Hàn Thiếu Đòi Nợ Tình Cũ - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-07-09 22:17:31
5
Về đến nhà.
Tôi dỗ dành con gái lâu, gần như kể hết mọi câu chuyện biết, cuối cùng con bé mới thút thít .
Dưới ánh đèn dịu nhẹ, ngắm khuôn mặt xinh xắn của con bé, từng nét càng lúc càng rõ ràng, càng lúc càng .
Và càng giống đó — đàn ông — với vẻ ngoài quá mức hảo.
Dọc đường còn đưa danh , hỏi định cho con bé làm mẫu nhí .
Hôm nay, khi ngoài cửa, thấy Hàn Chiêu và con cạnh , tim gần như nhảy khỏi lồng ngực.
Ký ức điên cuồng của đêm bốn năm như thủy triều trào dâng trong lòng.
Hồi đại học, yêu Hàn Chiêu từ cái đầu tiên.
Trong một buổi tụ tập của câu lạc bộ, một đàn từng nhiều lần từ chối đã lợi dụng trò chơi, mượn sự cổ vũ của bạn bè ép hôn .
Nếu sẽ phạt uống rượu.
Tôi dị ứng cồn, chơi nữa.
Họ lớn, chế giễu biết đùa. Có kẻ còn la ó, “con gái là đấy”, đẩy tới gần .
Tôi lần đầu gặp tình huống như , sắp đến nơi.
Toàn bộ mặt đều là bạn , ai chịu bênh vực .
Ngay lúc đó, một bàn tay lành lạnh kéo khỏi đám , chắn lưng.
Giọng lạnh lùng vang lên đỉnh đầu:
“Cô . Mấy định làm gì?”
Đó là lần đầu tiên gặp Hàn Chiêu.
Sau đó, nhờ tìm thời khóa biểu của , cố ý tạo những lần “vô tình gặp mặt”, chủ động làm quen, liên tục tỏ tình.
chẳng hề động lòng, làm như thấy, lạnh nhạt đến đáng sợ.
Có khuyên nên bỏ cuộc, si mê đại thiếu gia của hào môn nhà họ Hàn, đóa hoa cao thể với tới.
Nói rằng khi mối tình đầu trắng như ánh trăng nước ngoài theo đuổi ước mơ, liền khép lòng .
nhận , sự lạnh nhạt chỉ dành cho riêng , mà là lạnh lùng với tất cả những ai tiếp cận.
Sự dịu dàng của giấu sâu, luôn âm thầm giúp đỡ khác, hề khoe khoang.
Ví dụ như lần định đến phòng học số 3 ôn bài, bạn cùng phòng bảo đừng , gần đây ở đó kẻ rình trộm, vẫn bắt .
Không biết từ , Hàn Chiêu chuyện .
Anh dùng quan hệ cá nhân, tự bỏ tiền gắn camera khắp mọi ngóc ngách khu dãy nhà số 3.
Chưa tới một tuần đã tóm kẻ khả nghi.
Còn tên đàn từng quấy rối , đó cứ thấy là bỏ chạy.
Tôi luôn tin, trái tim ai cũng bằng máu thịt.
Anh vốn là , chỉ là vẫn yêu .
Tại thể dũng cảm một lần? Nếu cứ im lặng chịu đựng tới lúc nghiệp, chắc chắn sẽ hối hận.
Thế là tự cho ba năm để làm ấm trái tim lạnh giá của Hàn Chiêu.
Anh mối tình đầu cũng , gần nước thì hưởng tiên cơ.
Cuối cùng, trong buổi cắm trại ngắm nghiệp, Hàn Chiêu uống say.
Tôi thừa cơ hôn nhẹ lên đôi môi lành lạnh của bầu trời đầy .
Vừa định rút lui, gáy đã kéo ngược .
Hơi thở nóng hổi lẫn mùi rượu phả tới, quấn chặt lấy .
Hàn Chiêu mở mắt, chằm chằm , lần đầu tiên nở nụ .
Nụ mang theo chút trêu chọc, giọng khàn khàn:
“Em thích đến thế ?”
Tôi chống nửa chừng, nhưng đè gáy thể lui.
Không còn cách nào khác, giận dữ buông lời:
“Thích thì ? Anh cũng thích .”
Ánh mắt tối , môi mím :
“Sao? Hôn định phủi tay ?”
Tôi cách ngang ngược làm cho sững sờ, nghiến răng đáp:
“Phủi gì chứ? Anh cần ?”
“Chẳng hôm nay em còn dựa khác ngủ ngon lành đấy thôi?”
Tôi: ???
Sáng nay, cố ý để trống chỗ bên cạnh, chần chừ mãi lên xe, cuối cùng ghế khác mất.
Anh thì khác , giờ sang trách ?
Tôi tức đến mức nổ tung, chằm chằm đôi môi mỏng đang khẽ mở của , bất chợt cắn mạnh xuống như trút giận.
Anh đau đến khẽ rên, bàn tay to túm lấy gáy kéo mạnh .
“Khóc cái gì.” – Hàn Chiêu thở dài, mang theo chút bất lực.
“Tôi sẽ bao giờ thích nữa.”
Đầu lưỡi mang theo vị máu tanh tưởi, chẳng rõ là ai cắn ai rách trong lúc quấn lấy .
Vừa dứt lời, sức lực gáy lập tức siết chặt.
Môi lần nữa chiếm lấy.
Anh dùng cả hai tay nâng lấy mặt , đôi môi ấm nóng áp sát môi , từng chữ từng chữ bật , khàn khàn:
“Bây giờ mới rút lui, muộn .”
Kể từ ngày hôm đó, chúng ở bên .
tất cả mọi đều nghĩ, Hàn Chiêu chỉ vì chịu nổi sự quấy rầy của mà miễn cưỡng đồng ý.
Về , trong vô số đêm cuồng nhiệt, chúng tận hưởng trọn vẹn khoái cảm tột cùng.
Tôi từng nghĩ, từ sự hòa hợp thể xác, chúng sẽ dần bước tới sự đồng điệu tâm hồn.
, dù giữa cuộc ân ái cuồng nhiệt đến mức nào, nụ hôn nặng nề bao nhiêu, khi mọi thứ kết thúc, trở nên lạnh lẽo lạ thường.
Có lần tỉnh dậy, phát hiện ban công hút thuốc suốt cả đêm.
Giống như một chồng ngoại tình đang vật lộn trong dằn vặt.
Tôi chịu nổi cảnh đêm nóng bức bạo lực, ngày hờ hững lạnh nhạt.
Tôi bắt đầu nghi ngờ bản thân, đến mức tinh thần rối loạn, mơ hồ còn phân biệt rõ ràng.
Một ngày nọ, suýt xe đâm khi bộ qua đường.
Một sức mạnh kéo mạnh , chiếc xe lướt sát qua vai .
Ngay lúc đó, một giọng kỳ dị từng vang lên:
【Nữ phụ, đừng tự hủy! Nhiệm vụ còn dang dở, cô phép biến mất sớm.】
Tôi sững sờ, đó là lần đầu tiên thấy giọng “hệ thống” .
Thì , lý do thể sưởi ấm trái tim Hàn Chiêu…
Là vì là nam chính.
Còn , nữ chính.
Chỉ là công cụ thúc đẩy cốt truyện.
Tôi còn diễn xong kịch bản, mới thể rời .
Tôi hỏi hệ thống, còn bao nhiêu thời gian.
Hệ thống lạnh nhạt đáp:
【Còn ba năm nữa nữ chính sẽ xuất hiện.】
Ba năm trôi qua nhanh.
Từ một Hàn Chiêu lãnh đạm, lạnh lùng đến mức để mắt, dần trở nên bám riết, bá đạo, chiếm hữu đến đáng sợ.
Tôi lún sâu mối quan hệ , mỗi ngày trôi qua đều thêm thống khổ.
Sự dịu dàng của , sự cưng chiều của , vòng tay của … tất cả vốn thuộc về .
Cuối cùng, đến ngày rời khỏi sân khấu, hệ thống nhắc nhở:
【Nữ chính sắp về nước. để tất kịch bản, cô khiến hận cô. Hận đến tận xương tủy.】
Thế là, ngay tại buổi lễ cầu hôn mà tỉ mỉ chuẩn , đã ném chiếc nhẫn tự tay thiết kế ly champagne mặt mọi .
“Tôi đã yêu khác . Chúng chia tay .”
Tôi từng thấy Hàn Chiêu với ánh mắt hoảng loạn đến .
Ngay cả khi cổ phiếu rơi xuống đáy, vẫn luôn trấn tĩnh như thường.
hôm , thật sự hoảng loạn, bỏ mặc tất cả khách khứa, thất thần rời .
Dù , sự kiêu ngạo và tự tôn của cho phép níu kéo.
Anh chỉ chọn cách uống rượu đến say mèm, đến mức xuất huyết dày nhập viện.
Đêm khuya, đến bệnh viện thăm .
Anh giường bệnh VIP, sắc mặt tái nhợt, đôi mắt nhắm nghiền, yếu ớt đến đáng thương.
Tim đau nhói, giống như đêm bầu trời năm nào, lặng lẽ cúi xuống, đặt một nụ hôn lên môi .
Giọt nước mắt rơi xuống hàng mi dài của .
Đang định rời , cổ tay bỗng nắm chặt.
Giọng khàn khàn cất lên, mang theo oán hận xen lẫn khẩn cầu:
“Tại ?”
Tôi trả lời.
Đôi mắt đỏ rực của , giọng run rẩy:
“Thẩm Thi Thi… em thể đừng …”
“Có thể chọn … ?”
Hệ thống vang lên, lạnh lẽo như băng:
【Hai vốn khả năng. Dù bây giờ thể rời xa cô, đó cũng chỉ là vì cốt truyện yêu cầu.】
【Cô tưởng thực sự yêu cô ? Anh càng thê thảm bây giờ, nhớ càng hận cô, càng biết trân trọng nữ chính, quý trọng ở mắt.】
【Cô chỉ là trồng cây cho kẻ khác hái quả.】
Tôi mà máu nóng dồn lên ngực, tức giận đến run .
Đã thế, nếu là trồng cây, thì hái một quả ?
Tôi , đè chặt cổ tay Hàn Chiêu, mặc kệ kim truyền bật làm máu chảy thấm ướt ga giường.
“Hàn Chiêu, dáng vẻ cầu xin của bây giờ…” – cúi xuống cắn lấy đôi môi run rẩy của – “khiến … thật sự thỏa mãn.”
Trong căn phòng VIP ai quấy rầy, đã chủ động chiếm lấy .
Hàn Chiêu cắn nát môi , yết hầu trượt lên xuống, tiếng rên nghẹn ngào bật .
Bàn tay duy nhất còn sức lực siết chặt eo , để những dấu vết đỏ rực.
Anh vốn ghét nhất là mất kiểm soát, nhưng lần thân đều run rẩy, mồ hôi túa ướt đẫm.
Tôi rút điện thoại, chụp gương mặt thất thần của , thì thầm bên tai, khẽ :
“Hàn Chiêu, so với , còn kém xa lắm.”
Sau đó ác ý cắn lấy cằm , mặc kệ những giọt nước mắt sinh lý rơi xuống, chậm rãi liếm :
“Khi xưa thờ ơ với , còn bây giờ vì mà sống dở chết dở. Anh chẳng qua cũng chỉ là một con chó chơi đùa mà thôi.”
“Tôi chán .” – bức ảnh cuối cùng trong điện thoại, tàn nhẫn – “Đừng quấy rầy nữa.”
Đó là một đêm điên cuồng đến cực điểm.
Trước bình minh, rời khỏi thành phố A.
Ba tháng , thai, sinh Tiểu Nguyên Nguyên.
Hệ thống hứa sẽ xóa sạch tất cả manh mối để thể tìm .
Đã xác định cả đời gặp , cũng định đón nhận mới, quyết định giữ đứa trẻ .
Dù thì, với bộ gen về trí tuệ và ngoại hình của Hàn Chiêu, giữ đứa bé cũng đáng.
Hiện giờ con bé đã bốn tuổi.
Con bé chỉ mẹ, và cũng chỉ cần mẹ.