Gương Vỡ Tan Tành - 10
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:44:01
Khi xoay lưng về phía , mơ màng sắp chìm giấc ngủ.
Hắn đột nhiên than thở:
"Trước , mỗi khi uống rượu đêm khuya, nàng luôn tự đến đón về nhà. Nếu uống quá chén, nàng sẽ tức giận mà đánh hai cái. Thế nhưng hôm nay, uống nhiều như , nàng chẳng lấy một lời."
Ta buồn ngủ đến mức sắp chống đỡ nổi, nhưng vẫn nhớ giữ giọng điệu ôn hòa:
"Uống rượu hại , nhưng hôm nay là ngày vui của , khuyên đừng uống nữa. Nếu vài câu lạnh lùng, sẽ vui vẻ hơn ? Đừng ở đây bắt bẻ nữa, mau nghỉ ngơi , kẻo ngày mai dậy trễ khiến mẫu trách ."
Mơ màng trong giấc ngủ, cảm nhận vòng tay ôm lòng.
Ta , khi thời khắc quyết định đến, lòng chẳng thể vững vàng.
Cũng như hiểu rõ bản tính của , cũng là thế nào.
Nỗi lo lắng của là lý.
Từ đầu đến cuối, từng ý định tha thứ cho .
Nếu hiểu rõ là , mà vẫn giẫm lên giới hạn cuối cùng của để tìm chút vui sướng, thì cũng nên gánh lấy hậu quả dung thứ.
Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó
Một đêm mộng mị, khi tỉnh dậy bên cạnh chẳng còn ai.
Ý nghĩ rằng trượng phu của đang đường đón tân nương, mà tham dự hôn lễ của , khiến cảm thấy thật nực .
Lão phu nhân nhà họ Tống thậm chí dám để tiếp khách.
Sợ rằng sẽ thất thố tại yến tiệc, trò cho thiên hạ.
Cho đến khi tân lang rước tân nương, tiến chính đường để bái thiên địa.
Thường ma ma chậm rãi bước tới thỉnh đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/guong-vo-tan-tanh/10.html.]
Khi đến nơi, đúng lúc bọn họ thành lễ bái gia đường, chuẩn bái thiên địa.
Ta dừng chân cửa đại sảnh.
Thường ma ma dám giục giã, sợ rằng nếu lên tiếng thời khắc quan trọng , sẽ phá hỏng giờ lành, chỉ đành sốt ruột chạy đến bên lão phu nhân cầu cứu.
Bỗng nhiên!
Một tiếng sấm vang trời chấn động khắp nơi.
Người trong đại sảnh, kẻ hành lang, tất cả đều ngẩng đầu ngoài.
Họ vặn trông thấy , nín thở chờ đợi, mặt đều hiện lên vẻ háo hức mong chờ kịch .
Tống Dật bên cạnh tân nương, ánh mắt giao với .
Hắn là Hoàng thượng sủng ái, lẽ nhờ mà dung mạo vẫn năm tháng ưu ái, để nhiều dấu vết.
Phong thái nho nhã, diện mạo tuấn tú.
Khiến nữ tử bên cạnh , Lâm Tố si mê rời.
Đó là ánh mắt cuồng si tuyệt đối bao giờ xuất hiện khuôn mặt .
[Đếm ngược trở về bắt đầu.]
Trong sự tĩnh lặng bao trùm đại sảnh.
Chỉ thấy Thiên Cơ đang đếm ngược từng con .
Ta bỗng mở miệng: "Tống Dật, về nhà."
Tống Dật sững sờ, đó quanh đám đông: "Nam Châu, nàng đừng gây chuyện hôm nay..."