Góc tối nơi thánh đường - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:36:26
Người đàn ông hề phủ nhận, ngược còn khuôn mặt tức giận của bạn mà bật :
“Nếu đưa Elise , Elise e rằng sẽ nhanh chóng chán mất.” Đôi mắt trở nên sắc bén:
“Ta đều cả. Bên ngoài Elise ngoan ngoãn thôi, nhưng trong lòng từng chút tình cảm nào với cả.”
Dù thì cũng cưỡng ép bạn. Việc bạn tình cảm với là điều hiển nhiên.
Giờ rời khỏi tu viện, bạn thể tự tìm cho một con đường khác.
Dù thì trang sức mà Hossol đưa cho bạn cũng đủ để bạn sống một thời gian dài.
tình hình tệ hơn bạn tưởng tượng nhiều.
Công tước Deltar luận tội vì con trai là kẻ dị giáo, tước vị giáng xuống một bậc. Cả thành phố đều đang truy nã hai .
Vì thương con, công tước Deltar dự định bí mật đưa hai về vùng quê để lánh nạn.
Trong thời gian , bạn lén lút về nhà.
Cha bạn khi thấy bạn thì kinh ngạc đến mức suýt nữa đuổi bạn ngoài. khi thấy trang sức mà bạn mang theo, họ nảy sinh những toan tính khác.
Bạn đành nhân lúc đêm tối lặng lẽ trốn một nữa.
Lần , bạn còn nơi nào để .
Trời bắt đầu mưa.
Bạn dự định tìm một con hẻm nhỏ để tạm nghỉ qua đêm. ngay cả mong đó cũng thể thực hiện .
Tiếng bước chân phía ngày càng gần hơn.
Bạn liều mạng chạy, nhưng đ.â.m sầm một lồng n.g.ự.c nóng rực.
Một chiếc ô đen che đầu ngươi, chỉ ngăn cản cơn mưa mà còn chặn luôn chút ánh sáng yếu ớt.
Mùi hương quần áo quen thuộc ập đến.
“Elise, xem em cùng đường nhỉ.” Tham vọng của đàn ông mặt bao giờ bộc lộ rõ ràng đến thế:
“Hãy hôn , rằng em yêu , trở thành vợ , sẽ đưa em .”
Bạn lựa chọn.
Bạn run rẩy ngẩng đầu, đôi mắt dịu dàng tăm tối của .
“Hossol …” Bạn khẽ thì thầm:
“Đưa em .”
Thực tế, Hossol dễ dàng thỏa mãn hơn tưởng.
Chỉ cần một lời cầu xin gượng gạo như , huyết mạch gần như sôi trào.
kìm nén cơn bốc đồng hôn mặt, chỉ khẽ nghiêng ô về phía bạn hơn một chút, mỉm hỏi:
“Là Elise tự nguyện ?”
Bạn cứng đờ trong giây lát, vẫn gật đầu.
“Ha… nhưng trông em vẻ vui vẻ cho lắm.” Hắn bạn đầy vẻ lo lắng:
“Hay là… Elise hãy chạy trốn .” Ngón tay cái của vuốt ve má bạn:
“Ta sẽ coi như từng thấy em.”
Thật ?
Bạn còn kịp vui mừng, thì tiếng quát đột ngột vang lên phía xa khiến bạn lạnh toát.
“Tăng cường tuần tra! Bắt hai kẻ dị giáo đó, thành chủ sẽ trọng thưởng!”
Là đội trưởng đội tuần tra đang quát mắng thuộc hạ.
“Giờ thì nguy .” Trong mắt đàn ông lộ vẻ thích thú:
“Nếu bé chuột nhỏ bắt thì .”
Hắn ghé sát tai bạn thở dài:
“Elise sợ ?”
Dĩ nhiên là sợ!
Hossol ít nhất vẫn còn cha quyền lực giúp đỡ, nhưng nếu bạn bắt thì chỉ con đường ch.ết mà thôi.
Dù tất cả đều do gây , nhưng giờ phút , bạn vẫn thể cầu xin .
“Hossol…” Đôi tay trắng nõn của bạn bám chặt lấy vạt áo :
“Đưa em rời khỏi đây, ?”
A… bé chuột nhỏ dọa sợ .
Hắn chằm chằm đôi mắt yếu ớt xinh của bạn lâu, suýt nữa thì hôn lên má bạn để giải tỏa cơn khát trong lòng.
Lính tuần tra gần.
“Elise, cho .” Hắn dịu dàng mỉm :
“Tại em đưa em ?”
Bạn ẩn ý trong giọng nham hiểm của .
“Ai ở đó!” Một tên lính thấy hai .
Không còn thời gian nữa!
“Em… em yêu .” Bạn như một con thiên nga hoảng loạn, ngẩng cổ lên, ánh mắt vô vọng .
Những nụ hôn dày đặc rơi xuống.
Hossol thèm để ý đến những lính đang tiến gần, mà chỉ ôm chặt lấy bạn hôn thật sâu.
“C.hết tiệt, cặp mèo mã gà đồng nào đây!” Tên lính nọ chửi thề một câu bỏ .
“Elise đúng là giỏi quyến rũ lòng .”
Hossol liên tục hồi tưởng câu "Em yêu " run rẩy mà bạn thốt , bất chợt cắn lên chiếc cổ trắng nõn của bạn.
Làm thể dối mà êm tai đến ?
Người đàn ông áp sát lấy bạn, cảm nhận nhịp tim dồn dập của bạn, khẽ bật :
"Ta cũng yêu em. Elise, khi đến vùng quê, chúng sẽ tổ chức hôn lễ nhé!"
…
"Elise, em ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/goc-toi-noi-thanh-duong/chuong-5.html.]
Giữa cánh đồng hoa oải hương bạt ngàn, đàn ông cách bạn xa, từng bước từng bước tiến về phía bạn.
Hỏng !
Hắn thể tìm bạn?
Bạn xoay định bỏ chạy, nhưng chỉ trong chớp mắt Hossol bắt kịp, đè xuống giữa biển hoa.
"Bé chuột nhỏ trốn ?"
Bạn sức chống cự nụ hôn của , nhưng dễ dàng xé toạc y phục của bạn.
Từ khi đến ngôi làng nhỏ , Hossol cởi bỏ bộ áo choàng trắng , chỉ mặc một bộ vải thô rộng rãi.
Bình thường, Hossol luôn xắn tay áo lên, để lộ cánh tay rắn chắc, làn da trắng nõn ngày nào giờ rám nắng khỏe mạnh.
Hossol từ một vị cha xứ tôn nghiêm biến thành một đàn ông thô dã.
"Em chạy ." Hossol buông lỏng vòng tay, ánh mắt mờ tối tràn đầy trêu chọc lướt qua thể bạn:
"Với bộ dạng , em chạy ?" Hắn cúi đầu, khóa chặt gương mặt tái nhợt của bạn:
"Elise kẻ khác bắt đùa giỡn ? Hay là vẫn thể thỏa mãn em?"
Bạn trả lời, chỉ dùng đôi mắt tủi phẫn nộ chằm chằm .
"Cuộc sống bây giờ chẳng hơn trong tu viện nhiều ?" Hossol nắm lấy tay bạn:
"Tự do tự tại, thể ăn ngon mặc … Ta cho em nhiều, vì …"
Hossol đột ngột đè xuống, triền miên hôn lên gương mặt bạn:
"Em vẫn luôn chạy trốn?"
Hossol gì?!
Cánh đồng oải hương một bóng , hẻo lánh, cho dù giữa các bạn xảy chuyện gì nữa, cũng sẽ ai phát hiện.
bạn ở đây!
"Bây giờ mới sợ ?" Người đàn ông giữ chặt lấy đùi bạn:
"Elise nên cảm thấy may mắn vì bắt ." Ngón tay chậm rãi lướt lên :
"Nếu kẻ khác bắt em, chắc chắn sẽ dịu dàng như ."
Hossol thực sự tức giận.
Dù mỗi khi tình nồng, bạn đều run rẩy cầu hoan, nhưng sáng sớm ngày hôm , bạn nghĩ cách trốn khỏi .
Hắn quyết định sẽ trừng phạt bạn thật nặng, để bạn từ nay dám suy nghĩ nữa.
"Ưm… cầu… cầu xin !" Bạn ôm lấy cổ Hossol, giọng khẩn cầu:
"Em dám nữa! Hossol … xin hãy tha cho em."
Lần , Hossol còn dịu dàng như nữa. Bạn giờ mới tin, hóa đây luôn cố gắng kiềm chế bản .
"Em là vợ của . Em nên coi là chồng mới đúng."
Bạn hiểu ý .
"Vẫn hiểu ? Giờ em nên mở rộng cơ thể với , đó hôn , với rằng em yêu ."
Bạn nhớ rõ câu "em yêu " bao nhiêu , mới khiến hài lòng mà buông tha.
Lúc , bụng của bạn trướng lên vì tràn ngập quá nhiều.
Khoan … Lần Hossol dùng túi cừu ?!
"Ban đầu là vì thương em, em mang thai." Hossol ôm lấy bạn, nhẹ nhàng vuốt ve bụng của bạn:
" em vắt kiệt sự nhẫn nại của ."
Lần , Elise chắc chắn thể chạy thoát nữa.
Hossol tưởng tượng dáng vẻ ngoan ngoãn của cô gái nhỏ tựa lòng , cảm thấy thể dâng lên cơn nóng.
Thực , dối.
, phản bội tín ngưỡng của , thì việc dối cũng chẳng còn là chuyện gì quan trọng nữa.
Ngay từ ngày đầu tiên Elise đến tu viện, để ý đến cô .
"Đứa trẻ đó là ai?" Hắn giả vờ vô tình hỏi viện trưởng:
"Trông vẻ lâu ăn no. Thật đáng thương."
Thế là, bắt đầu lén đặt sữa ở góc tu viện.
Lần đầu tiên, Elise do dự một lúc mới uống hết bình sữa, đó cũng chẳng xảy chuyện gì. Kể từ đó, Elise bắt đầu thói quen tìm kiếm nó.
Hossol ngày càng đặt bình sữa xa hơn. Cuối cùng, đặt nó ngay trong khuôn viên của .
Đêm đó, khi Elise lén lút lấy sữa trong sân của , cửa sổ, thản nhiên cô gái nhỏ.
Mau lấy nào, bé chuột nhỏ.
Lúc đó, ôm lấy Elise mà tùy ý hôn môi .
.
Chỉ là, đêm đến, nghĩ về gương mặt nhút nhát của Elise mà thở gấp.
Bẫy chuột thật khéo léo, nó hoảng sợ dù chỉ một chút.
Chờ đến khi bé chuột nhỏ ngậm lấy miếng mồi, thì thể đường hoàng bắt lấy nó .
"Chúng về nhà thôi." Người đàn ông bế bạn lên từ cánh đồng hoa, dùng chiếc áo rộng lớn của che cơ thể đầy dấu hôn của bạn.
Hossol dùng xích bạc khóa bạn trong nhà.
Từ nay về , đừng hòng rời khỏi đây nữa, Elise.
Hossol và bạn, cùng đứa con sắp chào đời của hai , một nhà ba như là đủ .
Hoàn văn.