Hành Trình Ngược Dòng Sâu Thẳm
Chương 2
4.
Hôm nay là ngày họp lớp.
Chủ nhiệm lớp yêu cầu tập hợp lúc 10 giờ, đại bộ phận mọi người lúc 9 giờ rưỡi cũng đã đến phòng học, tốp năm tốp ba ngồi nói chuyện phiếm.
Tôi đã đăng một bài viết xin giúp đỡ nặc danh ở trên mạng xã hội:
“Xin mọi người giúp tôi xem mẩn đỏ dày đặc trên người bạn cùng phòng rốt cuộc là cái gì?!”
“Sự tình là như thế này, bạn cùng phòng của tôi mỗi ngày đến đêm đều không về ngủ, đổi bạn trai so với thay quần áo còn chăm chỉ hơn, gần đây trên người cậu ấy bắt đầu nổi lên rất nhiều mẩn đỏ, tôi thật sự rất sợ hãi! Tôi hoài nghi là bệnh lậu, có tâm muốn hỏi một chút, lại lo lắng chính mình lầm rồi, ảnh hưởng đến mối quan hệ trong ký túc xá. Các cư dân mạng vạn năng xin hãy giúp tôi phân tích, trên người cậu ấy những mẩn đỏ này đến cùng là cái gì nha?”
Kèm theo 9 hình ảnh.
Mỗi bức ảnh chỉ mã hóa nhẹ nhàng khuôn mặt củaTô Khiết.
Nếu cẩn thận phân biệt, cũng không khó nhận ra người trong ảnh là ai.
Rất nhanh, phía dưới bài post đã xây lên một tòa nhà cao tầng.
Tầng 1: “Thật đáng sợ, tôi mắc hội chứng trypophobia! Dựa trên những thông tin đã biết, khả năng bảy tám mươi phần trăm đây là bệnh truyền nhiễm qua đường sinh dục!”
*Hội chứng sợ lỗ tròn (Trypphobia) là cảm giác ghê sợ hay sợ hãi khi nhìn thấy các lỗ tròn. Những người có cảm giác khó chịu khi nhìn vào các bề mặt có các lỗ nhỏ tụ gần nhau. Chẳng hạn như phần đầu của hạt sen hoặc thân quả dâu tây có thể gây ra sự khó chịu ở những người mắc hội chứng này.
Lầu 2: “Trời ơi, đáng sợ quá…… Chuyện như vậy lại xuất hiện ở trường chúng ta? Chủ tus có thể tiết lộ một chút là khoa nào không? Tôi đề phòng một chút.”
Lầu 3: “Chủ tus thật thảm, mau khử trùng đồ dùng trong ký túc xá đi!”
……
Lầu 59: “Hình như tôi nhận ra người trong ảnh là ai…… Muốn biết thì trực tiếp nhắn tin riêng cho tôi.”
64 lầu: “Chắc chắn là bệnh đường sinh dục không thể nghi ngờ! Theo tôi được biết, cô gái trong hình từng đồng thời nói chuyện cùng lúc với hai người bạn của tôi, điều đó cho thấy vòng bạn bè của cô ta rộng đến mức nào! Đáng sợ nhất là cô ta cũng đã trao đổi sâu sắc với một người trong số họ. Bây giờ người bạn đó của tôi đã nhanh chóng đến bệnh viện.”
……
Lầu 104: “Mẹ nó!”
Lầu 152: “Quan tâm đến sức khỏe của bạn học, tiện tay chia sẻ một chút.”
Trên mạng vô số thảo luận, làm cho bài post nhanh chóng được đưa lên đỉnh, sau đó được truyền bá nhanh hơn.
Rất nhanh có bạn học vây quanh tôi, dò hỏi:
“Thế Vũ, sao không thấy Tô Khiết đi cùng cậu?… Cô ấy, người có khỏe không?”
Tôi giả vờ hoảng sợ, ánh mắt lóe lên.
“Cậu ấy có chút không thoải mái, nói là muốn đi khám bác sĩ, có thể không kịp họp lớp.”
Nghe vậy, tất cả mọi người giữ kín như bưng, vẻ mặt “Quả nhiên là như thế!”
Có nữ sinh nóng vội trực tiếp lấy bài post trong điện thoại ra:
“Cậu cũng đừng thay cô ta giấu diếm! Chuyện cô ta bị bệnh bẩn chúng tôi đều biết rồi!”
“Cô ta thế nào rồi? Là bạn cùng lớp, chúng tôi thường xuyên tiếp xúc với cô ta như vậy, chúng tôi có quyền được biết tình trạng của cô ta!”
Tôi cuống quít xua tay, một bộ dáng thỏ con.
“Mọi người đừng nói bừa, có phải hay không bị cái kia bệnh gì còn không xác định đâu! có thể chỉ là phát ban bình thường mà thôi…”
“Tôi đây có phải bị gọi là bịa đặt sau lưng hay không? Không được không được, tôi muốn nhanh chóng xóa bài post đi!”
Tay tôi còn chưa đụng tới điện thoại di động, đã bị người ta ngăn cản.
“Cậu ở cùng phòng với cô ta, nếu cô ta thật sự có bệnh, người đầu tiên bị hại còn không phải là cậu sao?”
Tôi co rụt cổ, giống như bị dọa, nước mắt lưng tròng nói:
“Vậy không bằng, tôi gọi điện thoại cho cậu ấy hỏi một chút, xem bác sĩ là nói như thế nào…”
Bạn học vây quanh một vòng điên cuồng gật đầu.
“Mau gọi, mau gọi!”
Tôi cúi đầu, che lại khóe môi hơi nhếch lên.
Tối hôm qua, tôi đã bỏ ra giá cao mời hacker cài đặt virus trong điện thoại di động của Tô Khiết, có thể giúp tôi nghe lén đối thoại từ xa, điều khiển nghe điện thoại,.v..v.
Mà giờ này khắc này, tôi đang giám sát nghe được – – Tô Khiết đã đi vào phòng phụ khoa.
Còn gì đau lòng hơn việc bị ai đó kể lại câu chuyện tình yêu bẩn thỉu bằng chính lời nói của mình, chà đạp lên danh tiếng mà mình đã dày công bảo vệ?
Cơ hội ngàn năm có một, tôi bấm số, ngón tay nhấn mở giọng nói.
Những người tham gia náo nhiệt vây quanh tôi.
Một tiếng “Tút – – ” qua đi, điện thoại được kết nối.
5.
Giọng nói run rẩy của Tô Khiết từ đầu dây bên kia truyền đến:
“Bác sĩ tôi cùng bạn trai sau khi quan hệ, trên người đột nhiên nổi lên rất nhiều mẩn đỏ nhỏ, bác sĩ giúp tôi nhìn xem đây là bị truyền nhiễm bệnh gì sao?”
“Vén áo lên, để tôi xem bụng nào… Được rồi. Trên người bạn trai cô có tình trạng đặc trưng như vậy không?”
“Tôi không chắc nữa…”
Tô Khiết dừng một chút, tựa như rất khó nói:
“Nhưng mà trong hai tuần này, tôi có cùng những người khác phát sinh quan hệ.”
“Có một nam sinh trên người có chấm đỏ, anh ta nói là vết muỗi cắn, không biết có phải gạt người hay không. Đúng rồi, còn có một nam sinh bị loét miệng…… Vết loét có liên quan đến loại bệnh này sao? Sớm hơn, còn có một người không quá thích tắm rửa, cơ thể nặng mùi, những thứ này đều sẽ dẫn tới việc bị nhiễm bệnh sao?”
……
Tôi hơi ngước mắt lên, thưởng thức vẻ khiếp sợ cùng ghê tởm trên mặt mọi người.
Bác sĩ dường như cũng bị tình sử phong phú của cô ta làm bất ngờ, một lúc lâu mới đề nghị:
“Khả năng này không thể loại trừ hoàn toàn. Cần phải xét nghiệm máu để kiểm tra.”
“Tuy nhiên, cá nhân tôi nghĩ rằng điều quan trọng nhất lúc này là liên lạc với tất cả những người đàn ông mà cô từng có mối quan hệ thân thiết và yêu cầu họ đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe để tránh lây lan rộng hơn.”
Tô Khiết hét lên:
“Ông điên rồi sao? Làm như vậy danh dự của tôi không phải tất cả đều bị hủy hoại sao? Tôi không thể nói cho người khác biết! Thân là bác sĩ, ông không thể tiết lộ tình trạng của tôi, nếu không tôi sẽ kiện ông tội xâm phạm quyền riêng tư!”
Bác sĩ im lặng, lạnh lùng nói:
“Vậy cô đi lấy máu đi.”
Tiếng nói chuyện của hai người ngừng lại, tôi nhẹ nhàng cắt đứt cuộc trò chuyện.
Trong phòng học có thể nghe thấy tiếng kim rơi.
“Xem ra, khả năng bị bệnh truyền nhiễm là rất lớn.”
Tôi chậm rãi lên tiếng, phá vỡ sự im lặng trong phòng.
Lúc này mọi người có mặt mới hoàn toàn tỉnh táo lại.
“A!!! A!!! Trời ạ, Tô Khiết bẩn quá!”
“Cô ta vẫn còn đang cố giấu diếm sao? Không được, tôi phải đi post một bài viết nhắc nhở các bạn trai cũ của cô ta một chút!”
“Chúng ta phải kêu nhà trường đình chỉ và đuổi học cô ta! Tôi không muốn nhà trường bị đưa lên mặt báo vì số lượng lớn sinh viên mắc bệnh truyền nhiễm đâu!”
“Thế Vũ, cậu thảm quá đi! Chờ chủ nhiệm lớp tới, chúng tôi sẽ giúp cậu xin đổi ký túc xá!”
Thanh danh Tô Khiết đã hoàn toàn thối nát.
Nhưng tôi lại trở thành đối tượng được đồng tình, được bảo vệ.
Đúng là phong thủy luân chuyển.
Trong cơn bàng hoàng, tôi nhớ lại kiếp trước.
Ngày thứ hai xảy ra chuyện, Tô Khiết cấp tốc thay đổi ký túc xá, ra vào đều được bạn cùng phòng mới vây quanh, giống như một con búp bê dễ vỡ.
Cuối cùng tôi đã chặn cô ta lại và chỉ trích nói:
“Tại sao cậu lại đổ lỗi cho tôi về những gì cô đã làm?!”
Đột nhiên lại bị cô ta tát một cái.
Cô ta rưng rưng nước mắt:
“Tất nhiên là cậu không thừa nhận rồi! Cũng giống như việc cậu không thừa nhận cuộc sống riêng tư của mình bừa bộn, không thừa nhận việc mình bắt nạt ở ký túc xá! Bình thường cậu giả vờ rất tốt như vậy, ai có thể ngờ một học sinh ba tốt cầm học bổng như cậu lại có đức tính như vậy chứ!”
Vì lời vu khống trước đó của Cam Tần Phi, tất cả mọi người đều tin trước lời nói của cô.
Sau đó, mặc cho tôi giải thích như thế nào, đều thành ngụy biện.
Tôi vĩnh viễn cũng không thể quên, cái cảm giác ở trong một sân trường rộng lớn như vậy, bất luận đi tới chỗ nào cũng bị người ta chỉ trỏ, bị nhìn với ánh mắt khinh bỉ.
Bây giờ, tôi đem tất cả những thứ này trả lại cho Tô Khiết.
Mà đây cũng chỉ là một món khai vị mà thôi, còn có “kinh hỉ” lớn hơn đang chờ cô ta ở phía sau.
Tôi phải để cô ta nếm trải tất cả những khó khăn mà tôi phải chịu ở kiếp trước.
6.
Trong kiếp trước, sự kiện axit sulfuric xảy ra trước cửa nhà ăn vào khoảng 12 giờ trưa hôm nay.
Đời này, tuy tôi đã thay đổi rất nhiều chuyện, nhưng tôi cũng không lo lắng hiệu ứng bươm bướm phát sinh.
Cho dù hôm nay Cam Tần Phi không tạt axit sulfuric, tôi cũng sẽ lên kế hoạch để cho anh ta ở ngày mai, ngày mốt, tạt ra bình axit sulfuric kia.
Tôi có rất nhiều thời gian cùng bọn họ chơi đùa.
Cho dù là cả đời, tôi cũng muốn cho ba cẩu nam nữ này tất cả xuống địa ngục!
Có lẽ ngay cả ông trời cũng đứng về phía tôi.
Khi tôi ôm ý định thử vận may đi tới căn tin, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tô Khiết và Chu Hằng đang cãi nhau trong góc.
Bởi vì tôi đã cấy một loại virus vào điện thoại di động của Tô Khiết, nên đến bây giờ cô ta vẫn chưa nhận được tin tức gì, và hoàn toàn không biết mình đã bị người ta coi là virus biết đi, tránh còn không kịp.
Cô ta nắm lấy tay Chu Hằng, tôi mơ hồ nghe thấy cô ta nói “Mượn tiền khám bệnh”.
Mà Chu Hằng thì ngược lại, vẻ mặt hung hãn né tránh, hiển nhiên là sợ bị người ta phát hiện chuyện của hai người bọn họ, vừa không dám gây ra động tĩnh quá lớn khiến người ta chú ý, lại sợ biên độ vung tay nhỏ bị Tô Khiết quấn quít không chạy được.
Mà ngay khi hai người bọn họ đang lôi lôi kéo kéo, một nhân vật chính khác cũng lên sân khấu.
Cam Tần Phi như u linh lặng lẽ tới gần hai người.
Giống như kiếp trước, anh ta một câu nói nhảm cũng không có, trực tiếp từ trong túi vải lấy ra một bình axit sulfuric nồng đậm, giơ tay hắt lên mặt Tô Khiết!
Và dường như thật sự có sự sắp đặt của số mệnh…
Lúc này đây, mặc dù Chu Hằng không có chủ động vì Tô Khiết đỡ axit sulfuric, nhưng ngay khi anh ta vừa quay đầu lại vũng chất lỏng lớn vẫn là chuẩn xác không sai rải đến trên mặt của anh ta.
“A……”
Anh ta la hét, che khuôn mặt bốc khói đập trái đập phải, đau đớn như một con ruồi không đầu.
Mà điểm khác biệt so với kiếp trước là, lúc này đây, Cam Tần Phi chuẩn bị axit sulfuric phân lượng lớn hơn rất nhiều.
Sau khi tạt một lần, anh ta lại mặt không chút thay đổi giơ bình lên, chuẩn bị tạt lần thứ hai.
Tô Khiết vốn đã bị dọa đến choáng váng đột nhiên giật mình, liều mạng lui về phía sau.
“Không…… Không……”
Mắt thấy Cam Tần Phi từng bước ép sát, Tô Khiết không có sự che chắn chỉ có thể trốn sau lưng Chu Hằng.
Axit sunfuric lại một lần nữa hắt lên người Chu Hằng.
“A -a – gru- -”
Giọng của Chu Hằng đã thay đổi.
Khuôn mặt anh ta nóng hổi vì bị axit sulfuric ăn mòn da và cơ bắp.
Âm thanh như lọt vào từng lỗ chân lông khiến mọi người có mặt đều cảm thấy run rẩy.
Tô Khiết nép chặt ở phía sau Chu Hằng, mặc cho Cam Tần Phi xoay người thế nào, vẫn không thể hắt vào cô ta.
Mắt thấy một bình axit sulfuric cũng sắp dùng hết, Cam Tần Phi đỏ mắt trực tiếp túm lấy cánh tay Tô Khiết, tay kia giơ cao thân bình, định đổ lên đầu cô ta…
Đột nhiên, Tô Khiết thét chói tai một tiếng.
Không biết lấy đâu ra sức lực, bẻ đầu Chu Hằng ra, chặn ngay miệng bình axit.
Chất lỏng cực kỳ ăn mòn đã hòa tan toàn bộ tóc của Chu Hằng chỉ trong vài giây, để lộ da đầu cháy đen của anh ta.
Đến khi có người kịp phản ứng, giơ băng ghế dài đập vào Cam Tần Phi, thì Chu Hằng đã ngất đi.
Mà Tô Khiết, cô ta chỉ bị một ít chất lỏng bắn lên mặt và người.
Hai bên đối lập, tất cả mọi người đều khiếp sợ trước sự tàn nhẫn vừa rồi của cô ta!
Rất nhanh, có sinh viên khiêng tới thùng nước khoáng lớn, điên cuồng đổ về phía Chu Hằng.
Hiện trường một mảnh hỗn loạn.
Khi chủ nhiệm phòng giáo vụ nghe tin chạy tới, Tô Khiết đang cầm một thùng nước lớn, liều mạng đổ lên người mình.
Mà Chu Hằng đã là thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít.
Chủ nhiệm ngay cả lòng muốn giết người cũng có, chất vấn Cam Tần Phi:
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Cậu cùng hai người bọn họ có ân oán gì, tại sao phải hạ độc thủ như vậy?”
Một màn buồn cười đã xảy ra.
Còn không đợi Cam Tần Phi nói chuyện, Tô Khiết liếc mắt một cái thoáng nhìn ra tôi đang đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt, trong mắt cô ta bộc phát ra ác ý mãnh liệt, thở hổn hển kêu rên:
“Thưa thầy! Cam Tần Phi bởi vì cùng Ôn Thế Vũ có tình cảm tranh chấp, mà đã hướng Chu Hằng tạt a xít! Em là ngoài ý muốn bị liên lụy!”
Hiện trường xôn xao một trận.
Vẻ mặt Tô Khiết nói cho tôi biết – – cô ta chết cũng muốn lấy tôi làm đệm lưng.
Mà tôi cúi đầu, che đi nụ cười trên khóe môi.
Cô ta vẫn chưa biết, phải không?
Trong mấy phút vừa rồi, ân oán tam giác giữa cô ta và Chu Hằng cùng với Cam Tần Phi đã sớm bị tôi tung lên topic của trường học, ngay cả video hai người bị hắt axit sulfuric, cũng được điên cuồng truyền bá trong các nhóm chat của trường học, hiện tại đã không người nào không biết, không người nào không hiểu.
Cô ta muốn đổ hết trách nhiệm lên tôi như kiếp trước sao?
Sợ là không thể.