Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hành Trình Công Chúa: Ở Lại Trường An Không Hề Dễ Dàng - Chương 30

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:37:49

chẳng phản bác câu nào.

 

Hắn nhẹ nhàng ôm lấy , khẽ bên tai:

 

“Ta nàng cam tâm, A Ngọc của vẫn luôn cam tâm.”

 

Thật là hồ đồ.

 

Ta mười bảy năm đầu đời nào thích .

 

Cho đến khi chết, mới như c.h.ế.t một theo…

 

Khi trời tối hẳn, việc cưới hỏi dân làng chuẩn đấy.

 

Ta kéo phòng hỉ phục, là hỉ phục năm xưa của một bà lão trong thôn.

 

Bà và trượng phu sống với cả đời hòa thuận, hiện vẫn còn mạnh khỏe, hiếm thấy.

 

Bà lấy hỉ phục , trao tặng với tất cả lời chúc phúc.

 

Vải thô, nhưng may khéo. Mặc lên vặn.

 

Mọi ngớt lời khen:

 

“Đẹp quá, xinh như tiên giáng trần!”

 

trong khoảnh khắc , một ý nghĩ bỏ trốn.

 

Bởi , thể trở thành đôi vợ chồng như bà lão và trượng phu .

 

Ta tự hỏi trong lòng:

 

“Triệu Tử Ngọc, ngươi đang dối gạt đến bao giờ?

 

Ngón tay nắm chặt lấy khăn trùm đầu, định giật xuống thì một đôi tay khác siết c.h.ặ.t t.a.y .

Hồng Trần Vô Định

 

“A Ngọc, nên để phu quân đến vén khăn… đừng căng thẳng, đừng gấp, theo , từ từ thôi…”

 

Giọng dịu dàng, như ma lực. Hắn nắm hai tay , dẫn bước từng bước khỏi phòng.

 

Sự cẩn trọng và dịu dàng của , truyền đến lòng rõ ràng.

 

Ta cúi đầu, nuốt ngược nước mắt tim.

 

Triệu Tử Ngọc, ngươi thật sự... lún sâu !

 

36

 

Trong tân phòng, A Tắc bước , bước chân trầm , xem uống nhiều rượu.

 

Hắn từ tốn vén khăn hỉ đầu , ánh mắt sáng ngời chan chứa vui mừng.

 

“A Ngọc, nàng đến ?”

 

Ta là kẻ háo thắng, khó kìm , khoé môi khẽ cong lên:

 

“Bệ hạ.”

 

“Gọi là A Tắc!” – Hắn cắt ngang – “Hôm nay, là A Tắc.”

 

Hắn cúi xuống, nhẹ nhàng hôn .

 

Ta lờ mờ thì thầm điều gì đó như “cũng chỉ thể là A Tắc”, nhưng rõ.

 

Hắn kéo cùng lún sâu cơn mê say.

 

Ta khép mắt , cũng mặc cho bản lún xuống cùng .

 

Chúng thôn làng ba ngày.

 

Sau ba ngày, quân mã tới. 

 

Kẻ đến liếc mắt thật sâu, lập tức cúi đầu chờ lệnh A Tắc.

 

Sắc mặt A Tắc nghiêm nghị, trầm giọng:

 

“Hồi cung .”

 

Về đến cung, A Tắc bận.

 

Hắn g.i.ế.c Vệ tướng, chỉ để ông tự thỉnh cáo lão, về quê an hưởng tuổi già.

 

Vệ tướng lúc rời mắng chửi A Tắc vong ân phụ nghĩa, A Tắc nhân cơ hội bãi chức hai ca ca nhà họ Vệ, để họ về phụng dưỡng cha già.

 

Một đời quyền thần từ đó chấm dứt, Vệ gia từ đỉnh cao rơi xuống vực sâu, thế lực tan tác.

 

Tiếp đó, A Tắc cải tổ triều chính. 

 

Những cải biến rối rắm khiến khó hiểu nổi dụng ý của .

 

Thế nhưng, chính sách ban đều thiết thực, hiệu quả. 

 

Dần dần triều thần mới nhận : vị tân đế dễ điều khiển.

 

Tâm phục, khẩu phục.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hanh-trinh-cong-chua-o-lai-truong-an-khong-he-de-dang/chuong-30.html.]

Ta thừa nhận, A Tắc sẽ là một vị minh quân.

 

Hắn việc tuy gấp, nhưng đủ bản lĩnh bóp nghẹt mầm mống bất ngay từ trong trứng nước.

 

Điều đó cũng nghĩa rằng đáng sợ.

 

Ta tờ giấy từ ngoài cung đưa , lòng nặng trĩu.

 

Tưởng chuyện Vệ tướng khép , nào ngờ lão khi rời vẫn ngầm đánh một đòn, từ moi danh sách Lục gia quân, dâng lên A Tắc.

 

A Tắc tin ? Hắn sẽ xử trí thế nào?

 

Ta chắc, bèn định đích hỏi.

 

Ba ngày liền gặp .

 

Ngày thứ tư, cuối cùng cũng đến. 

 

Khuôn mặt mỏi mệt, ánh mắt lảng tránh.

 

Ta hiểu rõ, nhưng vẫn cho một cơ hội.

 

“Người của Lục gia quân, bệ hạ định xử trí ?”

 

A Tắc khựng :

 

“A Ngọc, hậu cung nên bàn quốc sự.”

 

“…”

 

Ta im lặng hồi lâu, nhạt.

 

Đây chính là bi ai của nữ nhân trong hậu cung. 

 

Hắn đến thì thể hỏi, thể tìm, chỉ thể chờ đợi.

 

Vậy thì, vì tự chặt đôi cánh của , cam nguyện trở thành hậu cung của riêng một ?

 

Ta nhẹ giọng:

 

“Thần . Để thần hầu hạ bệ hạ y phục.”

 

“Tốt.” – Hắn đáp, nét mặt dịu .

 

Giây phút , giống một lang quân, mà giống một kẻ bạc tình.

 

Ta giúp y phục, tắm rửa, phục vụ suốt đêm.

 

Đêm , tâm như mãnh thú, dây dưa c.h.ế.t sống , chỉ mong khiến khắc cốt ghi tâm.

 

Sau đó, khàn giọng, cũng .

 

Ta uống ngụm nước, đổ sang miệng .

 

Hắn hé mắt, dường như nhận điều gì, nhưng như tham luyến, l.i.ế.m sạch giọt nước cuối cùng từ môi .

 

Hắn khẽ :

 

“*Xuân tiêu khổ đoản nhật cao khởi, tòng thử quân vương bất tảo triều.”

 

(*Đêm xuân ngắn ngủi, mặt trời lên cao, từ nay quân vương chẳng buồn lâm triều.)

 

“A Ngọc tuy , nhưng trẫm nên thượng triều .”

 

Hắn thong thả mặc y phục, cúi xuống, hung hăng cắn một phát lên vai .

 

Ta khẽ kêu đau, nhưng nỗi đau nơi thể… chẳng là gì so với sự nhức nhối trong lòng.

 

Hắn lảo đảo một bước, :

 

“Nhất định là A Ngọc quá quyến rũ, trẫm quá phóng túng .”

 

rốt cuộc, ngã xuống.

 

Ta theo phản xạ đưa tay đỡ lấy .

 

Hắn , rốt cuộc cũng nhận bên gối lấy mạng .

 

Hắn nắm tay , từng ngón vuốt ve:

 

“Nàng ghi nhớ, nhưng cũng mong nàng ghi nhớ …”

 

“Lần ... đừng dùng độc nữa. Sẽ nàng đó. Nghĩ cách khác . Nàng thông minh thế... nhất định sẽ... nghĩ thôi…”

 

Đôi mắt sáng ngời của tắt hẳn, chầm chậm khép . Bàn tay nắm lấy cũng tuột xuống.

 

Ta lặng lẽ , chỉ cảm thấy đang lời ngốc nghếch gì thế?

 

Làm gì còn ?

 

, thể nỡ g.i.ế.c nữa?

 

A Tắc, A Tắc… A Tắc của , ngươi thật ngốc!

 

Ta ôm đầu , nghẹn ngào bật .

 

Lúc mới , thì nước mắt thể chẳng cần đợi dồn nén, mà đổ xuống như thác, cuồn cuộn trút xuống kiêng nể gì cả.

Loading...