Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

HẮC LIÊN HOA CỦA TIÊN GIỚI - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:27:36

Chương 1.

Ta trùng sinh ngày tiểu sư nhập môn.

Kiếp nơi đây là núi xác biển máu, vô t.h.i t.h.ể và bộ phận cơ thể chất đống đường lên núi.

Tiểu sư ả sẽ dùng mạng sống của tất cả để ép sư phụ thừa nhận yêu nàng .

Ta khẽ chạm mắt , ánh sáng mất từ ​​lâu nay khiến thất thần, như thể những ký ức đau đớn đó chỉ là một giấc mơ dài.

"Khương sư , sư phụ dẫn về một tiểu sư đấy, chúng xem , thiên phú của cao nhất trong các đồng môn cùng lứa." Trương Cảnh ở ngoài cửa thò đầu đó vội vội vàng vàng kéo ngoài.

Cảm nhận sự mềm mại và ấm áp của lòng bàn tay đối phương thấy vẻ mặt tò mò khuôn mặt của các đồng môn khiến nước mắt trào . Thật khi họ vẫn còn sống.

Sư phụ dẫn tiểu sư vẫn còn ngây ngô sơn môn, giúp nàng đổi trang phục và đặt cho ả một cái tên mới.

Nàng trốn ở phía sư phụ, bộ dáng rụt rè khẽ gọi sư , sư tỷ. Mắt đỏ lên, nắm chặt kiếm trong tay khi thấy sinh lòng trìu mến và bộ dáng tràn đầy vui mừng với sự xuất hiện của ả.

"Sư phụ, con sợ." Tiểu sư thấy bộ dáng hung ác của thì hận thể chui trong lòng sư phụ.

"Đừng sợ, sư phụ bảo vệ con." Sư phụ luôn luôn thích nên giờ phút thấy thần thái hung thần ác sát của thì càng thêm chán ghét, để một câu ai dám bắt nạt tiểu sư chính là vi phạm môn quy, đó dẫn tiểu sư rời một cách nhẹ nhàng.

"Có vài lấy lòng sư phụ nhưng mà luôn thất bại, ai ngờ tiểu sư mới tới khác, sư phụ yêu thích, thấy vài chắc là ghen tị đến phát cuồng đây."

Ta trầm mặc tại chỗ, trong lòng vô cùng bĩnh tĩnh khi những lời châm chọc khiêu khích của các nàng.

Ta khác với những khác khi thiên phú tu luyện cũng bối cảnh kinh , sở dĩ thể nhập môn là do dập đầu từng cái một leo từ chân núi lên tới đây.

Tổng cộng sáu ngàn ba trăm bậc thang, dập đầu sót một cái mà trèo lên để cầu sư phụ thể cho nhập môn, chỉ dẫn cách tu hành, để cho quốc gia nho nhỏ của từ nay về thể Bồng Lai che chở, tránh khỏi chiến loạn yêu ma thôn phệ.

 

 

Chương 2.

Tiểu sư sư phụ yêu thích.

Nàng ăn mất linh thú của sư phụ, nhổ cỏ tiên của , cạo sạch râu của sư thúc. Sau khi tất cả những việc nàng còn đốt tất cả những cuốn sách cổ mà dày công biên soạn.

Cho dù là như nhưng sư phụ cũng một câu nặng lời với nàng mà chỉ phạt quét bậc thang núi.

"Có cái gì ghê gớm chứ, chỉ là một công chúa của quốc gia nhỏ thôi , chỉ ỷ thế h.i.ế.p ." Tiểu sư bất mãn quét bụi, thấy qua liền lớn tiếng cằn nhằn.

Nhìn bộ dáng ngây thơ bướng bỉnh của đối phương khiến nghĩ đến đồng môn kiếp c.h.ế.t thảm bởi vì tình yêu "vĩ đại" của ả, nhớ đến sư phụ thế nhân phỉ nhổ cùng với ngàn ngàn vạn vạn dân chúng vô tội chân núi.

"Ngươi tư cách gì chuyện với như ." Ta cố gắng áp chế lửa giận của nhưng vẫn khống chế mà rút roi đánh mặt nàng .

Lúc , nàng mới nhập môn nên pháp lực còn yếu, nếu như cứ như g.i.ế.c ả thì lẽ sẽ xảy những chuyện , sẽ ai c.h.ế.t cả.

Trong lúc do dự chỉ cảm thấy thể một đạo kim quang đánh văng ngã mạnh xuống đất, cú va chạm nhanh khiến đau đớn kịch liệt còn tiểu sư hì hì tới mặt : "Đã sớm ngươi đừng chọc ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hac-lien-hoa-cua-tien-gioi/chuong-1.html.]

"Toàn bộ của Bồng Lai đều ngươi tâm thuật bất chính nên sư phụ sớm cho pháp bảo phòng ." Nàng khoe khoang lấy mặt ngọc bội bên hông.

Tiểu sư bộ dáng đáng thương của sờ sờ vết thương mặt, nàng cau mày : "Ta bao giờ trêu chọc ngươi nhưng ngươi nhiều khiêu khích , những thứ đều là ngươi tự chuốc lấy."

Ta ho một ngụm m.á.u tươi gạt bàn tay đang chạm vết thương của nàng , cả giận : "Đừng dùng bàn tay bẩn thỉu của ngươi chạm ."

Một cảnh Trương Cảnh tới tìm thấy, tiểu sư lập tức lên sướt mướt với một đống lời gì đó, chờ tới khi về phía thì ánh mắt trở nên phức tạp.

Ta giải thích nhưng nghẹn ở trong cổ họng nên lời, như thế nào đây?

Nói tiểu sư sẽ yêu sư phụ, sẽ vì sư phụ g.i.ế.c c.h.ế.t tất cả ?

Ai sẽ tin lời của cơ chứ?

Bọn họ đều là con cháu thế gia thiên phú cực cao mà chẳng qua chỉ là phàm nhân tâm thuật bất chính mà thôi, còn là một phàm nhân vì đạt mục đích mà ngay cả mạng cũng thể cần.

"Khương Di, tiểu sư đối với kính trọng thừa, các cũng khúc mắc thể vượt qua nhưng suy cho cùng cũng chỉ bởi vì mấy quyển sách cổ mà thôi, ở đây đòi đánh đòi g.i.ế.c như khỏi khiến cảm thấy quá ngang tàng." Trương Cảnh một chỗ cùng tiểu sư , cau mày, trong ánh mắt lộ phiền chán cùng ghét bỏ.

Hiện tại chỉ cảm thấy nội tạng như đánh nát, cho dù mở miệng cũng cảm thấy đau bụng kìm nổi nên căn bản phát bất kỳ âm thanh nào, mà Trương Cảnh thấy bộ dáng thống khổ của vốn định tiến lên nâng dậy nhưng tiểu sư ngăn cản: "Đồ sư phụ cho trong lòng tự rõ, tuy thiên phú tỷ nhưng suy cho cùng cũng phàm nhân, chút đồ căn bản sẽ tạo thành thương tổn quá lớn đối với tỷ ."

"Tỷ bộ dáng chẳng qua là khiến cho thấy đáng thương mà thôi." Tiểu sư ném chổi lên mặt đất lôi kéo Trương Cảnh hùng hổ mà .

"Tỷ thích mặt đất thì cứ để cho chán ."

Không bao lâu, cuối cùng chỉ cảm thấy tầm mắt dần dần mơ hồ, trận mưa nhỏ tí tách rơi thể của khiến mùi m.á.u tươi nồng đậm trong miệng hòa tan.

Ta sức thẳng hoặc là giơ cánh tay lên nhưng chỉ cần nhúc nhích sẽ chịu đau đớn thấu tim.

Ta khổ một tiếng, nghĩ thầm sợ là sẽ chẳng ai để ý tới chuyện biến mất , sư phụ cũng sẽ vì mà vui vẻ hơn một chút.

Trước khi ngất , ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, đó một lồng n.g.ự.c ấm áp ôm lấy lòng.

Trong lúc mơ mơ màng màng, theo bản năng dựa sát chỗ ấm áp , run rẩy khẩn cầu đối phương: "Cầu xin, cầu xin ngươi, cứu , cứu bọn họ, lạnh quá."

Người nọ nhẹ nhàng thở dài một sờ sờ trán , đónnói: "Sao nóng như , chẳng lẽ thật sự nhiễm phong hàn?"

Âm thanh nghi hoặc của cho thanh tỉnh trong nháy mắt, từ trong lòng giãy ngã bịch xuống đất, tuy nhưng vẫn lập tức dựng thẳng quỳ mặt đất mà : "Sư phụ, tử ý mạo phạm, mong sư phụ thứ tội."

"Ngươi đang ốm?"

Ta cúi đầu dám sư phụ, nếu để cho tu hành nhiều năm mà thể vẫn yếu đuối như phàm nhân thì sợ là sẽ trực tiếp đuổi khỏi sư môn.

Vì thế lắc đầu : "Không sư phụ, tử chỉ đang tu hành pháp thuật trong sách cổ nhưng cẩn thận nên xảy sai lầm, nghỉ ngơi vài ngày sẽ thôi."

Ta cố nuốt vị ngọt tanh của m.á.u trong miệng xuống để cho sư phụ phát hiện sự khác thường.

Hắn về phía một bước, lúc dừng ở của . Người bất kỳ lời nào ôm ngang lên.

Nhìn khuôn mặt góc cạnh rõ ràng cùng với ánh mắt tuy lạnh lùng nhưng ngầm quan tâm của khiến trong lòng như sinh một loại tình cảm khác thường.

Đây là cảm giác đây từng tựa hồ ngay cả tim cũng sắp nhảy ngoài.

Sư phụ như , nghĩ dù là nữ tử nào cũng sẽ động tâm mà thôi.

Đã như đây ngay cả sư phụ cũng g.i.ế.c luôn, giải quyết vấn đề ngay từ gốc rễ là

 

Loading...