Hệ Liệt Âm Quẻ Môn - Linh Dị - Chương 18: Cáo Âm Ty 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:20
cúi đầu, mắt nóng lên.
Âm Thập Ngũ thêm, bắt đầu lấy đủ thứ từ trong túi xách, bày kín cả phòng bệnh.
"Ở đây bốn giờ sáng sẽ kiểm tra phòng, nên chúng chỉ hai, ba tiếng đồng hồ."
"Thời gian như gấp quá ?"
"Không gấp. Thời gian ở miếu Thành Hoàng và thời gian chúng sống cùng một tuyến, thời gian ở đó gần như yên. Cô từng qua miếu Thành Hoàng ?"
Đây là một cái tên đậm chất thời xưa.
"Hình như là nha môn âm giới?"
thử lên tiếng: " nhớ trong Liêu Trai Chí Dị."
" ."
Âm Thập Ngũ gật đầu, xác nhận lời .
"Con hai mặt âm dương, tất nhiên cũng hai kiểu nha môn khác .
"Việc chị dâu cô liên quan đến chuyện tiểu quỷ vượt biên đầu thai, tất nhiên cần gọi chủ nhà đến quản."
nửa hiểu nửa : "Vậy là đến miếu Thành Hoàng kiện ?"
"Thông minh."
Âm Thập Ngũ với ánh mắt khen ngợi, tiếp tục :
" giống với các hồn ma kiện tụng thông thường, hiện tại cô vẫn là sinh hồn, con đường khó hơn nhiều, thể sẽ chịu chút khổ sở."
"Hả?"
"Theo thường lệ, cần một quan hệ huyết thống trạng sư dẫn đường cho cô.
" cô chắc tìm . Chỉ còn cách thứ hai, trốn đến kháng cáo! Bị đơn là sinh hồn, vụ kiện là tiểu bối kiện trưởng bối, cả hai đều là đại kỵ, nên gần như chắc chắn cô sẽ vượt qua 'Âm Tam Quan'. Ba cửa ải , ải nào cũng nguy hiểm, chỉ cần sơ ý một chút, sinh hồn sẽ biến thành tử hồn, vô cùng rủi ro."
sợ hãi.
nghĩ đến phận thảm hại của , vẫn cố nén ý định rút lui:
"Không , sợ."
Âm Thập Ngũ mỉm , đưa cho một chiếc đèn giấy nhỏ:
"Đặt thứ ở đầu lưỡi, lát nữa sẽ cho hình nộm giấy theo cô."
Chiếc đèn , nước bọt tan ?
nghi hoặc nhưng vẫn theo.
"Âm Tam Quan, lượt là "thụ âm tiên, tẩu đao sàng, vong phàm trần".
"Hai cửa đầu là chịu roi âm và giường đao, hình nộm giấy sẽ chịu cô, chỉ cửa cuối cùng, sẽ tương tự như uống canh Mạnh Bà. Chấp niệm càng sâu, quên càng nhanh, nên con đường đó nhất định chậm trễ, cũng rơi giấy thưa kiện."
Sau khi dặn dò xong, Âm Thập Ngũ cho một chút thời gian chuẩn tinh thần.
Một tiếng , cô đập hai cái lên đầu Bạch gia: "Mở đường ."
Bạch gia cọ cọ cô mấy cái, quanh bỗng xuất hiện một đám sương mù.
Cảnh tượng giống như trong giấc mơ, chỉ là sương màu đen.
thể tự kiểm soát, cuốn màn sương và kéo xuống .
Khi đặt chân xuống đất nữa, khung cảnh xung quanh đổi.
Chiếc đèn giấy đầu lưỡi trở thành thực thể từ lúc nào, ấm từ chiếc đèn len lỏi từ đầu lưỡi xuống khắp cơ thể .
Sau lưng xuất hiện một giấy và một con ngựa giấy. Có lẽ đây là hai hình nộm chuẩn cho hai cửa ải đầu tiên.
như dự đoán, giấy chịu roi âm , còn con ngựa giấy cõng vượt qua bàn đao.
Hai cửa đầu trôi qua suôn sẻ, nhưng cửa thứ ba mãi xuất hiện.
lang thang trong màn sương đen, đến mức chân rớm máu, đến mức phân biệt thời gian.
bắt đầu tự hỏi: Mục đích của là gì? Mạng sống thật sự quan trọng đến ? Nếu cả đời thoát thì ? Âm Thập Ngũ thật sự là ?
Càng nghĩ càng hoảng, vung tay tự tát một cái thật mạnh.
thật là rảnh rỗi sinh nông nỗi, đến tận nơi quỷ quái , mà còn nghĩ loạn như .
nhất định sống sót.
Ngoài mạng sống, còn gì quan trọng nữa ?!
Sau cái tát mạnh , phía bất ngờ xuất hiện một ánh đèn le lói.
lập tức chạy về hướng ánh sáng, mà cầm đèn... hoá là .
Bà mặc bộ đồ mặc tối nay, run rẩy ở ngã rẽ. Thấy , gương mặt bà lộ vẻ vui mừng khôn xiết:
"Tiểu Ninh! Mẹ ở đây."
"Mẹ ăn tối xong, thấy lo cho con. Âm đại sư con lạc đường, bảo đến dẫn đường."
Bà , khẽ lắc lắc chiếc đèn trong tay:
"Mẹ đợi mãi thấy con đến, sợ chết."
gì, chỉ cố siết chặt chiếc đèn giấy lưỡi.
Thấy im lặng, cũng tỏ vẻ buồn bã gì. Bà tiếp tục cầm đèn dẫn đường, lầm bầm:
"Đã lâu con cùng như thế . Lần cuối cùng chúng thế chắc là hồi con còn học tiểu học, thi , dám về nhà. Lúc đó tìm con cả đêm."
"Con lúc đó còn bướng bỉnh, nắm tay dắt , mà con vẫn chịu theo. Mẹ còn cách nào, đành giơ đèn pin, gọi đến. Ai ngờ thì con lặng lẽ bám theo như một con cún nhỏ, kêu, , chỉ im lặng bước từng bước."
"Con từ nhỏ bướng bỉnh như , là giống ai."
"Lúc đó, đánh con, là sai. Mẹ mềm yếu, để con chịu thiệt thòi. cũng khổ tâm lắm, mỗi nhớ những chuyện đó, đều hận thể tự đánh vài cái."
"Con gái , con nhất định sống ."
Giọng bà càng lúc càng mờ hồ:
"Chiếc đèn là thắp bằng mạng sống của . Chờ con ngoài, sẽ thể ở bên con nữa. Sau , con tự sống cho ."
vẫn im lặng, mắt dần đỏ lên.
"Phía chính là lối , con thể ôm một cái ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-am-que-mon-linh-di/chuong-18-cao-am-ty-5.html.]
Trước cửa miếu Thành Hoàng uy nghiêm, dừng bước.
Hình ảnh bà mờ đến mức còn rõ.
động đậy, lẳng lặng bà.
Trên gương mặt bà là sự thất vọng, áy náy, chút trách móc oán giận nào.
Thì , đây là thứ mong nhất.
bước lên một bước, ôm lấy bà.
" bà là thật,..."
Miệng ngậm chiếc đèn giấy, giọng phần rõ ràng: " vẫn cảm ơn bà."
Cảm ơn bà dùng gương mặt , lời xin với .
"Mẹ " khẽ giật giật, nhẹ nhàng vỗ lưng :
"Con ngoan, con chỉ duyên cùng một đoạn đường . Mẹ dạy con điều cuối cùng nhé."
Chưa kịp phản ứng, bà rút một cuộn giấy quen thuộc.
Là đơn thưa kiện!
Bà bóp mạnh tay, đơn thưa kiện vỡ thành vô mảnh vụn.
Còn , cũng đẩy khỏi lối .
là giống hệt thật! Chỉ đ.â.m lưng !
Trước cổng nha môn, hai con quỷ nhỏ đang vui vẻ.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Thấy đến, chúng đồng loạt chìa tay .
"Diêm Vương dễ gặp, tiểu quỷ khó chơi."
Câu bất chợt vang lên trong đầu .
vấn đề là, dù , đơn thưa kiện thì gì đây?
về phía "", bà vẫn ở ngã rẽ. Bà mỉm với , hình dần ngưng tụ , biến thành đàn ông trung niên gặp đó.
Đáng chết, gặp kẻ lừa đảo .
May , vẫn còn đường lui.
giơ ngón giữa với gã đàn ông đang đểu, đưa cho hai con quỷ một nén vàng mã, xé áo , để lộ những vết khắc sâu đến chảy máu.
Đó là những dòng thưa kiện tự khắc khi trốn trong nhà vệ sinh.
hiểu tính , cũng hiểu điểm yếu của .
Vì , tuyệt đối để bản cơ hội hối hận.
sống, hơn nữa còn sống cho thật !
Khi dẫn miếu Thành Hoàng, liếc thấy gương mặt gã đàn ông đổi rõ rệt, nhịn mà thầm.
Nhìn xem, nhân quả , ai cũng trốn .
Tiếng gà gáy vang lên ba , một luồng lực nhẹ nhàng đẩy về phòng bệnh.
Âm Thập Ngũ và Bạch gia bên cạnh, chăm chú .
"Cô thật là nhẫn tâm với chính ."
Cô chạm những vết thương bắt đầu đóng vảy , giọng rõ cảm xúc: "Đau ?"
"Đau c.h.ế.t !"
nheo mắt, ánh sáng đầu ngày ngoài cửa sổ, vùi đầu gối:
", còn sống là ."
Chuyện xảy trong miếu Thành Hoàng, đến lúc tỉnh quên gần hết, chỉ còn ấn tượng mơ hồ.
với tính cách của , chắc chắn đến sụt sùi kể rõ chuyện.
Muốn tính kế ư? Vậy thì cùng đồng quy vu tận !
Âm Thập Ngũ nhịn mà .
Cô khẽ chạm bụng , sợi dây màu xanh lá một nữa xuất hiện.
Đầu dây xuyên qua tường, kéo dài đến nơi nào đó .
cô vuốt sợi dây, ánh sáng dây nhạt vài phần:
"Xong , thù lao thu xong."
"Đây là âm đức ?"
"Không ."
Âm Thập Ngũ cẩn thận bỏ sợi dây túi áo: "Đây là sợi dây nối giữa cô và linh thai, thể coi như là dây rốn."
Sau khi cất kỹ, cô ôm con mèo trắng, :
"Chuyện ở âm giới cơ bản xong, bản án dành cho gia đình họ cô sẽ sớm thôi. Còn chuyện ở dương gian, cô thể tìm bạn của sư tỷ , Tống Kha, sẽ giúp cô."
Cô đưa một tấm danh :
"Khi bản còn yếu đuối, tích cực học cách cầu viện từ bên ngoài."
Tấm danh mỏng manh, chữ vàng đó sáng lấp lánh như màu sắc của khế ước.
"Âm đại sư,"
gọi cô :
" báo đáp cô thế nào đây?"
"Tiền trao cháo múc, hai bên thoả thận xong, cần cô báo đáp."
Cô vỗ túi áo , ngụ ý rõ ràng:
"Âm Quẻ Môn của chúng ăn với sống, chỉ giải oan cho chết. Nếu cô thật sự gì đó, thì hãy nhiều việc , tích lũy âm đức."
" cũng , dù cô cũng cần cô gì vì cô cả."
Âm Thập Ngũ mỉm :
" từng , tình yêu của trẻ con mãi mãi thuần khiết hơn của cha ."