HÃY TỰ TỎA SÁNG, CHỨ ĐỪNG CHỈ SOI SÁNG - 10
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:06:47
Trước khi rời , nghiến răng nghiến lợi :
“Diệp Ngôn, đừng tự cho là trung tâm nữa. Cho dù đỗ đại học thể thao, đội tuyển quốc gia, cũng cần cầu xin ! Dù ngoài , vẫn còn khác thích , cũng là thiên kim tiểu thư còn giàu và dịu dàng hơn nhiều!”
“Ồ, … chẳng lẽ là Tri Âu?”
Vừa , Lâm Cảnh Thần lập tức cảnh giác:
“Sao cô ? Không lẽ… hai quen ? Hay là, điều tra cô ?”
Trong chớp mắt, trong đầu hiện hàng loạt khả năng.
Sắc mặt ngày càng khó coi:
“ dạo thấy tin tức gì của Tri Âu, chẳng lẽ là do giở trò? Diệp Ngôn, đúng là đồ đàn bà độc ác, chuyện gì thì nhằm đây , bắt nạt bên cạnh thì là thứ gì chứ?!”
Thấy sắp sửa chửi ầm lên.
còn kịp mở miệng.
Ba đen mặt, với :
“Con gái ngoan, đây chính là mà con bảo ba tài trợ ẩn danh đó hả? Sao nông nỗi !”
cạn lời: “Ba, chẳng giờ con ngừng tài trợ ? Sau cứ mặc kệ .”
Nghe đoạn đối thoại của hai cha con .
Mi mắt Lâm Cảnh Thần giật liên hồi.
Hắn thể tin nổi, chấp nhận nhưng vẫn khó khăn mở miệng hỏi:
“Hai … là ?”
“Khó hiểu lắm ?”
Ba như đứa ngốc, từng chữ từng chữ như đang dạy tiểu học:O mai d.a.o Muoi
“Tri Âu, , mà dịu dàng lương thiện chính là con gái đó!”
Vừa dứt lời.
Đồng tử Lâm Cảnh Thần đột nhiên co rút!
Nhìn với vẻ dám tin!
22
“Là… là chính là Tri Âu?! Dựa mà là Tri Âu?! Người như cô dịu dàng hiểu chuyện, quan tâm chu đáo, thể là một đứa con gái độc ác như thế?!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hay-tu-toa-sang-chu-dung-chi-soi-sang/10.html.]
còn kịp gì.
Lâm Cảnh Thần bắt đầu xả nguyên một tràng chất vấn như tát nước mặt.
khẩy một tiếng, lười trả lời mấy câu hỏi ngu ngốc đó.
Ngược là ba , như đang một gã hề, lắc đầu :
“Nếu vì giữ chút lòng tự trọng đáng thương cho , con gái đời nào vất vả vì như thế? Giờ , đúng là buồn đáng ghét, cút .”
Nói xong, ba dắt thẳng trong Đại học Kinh Đô.
Mặc cho Lâm Cảnh Thần ở phía gào thét vô vọng, chúng cũng chẳng buồn ngoái đầu .
Hắn theo.
bảo vệ trường Kinh Đô ăn chay.
Lâm Cảnh Thần chằm chằm bóng lưng , chẳng rõ là tức giận, là vì cảm xúc gì khác.
Đôi mắt đỏ hoe!
Khoảnh khắc , trong đầu nghĩ đến nhiều chuyện.
Hắn nghĩ đến bóng rổ, đến nguyện vọng trượt mất là đại học thể thao,
cuối cùng, nghĩ nhiều nhất là tấm thẻ phụ từng mở cho !
Hắn cố gắng đến , chẳng cũng chỉ vì tiền tài và danh lợi ?
Thế nhưng những thứ , chỉ cần đưa tay là !
……
ngờ.
Sau khi tham quan xong Đại học Kinh Đô, trời bốn giờ chiều .
Mà Lâm Cảnh Thần vẫn còn cổng trường.
Lần nữa thấy .
Những gai nhọn đầy của biến mất.O Mai d.a.o Muoi
Nhìn thấy bước , Lâm Cảnh Thần thở dài bất đắc dĩ, dùng giọng điệu tưởng như nhượng bộ:
“Được , Diệp Ngôn, đừng giận nữa. Chuyện đây coi như là của . vì nhiều đến . Giờ từ đầu, sẽ như nữa, ?”