HÃY TỰ TỎA SÁNG, CHỨ ĐỪNG CHỈ SOI SÁNG - 5
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:06:41
“ , từng cô gái nào xem Lâm Cảnh Thần thi đấu mà rung động cả.”
“Lâm Cảnh Thần từng cho cô cơ hội, là cô quý trọng. cá là lát nữa Diệp Ngôn sẽ lóc xin cho xem.”
Nghe những lời bàn tán , biểu cảm uống một ngụm nước.
Chăm chú về phía sân bóng.
Tiếng còi của trọng tài vang lên.
Lâm Cảnh Thần theo bản năng nhảy lên tranh bóng.
Hắn cau mày, tự tin đầy .
Trong mắt , trận đấu chỉ như trò con nít.
Đám học sinh cấp ba , chơi đùa còn dễ hơn cả con nít!
giây tiếp theo.
Cổ tay bỗng cứng đờ.
Trái bóng đáng lẽ rơi chắc tay , vì sự cứng nhắc mà rơi tay lớp !
Lâm Cảnh Thần thể tin nổi đôi tay của .
10
“Cảnh Thần, cũng cần nhường lộ liễu thế chứ?”
“Phải đó, để họ hả hê hiệp một , giờ tăng tốc lấy điểm thôi.”
Bên tai vang lên tiếng đùa của đồng đội.
Lâm Cảnh Thần ngơ ngác hồn, cố vực dậy tinh thần.
Hắn cho rằng là do nghỉ ngơi đủ.
suốt thời gian đó, cổ tay vẫn luôn cứng đờ, đừng đến việc thể hiện trình độ vốn , ngay cả so với đồng đội cũng còn tệ hơn!
Kinh ngạc, nghi hoặc, hoảng loạn... đủ loại cảm xúc chen chúc trong đầu .O mai d.a.o Muoi
Cuối cùng, trận đấu kết thúc.
Lớp thua lớp tới 20 điểm!
Cán sự thể dục thể tin nổi.
Trừ Tịch Trúc , cả lớp đều reo hò vui sướng!
Lâm Cảnh Thần sắc mặt phức tạp, theo bản năng về phía .
Gặp ánh mắt âm u của .
chậm rãi nhếch môi, giơ lên một ngón giữa với .
Gương mặt vốn khó coi, lập tức đen như đáy nồi!
Giây , sải bước thẳng về phía :
“Diệp Ngôn, ý gì?”
như :
“Sao ? Đây chẳng là động tác tay mà thích dùng với nhất ? cứ tưởng thích cơ đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hay-tu-toa-sang-chu-dung-chi-soi-sang/5.html.]
Hắn định lao đến, thì cán sự thể dục cùng các cầu thủ chắn .
“Cậu thua , nổi nóng với Diệp Ngôn gì?”
“Không lẽ chịu nổi thất bại?”
Lâm Cảnh Thần hung hăng trừng mắt họ:
“Các đắc ý cái gì? chẳng qua là phong độ , chấn thương cũ tái phát nên mới thua thôi! là thành viên dự của đội tuyển quốc gia đấy, mấy loại tép riu như các xứng đáng nhạo ?”
Cán sự thể dục trợn mắt: “A, thành viên đội tuyển quốc gia mà một quả bóng cũng giữ nổi ?”
phì thành tiếng.
Tịch Trúc thấy Lâm Cảnh Thần mất mặt, lập tức bênh vực:
“Các đừng quá đáng! Dù Cảnh Thần sơ suất một , tương lai của vẫn sáng lạn. Còn các , nịnh bợ Diệp Ngôn đến mức còn chút tự trọng nào, từng cho các lợi gì ? Cậu chỉ đang giận dỗi với Cảnh Thần, sẽ về với thôi. Đến lúc đó, các sẽ trở thành lũ hề!”
Mặt mũi đều sa sầm.
Chỉ Lâm Cảnh Thần là vẫn vênh váo ưỡn ngực.
Nụ của còn kịp nở rộng.O Mai d.a.o Muoi
lạnh mặt :
“Đủ , đừng mấy con ch.ó sủa nữa. đặt phòng riêng ở khách sạn năm , trừ Tịch Trúc , tối nay tất cả ăn mừng.”
Cả lớp sáng bừng mắt:
“A a, cảm ơn đại tiểu thư!”
11
Khi bọn đang thu dọn đồ đạc, thì Lâm Cảnh Thần mặt đen như đáy nồi trở về lớp .
Đám bạn cùng đội của thi an ủi:
“Thần ca đừng nản lòng, ai mà chẳng lúc phong độ .”
“ thế, dù cũng xong , giờ nghĩ xem chơi cho .”
“Thần ca chẳng sẽ mời tụi bar chơi một trận ?”
Đối diện với ánh mắt tâng bốc của bọn họ, Lâm Cảnh Thần tìm về chút tự tin.
Thế nhưng, khi thấy thẻ phụ hủy liên kết và dư còn đến một ngàn tệ thì sắc mặt càng thêm khó coi.
Bao nhiêu như , bar một cũng mất mấy nghìn.
Tiền chu cấp của Tri Âu vẫn chuyển khoản đến.
Thế là…
Ngay lúc chuẩn rời ,
Sau lưng liền vang lên giọng của Lâm Cảnh Thần:
“Diệp Ngôn, chuyện đây lười tính với , giờ định bar đưa tao một vạn .”
12
Mặt tối đổi sắc xoay .