Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hệ Liệt Âm Quẻ Môn - Linh Dị - Chương 16: Cáo Âm Ty 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:18

“Cái gì mà con hoang?!”

Sắc mặt bác cả lập tức đổi, bà nhảy dựng lên, chỉ mà mắng: “Cái thứ mất dạy , câu gì thì nhất là câm miệng !”

“Sao phản ứng dữ dội thế? Người khác còn tưởng mắng bác."

ôm chặt Bạch gia, họ, lòng đầy châm chọc.

“Mày, mày đúng là thứ cha sinh mà dạy, thứ con gái hư hỏng, còn dám lên mặt!”

Bác cả vung tay lao về phía .

Những lời bà thật khó .

cha chẳng phản ứng gì, chỉ cúi đầu im lặng, như thể họ chẳng thấy gì cả.

ôm Bạch gia giường, đáp trả:

“Bác cả, bác như thế là sai . cha sinh nhưng dạy, cho nên mới cãi với trưởng bối. bác cha sinh dạy, so đo với một tiểu bối đang bệnh nặng giường, bác như , so với , là càng tệ hơn ?"

“Mày!!!”

Bác cả tức đến mức hét lên.

Cửa phòng bật mở, vài bảo vệ xông chặn bà :

“Trong phòng bệnh ồn ào. Nếu còn tiếp tục, chúng sẽ mời tất cả ngoài.”

Y tá nhíu mày bác cả , sang họ : “Quản cho đàng hoàng. Đây là bệnh viện.”

Anh họ từ nhỏ luôn xuôi gió xuôi nước, từng chỉ trích như . Anh chỉ đành ho khẽ vài tiếng, kéo dượng bình tĩnh .

Bây giờ chỉ thẳng mặt mà mắng, thể qua đường ăn dưa nữa, ho nhẹ mấy tiếng, kéo bác cả bình tĩnh .

Sau khi y tá khỏi, lấy từ túi áo một phong bì dày, đưa cho :

“Đây là chút quà bọn mang đến cho em, em mua ít đồ ăn ngon, chăm sóc bản cho .”

Bác cả phong bì, nét đau lòng khuôn mặt sắp giấu nổi.

, bà phản đối hành động của họ , ngược còn nở một nụ :

"Anh em dù cũng là m.á.u mủ tình . Anh họ cháu chuyện của cháu, nhờ nhiều giúp tìm đứa bé, nhưng vẫn tìm thấy. Chúng cũng ép cháu nữa, chỉ cần cháu chăm sóc cho bản ."

Thay đổi sắc mặt thế đúng là quá nhanh, học diễn xuất quả là phí mất một tài năng.

“Ayo, đều là nhà, mang nhiều tiền như ?”

Ba cầm lấy phong bì, đưa cho họ :

“Con bé còn trẻ, điều dưỡng cơ thể cũng cần nhiều như ? Cháu cứ giữ , các cháu còn sinh con, còn tốn kém nhiều."

" , chúng nhận tâm ý là ."

Mẹ bên cạnh phụ họa.

Không ai quan tâm đến suy nghĩ của .

cũng nhận tiền đó.

Trước đó một đưa tiền cho họ thành cơ sự thế , nếu nhận tiền của họ, chừng xương cốt sẽ lấy hầm cao mất.

“Ting ting——”

Điện thoại vang lên, là tin nhắn từ Âm Thập Ngũ.

“Cứ nhận tiền , ích.”

Từ nhỏ đến lớn, luôn lời khác khuyên bảo.

Nếu Âm Đại sư , sẽ vô điều kiện theo.

"Đây là của họ đưa cho con, hai từ chối thì ích gì chứ?"

lấy phong bì từ tay họ, liếc qua một lượt :

"Anh, suốt ngày khen giỏi giang. Sao nhà chỉ đưa chút thôi?"

Cha vẫn kịp định thần hành động của , câu , mặt ông biến sắc, giơ tay định tát :

"Mày còn hổ?"

nép , trốn lưng họ:

"Anh họ tiền cho con để con bồi dưỡng sức khỏe. Con nhận đồ của , hổ? Trừ khi họ tiền chỉ là đãi bôi, nếu , con sẽ nhận."

Sắc mặt họ biến đổi ngừng.

Thấy bác cả định bắt đầu một trận mắng nhiếc khác, giả vờ sợ hãi, nhét phong bì tay họ.

"Mày…"

Bác cả giận đến mức lảo đảo một cái.

khi đối diện với ánh mắt mấy thiện cảm của họ, bà đành nghiến răng chuyển chủ đề:

"Nếu cháu thấy đủ thì sớm chứ. Bác còn rút mấy vạn tiền mặt, định mua vòng cho chị dâu cháu. Thôi, bác đưa cho cháu ."

đau khổ lấy vài xấp tiền từ túi xách.

Sau khi chắc chắn nhận hết, bà như chó đuổi, vội vã cùng họ rời khỏi phòng bệnh.

Mặt ba xanh mét, trông giống như đống phân lỏng.

Ông run rẩy tay, cũng thành lời:

"Mày xem mày còn giống con gái chút nào ? Mẹ mày dạy mày thế ?"

"Không dạy ! Vừa chính bác còn gì? Con là đứa cha sinh mà dạy."

bình tĩnh đáp trả.

Ba tức đến mức vòng vòng, cuối cùng gầm lên một tiếng rời khỏi phòng bệnh, đuổi theo gia đình bác .

Chỉ đến khi họ hết, mới buông bỏ sự phòng , xuống giường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-am-que-mon-linh-di/chuong-16-cao-am-ty-3.html.]

Vừa vận động nhiều như , với tình trạng hiện tại của , thật sự là quá sức.

Mẹ từ đầu đến cuối bên cạnh, dám gì cũng dám rời .

Đợi phòng bệnh còn ai, bà mới rụt rè lên tiếng:

"Tiểu Ninh, con như , quá đáng ?"

Quá đáng? Nếu họ gì với , e rằng…

Suy nghĩ của chợt khựng

Nếu chính gia đình bác hại , liệu bà về phía ?

"Mẹ,"

ngập ngừng : "Nếu con hại thành thế , giúp con báo thù ?"

"Ai hại con?!"

Mắt sáng lên, bà lao đến bên giường :

"Mẹ mà, con gái loại hổ. Con với , ai hại con? Mẹ sẽ báo thù cho con! Nếu , thì còn ba con, con nữa!"

"Nếu là con thì ? Nếu là bác cả và con thì ?"

Mẹ sững .

Bà buông tay , gương mặt lộ rõ vẻ do dự: "Không thể nào, đó là họ của con! Có con nhầm lẫn gì ? Họ sẽ chuyện như ."

"Nếu đúng là họ thì ?"

chằm chằm , một câu trả lời.

"Nếu đúng là họ cũng thể. Anh con loại đó. Hơn nữa, cái dáng gầy gò như que củi của con, con chắc chắn để mắt !"

Mẹ càng , biểu cảm càng chắc chắn: "Anh con còn quan, con đừng hại con."

gì.

Chiếc túi tiền trong tay bóp đến phát tiếng động.

Ánh mắt tiền, lóe lên tia sáng, bà đưa tay định chạm :

"Tiểu Ninh, con đưa tiền cho , sẽ chuyện tử tế với bác dâu con. Con cứ đây mãi cũng cách, sẽ nhờ bác giúp. Dù tìm đứa bé, cũng thể để con tù!"

"Không cần."

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

né tay : "Con tự gì."

"Con đúng là bướng bỉnh… Đều là trong nhà, ai hại con ? Tiền cứ để ở đây cũng , đợi khi xuất viện thì đưa ."

Mẹ lải nhải một lúc, thấy đáp , cuối cùng mới miễn cưỡng rời .

cuộn trong chăn, ôm lấy Bạch Gia, nước mắt lặng lẽ rơi xuống.

… ghét ...

Bên trong phòng bệnh chìm yên tĩnh.

thể nghĩ rằng, lẽ Âm Thập Ngũ cũng từng trải qua những chuyện tương tự.

Đặc biệt là khi tiền vài vạn xuất hiện.

Sau khi thứ định, bắt đầu lo lắng. Nếu nhận tiền đó mà mang đến rắc rối cho Âm Thập Ngũ thì ?

Âm Thập Ngũ trầm mặc một lúc, dáng vẻ như thể tiền đó quan trọng, điều cốt yếu ở phong bì .

“Đó là "Thù lao" mà cô đáng nhận.”

mỉm nhẹ:

"linh thai sinh non, tiên thiên bất túc. Trước khi bào thai thật thể sinh , nó ngừng hấp thụ tinh nguyên từ cơ thể . Vào khoảnh khắc khế ước thiết lập, lòng tham của nó sẽ đạt đến đỉnh điểm, nhanh thôi, nó sẽ tìm đến cô. Đến lúc đó, cô thể dựa Bạch gia.”

theo lời của cô , nhưng khi con mèo trắng béo đang lười biếng nhai thịt bò khô ở xa xa, lòng khỏi thấp thỏm.

Một con mèo béo tròn như tượng sứ thì thể giúp gì cho chứ? Không lẽ nhờ trọng lượng của nó đè bẹp đứa bé ma ?

Đến 11 giờ rưỡi, khi các y tá kiểm tra phòng cuối, đèn trong phòng bệnh cũng tắt hẳn.

căng thẳng đến mức ngủ , liên tục vuốt ve con mèo trắng.

Nó bực bội mở mắt, liếc một cái càu nhàu:

"Sờ qua chút là , sờ mãi dừng thế?"

Mèo… ?!!

há hốc miệng kinh ngạc.

Quả hổ danh là mèo của Đại sư, năng lời lẽ đặc sắc như .

Cảm giác bất an trong lòng giảm nhiều.

liên tục vỗ má để giữ tỉnh táo.

Một giây , nhận cơn ác mộng kéo đến.

“Mẹ ơi.”

“Hi hi hi, , đến tìm con?”

Tiếng trẻ con the thé vang lên, càng lúc càng gần.

Cảm giác giống hệt như đây, cắn chặt môi, dám thốt lên tiếng nào.

"Sao gì? Sao tìm con?"

Giọng của đứa bé càng thêm phần tủi :

“Mẹ tìm con ? Vậy con đành tìm thôi…”

Cơn đau đột ngột xiết chặt bụng , dữ dội hơn cả ngày hôm đó khi bệnh viện.

quằn quại, cố gắng kìm nén tiếng kêu.

Loading...