HẠNH HOA & THANH SƠN - CHƯƠNG 9
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:12:47
26
Thôn Thanh Hà cả mấy chục năm mới dịp náo nhiệt đến thế. Dân làng chuyện mà hồn bay phách lạc, đến nỗi nồi niêu trong nhà cháy khét lẹt cũng chẳng buồn về. Ta đỏ bừng mặt, ngượng ngùng cúi gằm mặt xuống, hết nhà đến nhà khác năn nỉ về cho: "Thím ơi, thôi đừng xem nữa, về nhà cơm nước thím. Chú ơi, cháu đóng cổng , phiền chú tránh đường cho cháu với ạ…"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Bà chồng và Tống Nghi Thất chính thức trở mặt thành thù, ngay mặt bàn dân thiên hạ choảng một trận long trời lở đất, ai cũng quyết nhường ai. Tống Nghi Thất tuy sức vóc phần yếu ớt, nhưng tuổi trẻ sức dài vai rộng. Bà chồng thì dù cũng mới ốm liệt giường hai tháng, trận chiến bà chẳng chiếm chút lợi lộc nào. Ngược , tóc tai túm cho tả tơi, cổ còn hằn thêm mấy vệt móng tay đỏ lòm.
Bà chồng đ.ấ.m thùm thụp xuống đất gào : "Trời ơi đất hỡi, đảo lộn cả cương thường ! Bà con ơi đến mà xem , con dâu đánh cả chồng ! Đồ con ranh độc địa , cái nhà họ Thẩm chứa chấp loại ác phụ như mày, tao lập tức bảo Cảnh Hành hưu thư!" Tống Nghi Thất cũng rưng rức. Cô lấy khăn tay che mặt, tóc tai rũ rượi, khuôn mặt trắng trẻo sưng vù lên: "Bà tưởng thèm cái phận con dâu nhà bà lắm chắc? Ta hoà ly, dứt khoát đoạn tình với Thẩm Cảnh Hành!"
Thẩm Thanh Sơn về đến nhà thấy cảnh tượng nháo nhào như cái chợ vỡ. Ta vội vàng đỡ hai con họ về phòng, mới chạy đến bên cạnh , mắt long lanh như : "Chàng hôm nay kịch đến mức nào !" Thẩm Thanh Sơn véo mũi đầy cưng chiều: "Nương tử nghĩ xem, hôm nay Thẩm Hồng mò mặt đến tận thôn? Còn cả nữa, khéo thế nào mang chè đậu xanh đến cho con trai?" Ta tròn mắt kinh ngạc, vội bịt miệng : "Chẳng lẽ... chẳng lẽ là bày mưu tính kế hết cả đấy chứ?" Thẩm Thanh Sơn mỉm ôm chặt lòng: "Hạnh Hoa, những tủi hờn nàng chịu, đều khắc cốt ghi tâm cả . Cứ chờ xem, nhất định sẽ đòi từng món nợ cho nàng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hanh-hoa-thanh-son/chuong-9.html.]
27
Thẩm Cảnh Hành sống sống hai kiếp , cuối cùng cũng cưới con gái mà tơ tưởng cả đời về vợ, dĩ nhiên là đời nào bỏ.
Hắn xuống nước dỗ ngọt Tống Nghi Thất cả đêm, sáng sớm hôm , nhân lúc ăn bữa sáng vội vàng đề xuất chuyện chia gia tài. Bà chồng xong thì giận tím tái mặt mày, nhảy dựng lên như lò xo: "Bà già còn c.h.ế.t nhé!" Thẩm Cảnh Hành sức giãi bày đủ điều, thậm chí còn quỳ xuống dập đầu lạy lục già, nhưng bà vẫn một mực chịu. Bà chồng vốn dĩ ghét cay ghét đắng Tống Nghi Thất, giờ phút bà càng hận đến thấu xương, chỉ băm vằm nàng thành trăm mảnh. "Đồ tiện nhân mất dạy! Không những dám đánh cả chồng, còn dám xúi con trai chia gia, cái nhà họ Thẩm chứa chấp loại ác phụ như mày !" Vừa chửi bới xong, bà hùng hổ ép Thẩm Cảnh Hành giấy hưu thê.
Cả nhà nhốn nháo om sòm, chẳng phút giây nào yên . Lần bà chồng dám động tay động chân, chắc mẩm là bà đối thủ của Tống Nghi Thất. Cứ thế họ cãi chí chóe suốt hai ngày ròng, ầm ĩ đến nỗi gà bay chó sủa, cả làng xóm ai là . Trong đó, dĩ nhiên là thể thiếu công lao kích bác của .
Dân làng Thẩm Cảnh Hành với ánh mắt ngày càng khinh thường mặt. "Còn tưởng là ăn học, hóa chữ nghĩa nhét mồm chó hết ! Vừa xúi vợ giả mang thai lừa thiên hạ, đòi chia gia sản, già ốm đau thì chẳng thèm ngó ngàng tới. Cái loại phẩm hạnh tồi tệ như thế, ai mà dám mướn về chủ cơ ngơi, cửa hàng?"
Thẩm Cảnh Hành vốn tính tình cao ngạo, hễ mà lên mặt chủ hiệu thuốc ở trấn là y như rằng nghếch mặt lên trời, chẳng coi ai gì. Dân làng ghét cái thái độ kênh kiệu của , cũng chẳng là ít. Lần chuyện vỡ lở , Thẩm Hồng lên trấn thăm con trai, tiện thể đem chuyện kể cho đám ở hiệu thuốc cho vui mồm vui miệng. Khéo , ông thầy thuốc ở hiệu thuốc là bạn chí cốt bấy lâu nay với ông chủ tửu điếm. Thế là Thẩm Cảnh Hành mất toi cái chức quản lý cửa hàng, chỉ còn nước lủi thủi về quê.