Hành Trình Công Chúa: Ở Lại Trường An Không Hề Dễ Dàng - Chương 23
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:37:40
Mẫu tử cách chỉ trong gang tấc, mà cảm giác như cách một trời một vực.
Giọng khàn khàn như giải thoát:
"Con đều cả …"
"Ta tưởng thể giấu con."
"Năm xưa, trong cung từng bước gian nan, bệ hạ còn tình ý với , Tiêu phi hoành hành ngang ngược, luôn dùng con để kích động bệ hạ. Lúc đó Khang Lạc mới sáu tuổi, nó hạ độc."
"Khi hồ đồ, nghĩ rằng nếu nhất định hi sinh một để những còn sống yên , thì chỉ thể hi sinh đứa con từng ở bên cạnh ."
"A Ngọc… xin con…"
"Xin …"
Hơi thở bà yếu dần, chỉ còn đôi mắt nỡ nhắm , vẫn dõi theo rời…
28
Nếu chỉ thể từ bỏ một , thì chỉ đành từ bỏ ở bên cạnh .
Cuối cùng thì bà cũng thật...
Ta hỏi chân tướng, nhưng chính chân tướng đập tan thành từng mảnh nhỏ.
Trái tim như khoét một lỗ lớn, gió lạnh ào ào thổi qua, buốt giá vô cùng.
Ta vô thức bước đến bên bà, từ cao cúi đầu xuống.
Mỹ nhân dù tự vẫn bằng độc dược, vẫn xinh thê lương đến mức khiến say đắm.
Ta cúi ôm lấy bà lòng, nhẹ nhàng lau vệt m.á.u đen bên khoé môi, thì thầm bên tai:
"Mẫu hậu, tạo phản là do nhi thần. Người đoạt lấy thiên hạ Đại Chu là nhi thần. Chúng coi như huề . Người cần chết, hãy sống thật , sống để xem lên nữ hoàng. Giải dược ở ?"
"A Ngọc!"
Ngón tay bà siết chặt lấy áo , ánh mắt muôn phần dám tin, nhưng trong đó đôi phần vui mừng.
Hồng Trần Vô Định
"Con … Con giỏi hơn mẫu hậu nhiều…"
"Không giải dược …"
"Người đáng c.h.ế.t là . Năm xưa chết, lưu vô tiếng . Nếu nay chết, sử sách sẽ gì về đây?"
"Ta rõ bệ hạ đáng để yêu, nhưng cách nào khác. Có lúc, mặt đường, thì chỉ thể cắn răng mà tiếp, mới là con đường nhất."
"Ta sống là một vết nhơ của con, A Ngọc… xin …"
"Duẫn Nhi…"
"Duẫn Nhi…"
Ánh mắt bà chằm chằm , như mong cho bà một câu trả lời thoả đáng.
Tim lạnh đến run rẩy, cắn chặt răng, gắng sức để lộ một chút cảm xúc nào, sợ rằng chỉ cần mở miệng, đầu lưỡi liền trào máu.
Cuối cùng bà còn trụ nữa, nhắm mắt trong lòng .
Ta sững sờ ôm lấy bà, cảm nhận cơ thể bà dần dần lạnh ngắt.
Ta nghĩ… lẽ thật sự yêu mẫu hậu.
Nếu yêu, thì tại thể đáp ứng yêu cầu của bà? Tại đến một giọt nước mắt cũng ?
Không qua bao lâu, tiếng đập cửa dữ dội kéo khỏi cơn ngơ ngẩn, một lảo đảo xông .
Là Vệ Chiêu!
Hắn vẻ mặt hoảng hốt, lưỡi mất nửa đoạn, cũng chẳng thành lời, gấp đến độ mồ hôi đầm đìa.
"Chạy!"
Hắn nhanh chóng tìm lấy bút và giấy, lên đó mấy chữ: "Không Lục Diệu."
Tim như bóp nghẹt, nếu sư phụ Lục Diệu, thì công phá Hoa Kinh đầu tiên chính là… A Tắc ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hanh-trinh-cong-chua-o-lai-truong-an-khong-he-de-dang/chuong-23.html.]
Vệ Chiêu lắc đầu.
"Người... thứ... ba..."
Ta nghẹn thở.
Thảo nào, đám xông hoàng cung chẳng khác gì thổ phỉ, thì căn bản quân của A Tắc sư phụ.
lúc , một tên nghĩa quân xông , rút kiếm uy hiếp, tra hỏi sự thật.
Thì , bọn chúng là đám quan quân giữ thành, thấy Hoa Kinh tấn công, liền giả danh nghĩa quân để cướp bóc một trận...
Ta: "..."
Thì là quan quân.
Ta một kiếm đ.â.m c.h.ế.t . lúc ánh mắt liếc qua mặt đất, thấy một phong thư khuyên hàng, chính là thư do tự tay .
Thư khuyên hàng của vì đưa ?
Ngay lúc , Vệ Chiêu kéo mạnh một từ rèm , chính là đại thái giám cận của phụ hoàng.
Hắn vẫn luôn ẩn nấp, còn thì tâm thần rối loạn, hề phát hiện .
"Tại thư khuyên hàng ở đây? Bệ hạ phái đưa thư ngoài ?"
Tên thái giám run rẩy như chó, mặt mày tái mét:
"Bệ hạ chỉ gửi một phong."
"Gửi cho ai?"
"Minh... Minh Tắc!"
Xong !
Một cơn lạnh buốt xộc lên từ lòng bàn chân. Tay cầm thư thể khống chế nổi mà run rẩy dữ dội.
Trong thư khuyên hàng ẩn mật, một bài thất ngôn luật thi chính là chìa khoá, giải mã là một bản kế hoạch hành quân.
Đó là ám hiệu giữa và sư phụ Lục Diệu.
Dù thư rơi tay kẻ khác, cũng ai hiểu nội dung thật là gì.
Khi đó, để che mắt hoàng đế, hai phong thư giống hệt, nghĩ rằng dù địch chặn , thì cũng chỉ coi đó là thư khuyên hàng thông thường.
Mà một kẻ dã tâm xưng hùng xưng bá trong loạn thế, thể vì một lá thư của công chúa mà buông bỏ chí hướng?
Cho nên, thư là vô dụng.
nếu nhận là A Tắc thì khác!
Chính A Tắc là nghĩ bài thất ngôn mật mã. Hắn sẽ hiểu bức thư chính là kế hoạch hành động.
Thư vốn gửi cho sư phụ, vô tình gửi nhầm cho A Tắc…
Ngay khoảnh khắc đó, hoảng loạn.
29
Ta ngăn họ, thể trơ mắt A Tắc và sư phụ tương tàn.
Ta cố nén cơn choáng váng, bước về phía , nhưng t.h.i t.h.ể của mẫu hậu vấp ngã xuống đất.
Vệ Chiêu vội vàng đỡ lấy , ánh mắt kiên định, lắc đầu thật mạnh, đó chỉ tay chính .
"Ta... ..."
Ta , vẫn thể tin tưởng.
Đại thái giám lo lắng :
"Công chúa, đám quan binh phản loạn ! Có cung nữ nhục . Thi thể của hoàng hậu nương nương vẫn còn ở đây, chỉ sợ..."
Hắn dám tiếp.
trong lòng hiểu rõ, điều là sự thật.