HẠC XUNG THIÊN - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:38:14
GIỚI THIỆU:
Ta gả cho Bùi Mạc, ai ai cũng tán thán đây là mối lương duyên .
Thế nhưng, đầy ba tháng ân ái mặn nồng, phát hiện một hồng nhan tri kỷ. Bùi Mạc nâng niu yêu chiều nàng, còn vì nàng mà mua hẳn một tòa tiểu viện bên ngoài.
Đối diện với lời chất vấn của , Bùi Mạc lạnh lùng trách mắng: "Ghen tuông phẩm hạnh của hiền thê."
Vậy nên, học cách khoan dung độ lượng, thậm chí còn tự tay đưa nàng phủ.
Sau , cùng khác nương ánh trăng bên song cửa, thì thầm tâm sự, tình ý khó kìm nén.
Lần , đôi mắt Bùi Mạc đỏ ngầu, đau đớn siết chặt cổ .
Ta mỉm , khẽ : "Phu quân, ghen tuông chẳng cũng hợp phong thái quân tử ?"
01
Năm cập kê thứ hai, thành hôn cùng Bùi Mạc - thế tử của Tĩnh Ninh hầu phủ.
Nhà họ Bùi là danh môn trăm năm, Bùi Mạc xuất hoàng tộc, trẻ tuổi tài cao, là cận thần bên cạnh hoàng đế, cũng là tai mắt của bệ hạ.
Nhà họ Thôi là vọng tộc hiển hách, gia thế tôn quý, đời đời phú quý vinh hoa, thơ hương môn . Hai nhà kết mối lương duyên, chuyện hôn sự khiến cả kinh thành ai tán thán.
Ngày xuất giá, của hồi môn xếp dài nửa kinh thành, chiêng trống rộn ràng, một đường náo nhiệt từ phủ Thái sư đến tận phủ Tĩnh Ninh hầu.
Tân nương xuống kiệu, giữa tiếng nhạc hòa cùng tiếng pháo nổ giòn giã, một bàn tay thon dài, đốt ngón rõ ràng vươn về phía .
Bàn tay rộng lớn, mạnh mẽ, lớp hỉ phục đỏ thắm càng lộ rõ vẻ cương nghị.
Ta cẩn thận đặt tay lên, liền nắm chặt, dẫn bước qua tấm rèm vải xanh.
Ba bái lễ thành, bàn tay ấm áp vẫn buông, nắm lấy xuyên qua hành lang dài, giữa tiếng đùa trêu ghẹo của , đưa tân phòng.
Trong phòng, mùi hương trầm thoang thoảng, vẫn khoác khăn voan, chỉ tiếng tim đập dồn dập bên tai.
Sau khi hát lời chúc phúc, mắt bỗng chốc bừng sáng, đối diện với một đôi mắt sâu thẳm.
Bùi Mạc vận hỉ bào đỏ thẫm, dáng vẻ tuấn tú phi phàm, tựa như ngọc thụ lâm phong.
Ta thẹn thùng cụp mắt, trong phòng tân hôn, đèn hoa soi sáng rực rỡ, phu nhân quyền quý ăn vận lộng lẫy với :
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Tân nương hổ ! Thế tử gia, ngài phúc thật đấy!"
Bùi Mạc cầm cân vàng đặt khay, mỉm : "Các tẩu đừng trêu ghẹo nữa."
"Còn uống rượu giao bôi mà thương thê tử !"
Ma ma bước lên, theo nghi thức cắt một lọn tóc của phu thê mới, bỏ túi gấm, ý rằng đầu bạc răng long, trọn đời bên .
Lễ nghi tất, Bùi Mạc nắm lấy tay , giọng trầm thấp: "Ta kính khách xong sẽ về, nàng cứ rửa mặt nghỉ ngơi , đừng sợ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hac-xung-thien/1.html.]
Ta ngước mắt , chạm ánh mắt chan chứa ý của , mặt bất giác đỏ bừng, khe khẽ gật đầu.
Ta nghĩ, đây chính là sẽ cùng gắn bó cả đời.
02
Phủ Tĩnh Ninh hầu ba phòng kế thừa tước vị, Bùi Mạc là đích tử, xếp hàng thứ ba, bởi hai vị tẩu tẩu đối với hết mực khách khí, ân cần hỏi han.
Đại nha trong phòng Bùi Mạc, Đào Xuân, tiến lên hành lễ:
"Thế tử gia dặn dò, chuyện trong phủ đều theo phu nhân sắp đặt. Các nha của phu nhân hiện đang chờ bên ngoài."
Ta mỉm , sai Ngân Lang phát bao lì xì cho , đó mới để đám nha của tiến hầu hạ.
Rượu quá ba tuần, hồng chúc nhỏ lệ, Bùi Mạc cuối cùng cũng trở về Phù Vân viện.
Ngân Lang ghé sát tai , khẽ :
"Vừa về là ngay tịnh phòng, sợ rượu phu nhân khó chịu, đúng là thương phu nhân hết mực."
Mặt nóng bừng, đưa tay chọc trán nàng:
"Lẻo mép."
Bùi Mạc một bộ trung y đỏ thẫm, hình cao lớn, bởi từ nhỏ luyện võ nên vai rộng eo hẹp, lồng n.g.ự.c rắn chắc. Ngoại trừ cha và trưởng, hiếm khi tiếp xúc gần với nam nhân trưởng thành, lúc bỗng dưng chút lạ lẫm và áp lực.
Dường như nhận sự bối rối của , đến bên bàn, rót một chén , giọng ôn hòa:
"Ta tự chữ ‘Yến Lễ’, nay thành , phu nhân chính là cận nhất của , cứ gọi bằng tự là ."
Nói , Bùi Mạc đưa chén đến mặt .
Ta nhận lấy, vẫn chăm chú, như thể chờ đợi một tiếng gọi.
Ánh mắt giao , hàng mi khẽ run, cuối cùng nhẹ giọng cất lời:
"Yến Lễ."
Bùi Mạc khẽ ừ một tiếng, nắm lấy tay :
"Phu nhân tiểu danh chăng?"
Ta lắc đầu:
"Người nhà đều gọi là Minh Uyển."
"Thôi Minh Uyển, tên ."
Lòng bàn tay Bùi Mạc nóng ấm, do men rượu . Hắn sống mũi cao, môi mỏng, dung mạo vốn lạnh lùng, nhưng dịu dàng với đến lạ.
"Ta gọi nàng là Uyển nương, ?"