Hai Người Ba Bữa, Bốn Mùa Có Nhau - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:27:43
6
Anh , bên cạnh bỗng đồng nghiệp vây kín.
“Cố Dữu đấy là bạn trai cô hả? Đẹp trai thật đấy!”
“Đẹp trai thì gì? Mọi thấy cái đồng hồ của ? Bảy con đếm lên! Là tiền của đó.”
“Vãi là con nhà giàu ? Trời ạ, Dữu Dữu cô cũng hạnh phúc quá thôi!”
họ ồn ào đến đau đầu, vội vàng ngắt lời:
“Khoan , đó là bạn trai !”
“Hả? Vậy hai nãy gần như , là họ của cô chứ?” Đồng nghiệp lộ rõ sự thất vọng mà .
chút đau đầu, nhất thời nên giải thích phận của Lục Từ là như thế nào.
Sau cùng là quản lý xuất hiện giúp giải vây.
“Làm cái gì đấy, mà túm tụm ở đây?”
Anh đặt một xấp tài liệu xuống mặt :
“Sếp Lục ứng dụng mới là cô phụ trách, đây là thông tin cơ bản của dự án, mau xem hết .”
mở to mắt xấp tài liệu đó, nhịn mà nghi hoặc: “Sếp Lục?”
Quản lý kỳ quái : “ , cô ?”
lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt.
Quản lý dường như chút khó hiểu, nhưng suy nghĩ xong vẫn giải thích với .
“Người nãy đưa cô đến là sếp Lục phó lãnh đạo thực tế của công ty chúng , năm xưa cùng sếp Châu lập nghiệp.”
Lần thật sự kinh ngạc, khẽ mở miệng với quản lý.
“ chủ yếu phụ trách phương diện kỹ thuật phụ trách quản lý, bây giờ cũng chỉ tham gia những dự án nòng cốt hàng năm, cũng là chuyện bình thường.”
Quản lý là nhân viên lâu năm của công ty, đến đây liền chút xúc động.
“ sếp Lục thật sự giỏi, những dự án nòng cốt nhất của chúng đều do lãnh đạo, nhưng tâm sự nghiệp lắm, chừng nếu chịu phấn đấu, công ty chúng lọt top 100 thế giới cũng thành vấn đề.”
Anh vỗ vai , ánh mắt chứa đầy sự yên tâm.
“Trước đây thấy cô năng lực, chỉ thiếu thời cơ, nếu bây giờ sếp Lục trúng thì thật , tiền thưởng cuối năm của bộ phận chúng đều trông cậy hết cô đấy.”
Nói xong, quản lý chắp tay lưng, mặt mày hớn hở rời .
: “……”
xuống ghế, khỏi giật khoé miệng.
Thật Lục Từ giỏi như thế cũng thấy lạ.
Năm xưa khi hai chúng còn ở bên rõ, Lục Từ là thiên tài, nhất định sẽ thành công rực rỡ.
……
thật sự tại để phụ trách .
Lẽ nào khuyết điểm cả đời của Cố Dữu là tố chất tâm lý ?
Nếu cho một chút màu sắc, sẽ nhuộm cả buồng chắc!
kiên trì hết xấp tài liệu đó.
Dự án đơn giản, chính là một ứng dụng hỗ trợ già.
Nền tảng chịu trách nhiệm cung cấp các dịch vụ tận nơi chuyên nghiệp, khác với bảo mẫu hoặc chăm sóc theo nghĩa truyền thống, nó tập trung nhiều hơn việc dạy già học những điều mới mẻ hoặc là sở thích.
Đợi xem xong tài liệu, liền hiểu tại Lục Từ để phụ trách .
Sự liên kết giữa các dự án trực tuyến và ngoại tuyến hiện tại sàng lọc vô cùng hảo.
Năm năm , suy nghĩ vẫn chỉ là một nguyên lý trẻ con và sơ sài.
Dự án ban đầu là suy nghĩ của .
Còn Lục Từ biến nó thành hiện thực.
7
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hai-nguoi-ba-bua-bon-mua-co-nhau/chuong-3.html.]
Sát giờ tan , nhận tin nhắn của Lục Từ, bảo tan thì xuống lầu đợi .
Không tìm ở điện thoại của , bởi vì Wechat, thế nên dùng cách nguyên thuỷ nhất gửi tin nhắn cho .
điện thoại với cảm xúc phức tạp.
Buổi chiều nhân lúc thời gian rảnh để tra cứu chiếc xe của Lục Từ.
Nhập cảnh hơn hai trăm vạn, chỉ một đòn thôi khiến cả tháng lương của đổ sông đổ biển.
Nhớ bản ban sáng khoác lác sẽ đền tiền cho …….
xuyên về lúc đấy, tàn nhẫn đ.ấ.m cho hai đấm.
thời gian trôi qua thì thể thuận theo ý mà chuyển dời.
Đến giờ tan , Lục Từ với đợi lầu, vẫn thể xuyên về quá khứ .
Cam chịu thở dài, thu dọn đồ đạc xong xuống với vẻ thất thần.
Nói cho cùng, dẫu , con trai vẫn đang đợi ở trường mẫu giáo, thể bỏ nó nhỉ?
Thuận theo dòng khỏi thang máy, liếc mắt liền thấy Lục Từ đang cửa công ty.
Anh vẫn luôn như thế, cho dù thủ tiêu tất cả ánh hào quang , chỉ dựa ngoại hình cũng thể trở thành tiêu điểm trong đám đông.
bước dần về phía , bóng dáng của dần hiện rõ hơn trong mắt, thực sự thể thấy trái tim xương của đang đập điên cuồng trong lồng ngực.
Lục Từ ở phía xa xa đang vẫy tay với , lúc mới nhận , hết một ngày mà một bộ quần áo khác .
Lục Từ bắt đầu quan tâm đến ngoại hình từ lúc nào thế?
mang theo chút nghi hoặc đến bên cạnh , vẻ mặt điềm tĩnh : “Đi thôi.”
Lục Từ bật , dẫn đến bên cạnh chiếc xe.
yyalyw
cúi đầu logo xe——
“Hửm? Không sửa xe hả, đổi chiếc khác?”
Lục Từ giúp mở cửa ghế phụ, thuận miệng :
“Chiếc đó sửa , dù xe của cũng nhiều, chỉ chiếc đó.”
: “……”
Anh đang oai với ?
Anh đang oai với ?
với vẻ mặt một lời khó mà hết: “Vậy sửa xe hết bao nhiêu, lát nữa chuyển cho .”
Lục Từ vô lăng, xắn tay áo tuỳ tiện : “Hai trăm.”
: “?”
“Anh chắc chứ?”
Lục Từ xoay , như .
“Chắc, còn thì mời ăn một bữa, chuyện xem như xong.”
dành một giây để so sánh sự khác biệt về giá cả giữa việc mời ăn và trả bộ tiền, lập tức gật đầu đồng ý.
“Chốt kèo!”
Lục Từ hài lòng, khởi động xe chạy về phía trường mẫu giáo của con trai.
đang vui vẻ khi tiết kiệm một khoản tiền lớn, xoay qua liền thấy chiếc đồng hồ lộ cánh tay của dường như cũng đổi một cái khác .
hiểu mấy món đồ đó lắm, vô thức hỏi: “Ơ, đổi đồng hồ khác hả?”
Ánh mắt Lục Từ xuống chiếc đồng hồ của .
Tiếp theo đó điềm đạm : “Ừm, bình thường khi đổi một chiếc xe cũng sẽ đổi một cái đồng hồ, phối cho mắt.”
: ? ? ?
Anh liếc nhẹ qua , dường như thờ ơ : “Dù kiếm tiền cũng dễ hơn em một chút.”
: “……”