Hai Người Ba Bữa, Bốn Mùa Có Nhau - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:27:51
18
mới tiếp tục:
“Từ nhỏ bà nuôi lớn, khi lên đại học cũng kiên trì đến viện dưỡng lão việc thiện mỗi tháng, thế nên bên cạnh thật vẫn luôn nhiều cao tuổi vây quanh.”
“Khi tiếp xúc với họ , nhiều già chấp nhận sự bất tiện của cơ thể, bởi vì cơ thể thoái hóa theo tuần tự, đợi đến khi phát hiện bản nữa thật trong lòng thích ứng .”
cụp mắt, thở dài thất vọng: “ so với điều đó, tinh thần của họ thật càng đau khổ hơn.”
“Châu tiểu thư, cô từng nghĩ đến ngày bản xã hội đào thải ?”
Châu Uyển nhíu mày, rõ ràng từng suy nghĩ đến vấn đề .
: “ từng nghĩ.”
“Tiến bộ khoa học kỹ thuật khiến cuộc sống của trẻ tuổi chúng tiện lợi hơn, nhưng nới rộng cách của lớn tuổi với thế giới.”
“Những cụ già trong viện dưỡng lão, họ con cái thuê cho chăm sóc nhất, cho họ dùng thiết y tế hiện đại nhất, nhưng khi họ lớn tuổi thì chỉ thể giường ngắm cây lá ngoài khung cửa, đôi khi sẽ cả một ngày.”
“Đôi lúc suy nghĩ, cột mạng sống với công nghệ tiên tiến như thế ý nghĩa gì ? Người già thể thoái hóa năng lực học tập, họ thể tìm chuyện gì để ?”
Nói đến đây, nhịn mà thở dài.
“Thế nên ban đầu với Lục Từ về ý tưởng , những hạn chế của các trường đại học dành cho già khiến nhiều hạn chế khả năng vận động hoặc quá già để cơ hội học hỏi những điều mới mẻ.”
“Vậy chúng thể thứ , kết hợp công nghệ y tế cao cấp hiện đại với nhu cầu tinh thần thông qua một phương pháp phổ biến rộng rãi hơn, thật sự thể khiến tuổi xế chiều còn trải qua một cách trống rỗng nữa?”
suy nghĩ trong lòng, bình tĩnh sếp Châu.
“Sếp Châu, tại Lục Từ phụ trách dự án , bởi vì ý tưởng ban đầu của dự án là do nghĩ.”
xoay Lục Từ, khẽ cong mắt.
“Tuy nhiên, sự trau chuốt và thiện của bộ dự án đều là công lao của Lục Từ, thể đòi công, chỉ suy nghĩ của .”
“Thế nên sếp Châu, quan tâm phụ trách là ai, chỉ mong sự đời của dự án , thể chân chính giúp đỡ cho già.”
đúng mực hết lời với sếp Châu, lộ biểu cảm trầm tư.
Châu Uyển xong cũng im lặng lâu.
Sau đó, cô bỗng đến mặt , nghiêm túc : “Cố Dữu, xin vì lời ban nãy, cô giỏi hơn tưởng.”
chút kinh ngạc cô , cô chỉ gật đầu với .
“Chú hai, từ ngày mai con sẽ thực tập ở bộ phận triển khai, phiền chú với bố con một tiếng.”
Châu Uyển xong, xoay khỏi văn phòng.
mơ hồ bóng lưng Châu Uyển, luôn cảm thấy hình như như nghĩ?
Sếp Châu thở dài, dường như sự hoài nghi của , xuôi tay bất lực: “ con bé nông cạn, thật đấy.”
: “……”
Lục Từ bỗng bật .
Anh kéo tay , vẻ mặt kiêu ngạo tạm biệt với sếp Châu.
sững sờ theo thang máy.
Mắt thấy ấnh nhấn tầng -2, nhịn hỏi:
yyalyw
“Chúng đang về sớm?”
Lục Từ ngoảnh mặt , buồn : “Về sớm gì, tan , em đón con ?”
sững sờ, vô thức điện thoại ……
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hai-nguoi-ba-bua-bon-mua-co-nhau/chuong-9.html.]
Giờ tan học của con qua nửa tiếng ! ! !
19
Dọc đường gần như biến chiếc xe của Lục Từ thành chiếc máy bay, khi đến trường mẫu giáo, ngừng lao thẳng lớp học của con trai.
Phòng học quả nhiên chỉ còn thằng bé.
Bóng lưng yếu ớt cô đơn ngoài cửa sổ, thấy gọi thì đầu , khuôn mặt rầu rĩ:
“Ôi, đây chính là đứa trẻ mồ côi ?”
: “……”
đuối lý sờ sờ chóp mũi, dắt con ngoài dỗ dành nó: “Xin mà cục cưng, hôm nay bận việc, nữa.”
Thằng bé “hừ” một tiếng, xoay phớt lờ .
nó đang mượn cớ để mua Ultraman.
món đồ chơi đó thật sự giá trị! Thế nên nghiến răng lên tiếng.
khi chúng tới cổng, cặp mắt sôi sục của thằng bé bỗng sáng lấp lánh.
theo, thì thấy Lục Từ đang cầm Ultraman mà nó thương nhớ với nó.
Thằng bé kích động nhảy cẫng lên.
Lục Từ xổm xuống, mặt mũi dịu dàng gì đó với con, thằng bé lập tức mất hút cặp mắt.
mang theo tâm tình phức tạp đến bên cạnh họ.
Thấy Ultraman con trai ôm trong lòng, tán thành với Lục Từ: “Anh nuông chiều nó quá .”
Lục Từ nhưng gì.
Anh bế con lên, đưa và thằng bé ăn tối.
Mấy ngày đó, kiên trì đưa đón hai con mỗi ngày, ban ngày ở công ty dạy dự án như thế nào, đêm xuống thì đưa hai ăn nhiều nơi.
Thời gian trôi nhanh thoắt cái cuối tuần, Lục Từ đồng ý với con sẽ tham gia hoạt động của trường học, sáng sớm đến đợi ở nhà.
Vì ngày hôm nay đặc biệt chuẩn quần áo gia đình.
Vốn định mua cho Lục Từ, nhưng chịu nổi khuôn mặt lóc của con khi một gia đình chỉnh, vẫn là mua luôn cho Lục Từ một bộ.
Hoạt động đây đều là một tham gia.
Đây là đầu tiên sự tham dự của “bố”, thằng bé rõ ràng phấn khích.
Hoạt động của trường đa đều cần sự hợp tác của bố .
Tuy Lục Từ đầu tiên tham gia, nhưng thích ứng nhanh.
Hoạt động cả một ngày, đều cùng con cất cánh bay cao, các trò chơi đều bỏ xa khác.
Thằng bé vui vẻ, khi về còn bộ tịch đón nhận sự ngưỡng mộ của những bố khác.
Đợi chúng xe, xác nhận khác thấy, thằng bé mới phấn khích thét lên, ôm Lục Từ hôn nước bọt văng đầy mặt.
ghế lái phụ, Lục Từ và con dính lấy , trong lòng mềm mại ấm áp.
Lục Từ như thường lệ đưa chúng đến một nhà hàng mới.
Khi về đến nhà, con trai mệt mỏi ngủ xe.
Lục Từ bế con phòng, khi về, thằng bé bỗng kéo tay , trong mơ lẩm bẩm gọi “bố”.