Hạ Kiều - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:29:08
9.
vẫn tiếp tục thành kế hoạch du lịch của .
Đồng thời, mỗi ngày đúng giờ, tan ca đúng lúc.
Phần lớn công việc trong tay bàn giao xong.
Hơn nữa, bây giờ còn Đoàn Mục Tuyết phụ trách nữa.
Người dùng hợp đồng ép giờ đây phớt lờ .
Ánh mắt lạnh nhạt lướt qua một vòng, cuối cùng dừng Đoàn Mục Tuyết.
" Đoàn trợ lý, văn phòng gặp ."
"Vâng ạ!"
Đoàn Mục Tuyết lập tức nở nụ rạng rỡ.
Cô dường như thế vị trí của bên cạnh Trình Việt, ngày ngày theo bận rộn.
Khi ngang qua , Đoàn Mục Tuyết theo bản năng liếc một cái.
Cô gái vẫn còn quá trẻ, giấu cảm xúc mặt.
quan tâm.
Không mà lương.
Còn gì sướng hơn?
Ngược , Lý Thư cùng mấy đồng nghiệp khác bất bình .
Sau đó, cẩn trọng hỏi:
"Chị Hạ, chị vẫn định thật ?"
"Đi chứ."
trong phòng nước, ôm cốc sữa, hút một ngụm lớn.
"Tại ? Chị rút đơn ."
" chị với Trình tổng quen bao năm , chị cống hiến cho Hạn Hải nhiều như thế. Chị thật sự cam tâm để khác thế ? Hơn nữa, cái cô Đoàn Mục Tuyết …"
" Đoàn trợ lý cũng đang tiến bộ mà."
tít mắt, cắt ngang lời Lý Thư:
"Đừng khác lưng, coi chừng thấy đấy."
Lý Thư lập tức ngậm miệng.
chẳng bao lâu nhịn hỏi :
"Vậy khi nghỉ việc, chị tính gì?"
cắn ống hút, lầm bầm mơ hồ:
"Chắc là du lịch."
Dù cũng dư tiền tiêu .
Phải rằng, ở phòng nước uống sữa trong giờ thật sự quá sướng.
Bảo mấy đứa trẻ trong công ty cứ thích chạy đây.
cũng nổi hứng hóng chuyện, một chút tin đồn nội bộ.
mở miệng, đám nhân viên trẻ mặt đột nhiên mặt mày biến sắc, nhanh chóng thẳng , lí nhí chào:
"Chào Trình tổng!"
…Trình Việt?
ngạc nhiên đầu, thấy đàn ông hợp với ba chữ 'phòng nước' xuất hiện tại đây.
Anh "ừm" một tiếng.
Không thèm liếc , lướt thẳng bên trong, tự pha một cốc cà phê, đó bưng lên rời .
Trình Việt thèm giây nào.
Chỉ là khi ngang qua, Trình Việt khựng chân trong thoáng chốc.
Cười lạnh.
Xem , thấy hết .
nghĩ thầm, nhưng cũng quá bận tâm.
Ngược , đám nhân viên trong phòng nước thở phào nhẹ nhõm như giải thoát.
trêu chọc:
"Mọi sợ đến ?"
"Đương nhiên là sợ chị gái!"
Lý Thư mặt mày méo xệch, giọng điệu khoa trương:
"Ngay cả cô lao công cũng dám thẳng Trình tổng. Trong công ty , chỉ chị Hạ là dám 'tung hoành' mặt thôi!"
chỉ nhạt.
Nghĩ , giờ cũng dám nữa .
Hợp đồng như một quả b.o.m nổ chậm.
Tuy phiền phức, nhưng cũng cách giải quyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ha-kieu/chuong-6.html.]
Một tuần , Trình Việt liên lạc với .
Điện thoại kết nối, nhưng lên tiếng.
Chỉ khi sốt ruột định cúp máy, giọng khàn khàn truyền đến:
"Tại chặn ?"
ngạc nhiên.
Nhanh phát hiện ?
Trước đó, mới lướt điện thoại, thấy một điều lạ…
Trình Việt đăng một bài lên trang cá nhân.
Chỉ là một bức ảnh chụp một bó hoa tươi.
Mà trùng hợp , sáng nay còn thấy Đoàn Mục Tuyết vui vẻ ôm bó hoa đó bước công ty.
Sau đó cẩn thận cắm bình, đặt bàn việc.
Dưới bài đăng, nhiều bạn bè trêu chọc, hỏi Trình Việt đang yêu .
Trình Việt giải thích.
vô tình ấn nhầm nút like, nhưng đó vội vàng hủy .
Rồi nghĩ rằng sắp rời , cũng chẳng còn gì cần liên lạc nữa.
tiện tay chặn luôn cá nhân của .
Vậy nên, thản nhiên đáp:
"Chẳng vẫn còn việc ? Nếu Trình tổng việc, cứ liên hệ qua đó là .
"Tránh gây những phiền phức, lời tiếng cần thiết."
Lời , đây chính Trình Việt với .
Đầu dây bên vang lên tiếng đồ vật đổ vỡ.
Trình Việt im lặng, đó đột nhiên :
"Em còn để đồ ở chỗ ."
Đồ của ?
Anh nhắc, mới nhớ , đây khi còn ở căn hộ của Trình Việt, mang theo ít đồ qua đó.
"Nếu em quyết định rời , thì qua lấy hết đồ ."
Tiếng ho nhẹ vang lên, nhưng đè nén nhanh.
Trình Việt ngừng một chút, tiếp:
"Dì Trần thu dọn xong . Nếu em qua lấy, sẽ bảo dì vứt ."
"Vậy thì vứt ."
cần suy nghĩ, trả lời ngay.
Có lẽ Trình Việt ngờ sẽ .
Điện thoại bên bỗng dưng im bặt, giọng Trình Việt kinh ngạc:
"Vứt ? Trong đó còn mấy cuốn sách em thích nhất…"
"Đọc cũng chán thôi. Dù cũng là những thứ còn cần thiết nữa, giữ cũng chỉ chiếm chỗ."
bình tĩnh .
Sau một im lặng kéo dài, Trình Việt tự động đổi chủ đề:
" cần hợp đồng khu đất phía Tây ngày ."
"Lý Thư , thể hỏi ."
"Cặp khuy măng sét đính hồng ngọc của thấy nữa. Em để ở ?"
"Không ."
"Dì Trần thu dọn một đống đồ. nhớ rõ đồ của trong đó . Nếu tiện, em qua xem một chuyến. Nếu lỡ mất đồ của , …"
"Trình Việt."
bất lực thở dài, cắt ngang lời :
"Anh đang gì ?"
"Đến đồ của còn lấy, nghĩ sẽ về chỉ để tìm đồ cho ?"
bất chợt bật :
"Cứ như thế , suýt nữa tưởng thích đấy."
Trình Việt bao giờ thích .
Vậy nên , thứ đáp , chỉ là một tiếng cúp máy dứt khoát, đầy trẻ con.
Cứ như đang giận dỗi .
nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn soạn một tin nhắn gửi :
【Hai ngày nữa sẽ về nhà cũ thăm Trình lão gia, nếu Trình tổng thời gian thì cũng đến một chuyến nhé.】
Gửi bằng liên lạc công việc.
Không ngoài dự đoán.
Không bất kỳ hồi âm nào.