Hậu Duệ Phượng Hoàng - 38
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:25:41
Đại cửu phụ chằm chằm , sắc mặt vô cùng khó coi, những nếp nhăn khóe mắt hằn sâu hơn.
Một lúc lâu , ông mới : "Chuyện đến nước , con hỏi hỏi, gì khác nữa ?"
"Vậy xem con đoán đúng."
Đại cửu phụ như đang xuyên qua , thấy bóng hình quá khứ, giọng cũng dịu phần nào: "Con giống mẫu hậu con quá, hai đều , cái gì cũng tranh giành, cái gì cũng . Cứ an phận ở hậu viện, lời chồng chẳng hơn ? Nếu mẫu hậu con cố chấp như , rơi cảnh ngộ ?"
Ta bước lên một bước, giáng cho ông một cái tát trời giáng, nhân lúc ông còn đang kinh ngạc, rút con d.a.o găm bên cạnh, đ.â.m thẳng n.g.ự.c ông : "Những lời , xuống tạ tội với mẫu hậu, ông nhất nên ít thôi. Không tranh đoạt, chờ các lợi dụng đến c.h.ế.t ?"
Nói xong, thèm đại cửu phụ nữa, trở bên giường. Phụ hoàng vẫn bất động, nhưng ông thấy hết.
"Phụ hoàng, con sẽ chôn sống trong hoàng lăng. Ích Châu lũ lụt bao năm, rõ Tạ Văn Triết năng lực trị thủy, vẫn để hại dân lành Ích Châu, xứng hoàng đế. Giờ thì hãy nếm thử cái cảm giác đau đớn tột cùng của những dân nước cuốn trôi ở Ích Châu khi c.h.ế.t ."
Nói xong, dậy, hoảng hốt kêu lớn: "Người , phụ hoàng băng hà ! Đại cửu phụ cũng theo phụ hoàng !"
Nửa tháng , khi lo liệu xong việc, cùng Tống Chương đem hài cốt của Lý Mộc Tuyết chôn chân núi Trung Yên.
"Kiếp của sư , lẽ chỉ khoảnh khắc cuối đời mới tự do."
Tống Chương buồn bã, ngửa cổ uống một ngụm rượu quế hoa.
Ta nâng chén, cùng cạn ly. Thực luôn , âm thầm truyền tin tức của Lý gia cho Lý Như Nghiên, chỉ là dám nghĩ đó là ai.
Ngoài sư , còn thể là ai nữa?
Dù là kiếp kiếp , Lý Mộc Tuyết từng phụ lòng Tạ Bình An.
...
Tám năm , tiểu hoàng đế tự thấy tài đức kém cỏi, thoái vị nhường ngôi, trả triều chính cho Ninh Dương Trưởng công chúa.
Trưởng công chúa từ chối nhiều , quần thần lấy cái c.h.ế.t để ép, cuối cùng nàng đành bất đắc dĩ đăng cơ.
Tháng tám năm đó, bệ hạ thành lập Loan Đài Lệnh, tuyển chọn nữ quan.
Năm ban hành tân chính, nữ giới cũng thừa kế tước vị, tham gia khoa cử, nhân tài khắp nơi đua cống hiến, thiên hạ thái bình, sử sách gọi đó là "Vĩnh Xương chi trị".
...
Năm thứ sáu khi xưng đế, nhận nuôi con gái của Hoa Dương, Trường Lạc Quận chúa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hau-due-phuong-hoang/38.html.]
Hoa Dương hỏi : "Tỷ thực sự một đứa con ?"
“Sinh con đẻ cái nhiều rủi ro lắm, tình hình của bây giờ, nếu chuyện gì xảy thì công sức đổ sông đổ biển hết."
Cùng năm đó, Thẩm Tầm Chu tán gia bại sản, cầu xin ban cho danh vị Đế phu.
Đêm tân hôn, hỏi : "Chàng bỏ hết gia tài vạn lượng quốc khố, thấy xót xa ?"
Thẩm Tầm Chu khẽ mỉm : “Ta bôn ba nhiều năm, chỉ cầu mong nàng. Điện hạ, năm đó ở núi Trung Yên, thầm thương trộm nhớ nàng chỉ hai sư ."
Hắn nâng tay lên, đặt một nụ hôn nhẹ: "Bệ hạ, đêm xuân thế , đừng lãng phí."
...
Hai mươi mốt năm hoàng đế, cũng đến lúc nhắm mắt xuôi tay.
Trước khi lâm chung, nhiều tụ tập bên giường , trong tiếng than vang vọng, gượng dậy.
"Khóc lóc gì chứ? Trẫm một đời oanh liệt, cũng coi như sống uổng phí."
Mắt mờ , đám trọng thần đang quỳ điện.
A Gia, Hoa Dương, Lý Như Nghiên, Tống Chương... Lục Phương Nhiên đang châm cứu cho .
"Các ngươi đều già , trẫm cũng già . Thái nữ ?"
Trường Lạc nức nở, tiến lên nắm c.h.ặ.t t.a.y . Tay yếu ớt, đặt hờ tay nàng: "Trường Lạc, từ nay giang sơn là của con."
Trong cơn mơ màng, như thấy bóng dáng Lý Mộc Tuyết và Thẩm Tầm Chu bên cửa sổ.
Mẫu hậu bước từ vầng hào quang, dịu dàng đưa tay về phía : "Bình An, con ."
【Kiếp 】
"Ngươi suy nghĩ kỹ ? Nếu thực sự cho nàng một nữa, ngươi sẽ còn cơ hội chuyển kiếp, hồn phi phách tán, vĩnh viễn siêu sinh."
Người đối diện cúi đầu thật sâu: "Mong Diêm Vương thành , con nguyện dùng công đức nhiều đời đổi lấy thời gian ngược. Con gái con thông minh hơn , chỉ vì vướng bận tình mà rõ lòng lang thú của kẻ gian. Xin cho con bé một cơ hội, cũng là cho thiên hạ lê dân một cơ hội.”
“Nguyện tàn hồn của con, đổi lấy một đôi mắt sáng suốt cho con bé, để con bé thấu màn sương mù thế gian."