu dàng nuốt trọn từng giọt lệ.

"Không đau , em đừng nữa. Em , tim đau gấp vạn ."

3.

úp n.g.ự.c , yên lặng lắng kể về những gì xảy trong tháng mất tích đó.

Hóa , trong chuyến leo núi cùng bạn bè, vô tình trượt chân ngã xuống vách đá, rơi một con sông chảy xiết.

May mắn , một ngư dân ngang qua phát hiện và đưa về nhà chăm sóc.

Khi tỉnh , trí nhớ của trống rỗng, quên sạch chuyện trong quá khứ.

Mãi đến vài ngày , tình cờ thấy một tờ thông báo tìm , trong đầu mới lờ mờ hiện lên vài ký ức vụn vặt—và cả .

"Em trách quên mất chúng ?"

Anh cúi đầu, ánh mắt ảm đạm, như một chú cún nhỏ mắc .

lắc đầu, nghiêm túc nâng mặt lên, từng chữ đều chân thành: "Không . Anh thể bình an trở về, đó là sự ưu ái lớn nhất mà ông trời dành cho em ."

Bảo khi trở về, khác hẳn với .

Nếu vì mất trí nhớ đổi tính cách, thể dịu dàng với như ?

Giờ đây, Thẩm Hoài Tự chẳng còn là đàn ông lạnh lùng, xa cách nữa.

Anh bộc lộ tình yêu với một cách thẳng thắn, chút che giấu.

Thật lòng mà , mong khôi phục trí nhớ.

đối diện với một Thẩm Hoài Tự băng giá, thờ ơ và yêu .

"Không cả. So với đây, em thích của bây giờ hơn."

siết chặt vòng tay, nhắm mắt cảm nhận ấm từ .

Thật ấm áp, thật an lòng.

Đôi mắt tối một chút, khóe môi khẽ nhếch lên.

Anh cúi đầu, dịu dàng hôn lên mái tóc , giọng trầm khàn xen lẫn chút cưng chiều: "Bảo bối, đây? Anh thực sự, thực sự yêu em…"

Loading...