Hạ Kiều - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:29:03
2.
từng tặng Trình Việt một chiếc khăn quàng cổ.
Chiếc khăn do chính tay đan.
Vì Trình Việt kén chọn, nên cả đêm cứ đan tháo, tháo đan.
May mắn là khi nhận quà, vẻ vui.
Vì suốt cả tháng đó, Trình Việt mặc áo gió tăng lên đáng kể.
, thích cũng sự so sánh.
Chiếc khăn choàng Đoàn Mục Tuyết bẩn, cuối cùng chút do dự ném thùng rác.
Khi cô trợ lý nhỏ cẩn thận hỏi cần đền , Trình Việt chỉ thờ ơ liếc một cái, nhẹ nhàng trấn an cô :
"Không , chỉ là thứ rẻ tiền thôi."
Anh dường như cũng chẳng nhớ chiếc khăn đó là do tặng.
Mà dù cho nhớ nữa, Trình Việt cũng chẳng thể từ thùng rác mà nhặt nó lên.
Vậy nên, một khi vứt , tức là mất .
Ánh mắt Trình Việt dừng mặt , nhưng như thể bỏng, vội vàng dời .
"Chắc là cất ."
Giọng Trình Việt cứng nhắc, che giấu sự chột bằng khuôn mặt lạnh lùng:
"Dạo trời nóng."
" còn tưởng Trình tổng thích nữa, nên vứt ."
"Hạ Kiều!"
Trình Việt nhíu mày, chút hổ xen lẫn tức giận.
điều nhiều hơn cả là sự khó hiểu:
"Chỉ là một chiếc khăn thôi, em cứ tính toán như ?"
Chỉ là một chiếc khăn.
Lời lẽ quen thuộc quá.
Giống như lâu đây, khi Trình Việt bảo nhường dự án theo suốt nửa năm cho Đoàn Mục Tuyết, cũng :
"Chỉ là một dự án thôi, đúng lúc em thể nghỉ ngơi một chút."
Chỉ một câu nhẹ bẫng, nỗ lực suốt nửa năm của bỗng trở thành trò . Thật vô nghĩa.
Nỗi đau âm ỉ len lỏi, như một tấm lưới vô hình siết chặt lấy trái tim .
suýt chút nữa thể giữ nụ chuyên nghiệp môi, chỉ ậm ừ:
"Có lẽ là do hẹp hòi quá thôi."
phớt lờ khuôn mặt sa sầm của Trình Việt, nhặt đơn thôi việc đất lên, đặt lên bàn , :
"Nếu Trình tổng đồng ý, cứ theo quy định công ty . Nghỉ lý do bảy ngày thì tự động sa thải. Công việc bàn giao cũng sắp tất, nếu vẫn còn bất mãn, bất cứ điều kiện nào trong thỏa thuận cạnh tranh cũng thể ký."
Dù , cũng ý định nữa.
Ánh mắt Trình Việt rơi xuống đơn xin nghỉ việc.
Ngược , Trình Việt bình tĩnh hơn.
Hoặc lẽ là đang cố gắng đè nén cơn giận, bàn tay chống lên bàn căng chặt đến mức gân xanh nổi rõ.
Cuối cùng, ngước mắt lên, chằm chằm .
Trình Việt lên tiếng, mà cũng chẳng tiếp tục ở .
Lúc rời khỏi văn phòng tổng giám đốc, Đoàn Mục Tuyết gõ cửa bước .
Trên tay cô còn cầm một ly cà phê.
liếc , gì.
Chỉ khi sắp bước ngoài, giọng cẩn trọng của Đoàn Mục Tuyết lưng vang lên:
"Trước đây Hạ trợ lý vẫn chê em pha cà phê ngon. Em luyện tập lâu , Trình tổng thấy thế nào?"
Trong giọng còn mang theo chút mong đợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ha-kieu/chuong-2.html.]
"Vậy ? thấy của cô ngon hơn cô nhiều."
Giọng Trình Việt lạnh nhạt, chút giễu cợt.
Không đầu , cũng thể cảm nhận ánh mắt tức giận của rơi .
Đoàn Mục Tuyết lập tức vui vẻ:
"Thật ? Thật em cảm thấy em còn thể…"
tiếp tục nữa.
Bởi vì ngay khi thấy Trình Việt khó tính như thế thể thản nhiên uống ly cà phê hòa tan mà Đoàn Mục Tuyết mang đến, rõ câu trả lời.
thầm nghĩ, thật vô nghĩa mà.
3.
rút đơn xin nghỉ việc khỏi hệ thống công ty.
Từ ngày quyết định , bắt đầu bận rộn bàn giao công việc cho mới.
Dù cũng việc nhiều năm, thể một sớm một chiều mà thành ngay .
May mắn là phần còn thể giải quyết online, cần gặp Trình Việt, đỡ phiền.
Cũng cần xoay quanh nữa.
Thời gian rảnh rỗi của cũng nhiều hơn .
Vậy nên, bắt đầu lên kế hoạch du lịch.
Rất lâu đây, Trình Việt hứa sẽ du lịch cùng .
đến cuối cùng, vẫn chỉ mà thôi.
Thế nhưng, kế hoạch du lịch mới chỉ một chút thì điện thoại của Lý Thư gọi tới.
Giọng ngập ngừng:
"Chị Hạ… chị đang ở ?"
ngẩn :
"Ở nhà."
Với tính cách của Trình Việt, chắc chắn sẽ dễ dàng để .
Vậy nên, chỉ thể nghỉ ngang.
Lý Thư "" một tiếng, dường như gì đó.
đầu dây bên bỗng trở nên ồn ào, đó giọng đổi thành một khác.
"Em quên buổi tiệc tối nay ?"
Một giọng trầm thấp, quen thuộc, mang theo sự tức giận kiềm nén.
"Trình tổng," đưa tay day huyệt thái dương, giọng điệu bất đắc dĩ, " nộp đơn xin nghỉ."
"Buổi tiệc quan trọng, Đoàn trợ lý vẫn quen quy trình."
Trình Việt ngắt lời , giọng điệu đầy thách thức:
"Đây là cách em giữ lời hứa sẽ hướng dẫn mới thành bàn giao công việc?"
hít sâu, mỉm :
"Vậy ý của Trình tổng là nhất định đến ?"
"Hạ Kiều."
Anh gọi tên , nhưng im lặng.
Sự im lặng kéo dài khá lâu.
cau mày:
"Thật …"
"Hợp đồng."
Chỉ hai chữ đơn giản.
Lại khiến tất cả những lời từ chối nghĩ sẵn của mắc nghẹn trong cổ họng.
Không .