Hệ Liệt Âm Quẻ Môn - Linh Dị - Chương 10: Mẫu Nữ Sinh Trụ 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:10
“Chúng thể cứu dì Tần và Tiểu Nguyệt Lượng ?”
Tống Kha thận trọng hỏi, ánh mắt dò xét sắc mặt .
“Rất khó.”
ngẩng đầu :
“Hiện tại dì Tần, cây trụ cầu và Tiểu Nguyệt Lượng trở thành một thể thống nhất. Động bất kỳ phần nào cũng sẽ gây vấn đề."
“Điểm mấu chốt bây giờ là dì Tần cảm nhận Tiểu Nguyệt Lượng sẽ phát điên. Đến lúc đó, cầu sập, tà vật thoát , thương vong sẽ còn lớn hơn."
“Vì , hoặc là động , hoặc xử lý cả ba cùng lúc."
“Và khi động tay, chúng còn tiêu diệt tà vật cầu – bước thật nhanh! Cột cầu xuất hiện vết nứt, thời gian của chúng còn nhiều.”
thể tự xử lý tà vật.
Tìm kiếm sự giúp đỡ từ bên ngoài cũng đồng nghĩa với việc thừa nhận thất bại trong bài kiểm tra .
bây giờ còn cách nào khác.
bấm gọi cho sư tỷ, kể hết chuyện giấu giếm.
Sau đó, phát tín hiệu cầu cứu: “Sư tỷ, cíu em.”
Sư tỷ đến nhanh.
Ban đêm âm khí nặng, thể che lấp hung khí của tà vật.
Chỉ khi gà gáy ba , lúc âm dương giao hòa, mới thể bắt hung khí và đoán xem đó là thứ gì.
Trời hửng sáng, ba chúng sư tỷ kéo đến cầu Thảo Mạo.
Lúc , dòng âm thuỷ gần biến mất.
Sư tỷ múc một vốc nước, bấm đốt ngón tay tính toán một hồi, hỏi xin tờ khế thư.
Ngay khi khế thư chạm nước, một ảo ảnh hiện , là hình ảnh một con sư tử đá.
Con sư tử đá trông trang nghiêm, uy nghi, nhưng đôi mắt đỏ rực đến đáng sợ.
"Con sư tử kỳ quái ?"
"Không kỳ lạ, mà là dùng oán khí để điểm nhãn. Nó đang nổi giận."
Sư tỷ ngẩng đầu, ánh mắt rơi cây cột phong ấn dì Tần, gì đó thôi: "Chuyện hữu duyên với em, chi bằng em nghĩ thêm về đầu mối của sự gặp gỡ ."
"Hả?"
Sư tỷ để ý đến câu hỏi của .
Cô đưa tờ giấy mà để .
Mở giấy , đó một chữ "Mang" xiêu vẹo.
nhớ lời sư tỷ từng .
Cỏ tượng trưng cho sự sống, khi kết hợp với chữ "vong" sẽ tạo thành chữ "mang", là hình thái của bảo vệ.
nếu ngược .
Nhìn chữ "vong" , đến chữ "cỏ", thì đó là c.h.ế.t chặt đứt sinh cơ... c.h.ế.t chính bảo vệ chặm đứt sinh cơ.
Nghĩ đến khả năng đó, cả nổi da gà.
Sự việc xoay quanh một hồi, cuối cùng về gã cha cặn bã của Tiểu Nguyệt Lượng.
Ông giống như mảnh ghép còn thiếu của bức tranh, thì vẻ quan trọng, nhưng thiếu mảnh đó, những suy đoán của luôn gì đó trọn vẹn.
"Sợ rằng chúng vẫn gặp tên cầm thú đó thôi."
Tống Kha: "Anh cách nào nhanh nhất để moi thông tin chúng cần từ một kẻ cặn bã ?"
Tống Kha im lặng một lát, khóe miệng kéo lên một nụ : "Người khác thì , nhưng mà cô đang nghĩ đến, rõ."
Tống Kha cách nhất chính là dụ con gái của ông đến căn nhà cũ để chơi.
Cô bé trông còn nhỏ, khuôn mặt ngây thơ: “Đây là nhà của ba lúc ?”
Sau khi nhận câu trả lời khẳng định, cô bé reo lên một tiếng bắt đầu khám phá khắp căn nhà.
“Có buồn lắm ?” Tống Kha trầm ngâm, “Cũng đều là con gái, một đứa thì vứt bỏ như rác rưởi, một đứa thì nâng niu như minh châu.”
đáp thế nào, chỉ thể chuyển chủ đề: “Anh chắc chắn ông sẽ đến chứ?”
Nếu suy đoán của là đúng, thì đó lẽ coi nơi như địa ngục, tránh còn kịp.
“Ông sẽ đến.”
Tống Kha chắc nịch.
Thực tế, ông đến nhanh.
Không giống như tưởng tượng về một một gã đàn ông nghiện rượu và bạo hành, thoạt vẻ nho nhã.
Ông chạy đến, thở hồng hộc, mồ hôi ướt đẫm trán, chân run rẩy. Chỉ đến khi thấy cô bé đang vui vẻ chơi trong nhà, ông mới thở phào nhẹ nhõm.
“Các gì?” Ông lau mồ hôi, “Chỉ cần các đừng hại Tiểu Thái Dương, sẽ đưa cho các thứ các cần.”
Tiểu Thái Dương?
nghiêng đầu cô bé.
Một cô bé lớn lên trong sự yêu thương bảo bọc, quả thật sẽ mang nụ rạng rỡ như ánh mặt trời.
Hoàn giống với Tiểu Nguyệt Lượng ngâm trong dòng nước đen ngòm tối qua.
“ chỉ , Tiểu Nguyệt Lượng do ông g.i.ế.c ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-am-que-mon-linh-di/chuong-10-mau-nu-sinh-tru-3.html.]
Nghe câu hỏi đó, cả đàn ông run lên một cái.
Ông khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, cố gắng tự trấn tĩnh:
“, các đang gì…”
“Đệch mợ!”
Tống Kha đột ngột dậy, đá đổ chiếc ghế.
Tiếng động lớn cô bé sợ hãi òa lên.
Tống Kha nắm lấy tay cô bé, kéo thẳng đến cửa sổ: “Tần Viễn, ông nghĩ cho kỹ hẵng . nhiều kiên nhẫn như .”
“ , ! Đừng con bé sợ!”
Người đàn ông hoảng loạn bò đến mặt Tống Kha, cầu xin: “Đừng con bé sợ, hết, hết.”
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
“Là giết.”
“Ông g.i.ế.c thế nào?”
Người đàn ông mở miệng, cầu xin Tống Kha: “Tiểu Thái Dương còn nhỏ, chuyện đừng để con bé thấy ?”
Tống Kha động đậy, chỉ chằm chằm ông , ánh mắt lạnh lùng.
Sau một lúc, đàn ông chịu nổi, đành tránh ánh mắt Tống Kha.
“Là... d.a.o chặt xương."
" với phụ nữ đó rằng uống canh sườn, bảo bà mua sườn và một con d.a.o chặt xương.
"Ông chủ Trần , nếu hiệu quả của việc dựng cọc , cần oán khí lớn, chặt nát Tiểu Nguyệt Lượng ngay mặt phụ nữ đó."
“ vốn dĩ, vốn … các tin , lúc đầu thật sự mà.”
Những lời của ông khiến khuôn mặt Tống Kha thoáng hiện lên sự trống rỗng.
Quả nhiên là thế.
Oán khí của dì Tần lớn như , chỉ vì con gái sát hại tàn nhẫn.
Điều quan trọng hơn cả, kẻ sát hại con gái, chính là chồng bà, là cha của Tiểu Nguyệt Lượng.
Khoảnh khắc đó, dì Tần nghĩ gì?
Là trách bản trốn chạy sớm hơn, là đau lòng cho nỗi đau mà con gái chịu đựng?
Có lẽ đến lúc chết, bà vẫn thể hiểu tại con d.a.o chính mua về trở thành hung khí g.i.ế.c con gái .
“ thật sự … nhưng nợ quá nhiều tiền… thật sự còn cách nào khác.
“Nhóm đó , vợ và con gái mệnh cách , thể giúp ông chủ của họ phát tài. Bọn họ bảo chỉ cần , những xóa sạch nợ cờ bạc, mà còn cho thêm ba trăm vạn!"
“Là ba trăm vạn đấy!"
“Cô nghĩ thế ? nuôi họ bao lâu chứ, ngay cả nuôi một con ch.ó cũng tình cảm. cách nào cả, nợ cờ b.ạ.c nhiều như thế, nếu trả , sẽ chết.”
Trong tiếng rống của đàn ông, sự thật của đêm đó cuối cùng cũng phơi bày mặt .
Một con bạc mù quáng, một đôi con yếu ớt như cừu non, và một nhóm kẻ săn mồi ác độc.
Mưa bão che giấu tội ác của họ, giúp họ trốn tránh nhiều năm, nhưng vẫn thể đổi sự thật.
Hắn đến cuối, cúi đầu lạy Tống Kha: “ cầu xin , chuyện cho qua ? Họ c.h.ế.t lâu thế , chuyện cho qua ?”
“Không thể qua .”
Tống Kha nhấn nút dừng ghi âm, buông cô bé đang giãy giụa , giọng nhẹ nhàng: “Chỉ cần còn sống, chuyện mãi mãi thể cho qua .”
Anh hung dữ , nhưng khi thấy đàn ông cẩn thận ôm lấy cô bé, mắt đỏ hoe:
“Tiểu Nguyệt Lượng bao giờ yêu thương như .”
“Lòng yêu thương của kẻ cặn bã cũng chẳng thứ gì .”
lấy tờ khế ước, ép ông điểm chỉ lên, giục Tống Kha:
“Mau lên, còn nhiều thời gian, chúng còn tìm con sư tử nữa.”
Theo ghi chép của tông môn, song sư là biểu tượng của điều lành.
Chỉ cần tìm con sư tử thiếu, đó dùng nước âm để tẩy rửa đôi mắt đỏ, sẽ thể biến chúng trở thành linh thú thủ giới, tà vật sẽ biến mất.
Vong hồn của dì Tần còn trói buộc, khế ước tự nhiên sẽ giải.
Thông thường, một cặp sư tử đá sẽ gồm một con mở miệng và một con ngậm miệng.
Mở miệng tượng trưng cho chiêu tài, ngậm miệng tượng trưng cho giữ tài.
Con sư tử hiện hôm qua là con ngậm miệng, chỉ cần xem những năm gần đây, nhà nào chỉ đặt một con sư tử mở miệng là thể tìm mục tiêu.
“Thật sự một nhà.”
Tống Kha xong lời , vẻ mặt cổ quái: “Ngay cổng công ty mà Tần Viễn việc, một con sư tử mở miệng.”
“Trùng hợp ?”
Lúc mới hiểu ý của từ "hữu duyên" từ miệng sư tỷ.
Không thể gọi đây là trùng hợp, mà là tỷ xé trang đáp án đặt mặt .
Bước khó nhất hoá giải quyết dễ dàng như .
“Vậy còn chờ gì nữa, chúng mau trộm con sư tử đó thôi.”
“E rằng dễ trộm .”
: ?