Hệ Liệt Âm Quẻ Môn - Linh Dị - Chương 25: Gọi Hồn Quỷ Sự 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:30
"Cô chắc chắn cô đưa về là con gái cô chứ?"
Sau khi trở về từ quê, cô con gái vốn luôn ngoan ngoãn của bỗng đổi .
Không chỉ đánh bạn học, mà ngay cả khi và giáo viên dạy bảo, con bé cũng lộ ánh mắt lạnh lùng đầy ám ảnh.
Chồng rằng chắc con bé hoảng sợ ở quê, từ từ sẽ thôi.
ngày qua ngày, con gái càng ngày càng trở nên ngang ngược hơn.
Cho đến khi một phụ nữ tự xưng là thuộc Âm Quẻ Môn chặn đường .
*****
Con gái gây chuyện .
Nhìn những tin nhắn liên tục hiện lên điện thoại, nhịn mà day day huyệt thái dương.
Không nhớ nổi đây là thứ bao nhiêu giáo viên tìm đến nhà nữa.
Từ một tháng , con bé dường như bỗng nhiên biến thành một khác.
Đánh bạn học, cắt tóc bạn gái, kéo quần bạn nam, bỏ côn trùng cốc của giáo viên...
Hết chuyện đến chuyện khác khiến thể thành lời, mà con bé một cách đầy thích thú.
Những lời khuyên nhủ chân thành, tác dụng.
Những trận đòn roi giận dữ, cũng chẳng ích gì.
Nói nó mấy câu, nó liền trốn lưng chồng , lóc đòi về quê tìm bà nội.
Rõ ràng chỉ một tháng, rốt cuộc chồng cho nó uống thứ "nước phép" gì ?
Có lúc, thậm chí cảm thấy, nó là con gái , mà là một con rắn độc đang núp trong bóng tối, lạnh lùng .
Đây thật sự là con gái ?
"Đứa trẻ mà cô mang từ quê về, thật sự là con gái cô ?"
Suy nghĩ trong lòng vang lên cùng lúc với giọng của phụ nữ .
Câu đó như một cú đánh khiến choáng váng.
Con gái là do chính tay mang về, nếu nó, thì còn là ai nữa?
phản bác, nhưng khi nghĩ đến những đổi gần đây của con bé, trong lòng cảm thấy bất an.
Nhận sự do dự của , phụ nữ đưa cho một tấm danh : "Nếu cần, nhớ liên hệ trong giờ việc, từ 9 giờ sáng đến 4 giờ chiều."
chần chừ nhận lấy.
Mặt danh chỉ ba chữ: Âm Quẻ Môn.
Lật mặt , là hai dòng chữ nhỏ uốn lượn như rồng bay phượng múa:
"Đất âm sơn, mạng sống, hiếu tử hiền tôn cha .
Rồng trong đất, chuột trong nước, đổi lấy con cháu vinh hoa đầy nhà."
Trong đó, hai chữ Đất và Đổi bằng bút đỏ, nhấn mạnh rõ ràng.
khựng suy nghĩ, vì , bỗng nhớ đến bức ảnh con gái chụp gửi khi về quê.
Đó là căn phòng họ ở tạm.
Bên trong phòng, ngập tràn là đất vàng.
"À đúng ."
Người phụ nữ như nhớ điều gì, và đưa qua một gói bột màu trắng:
"Nếu kiểm chứng lời , chi bằng cô thử nấu một bát cơm âm dương ?"
Âm dương cơm là cách gọi ở quê , là loại cơm nửa sống nửa chín, trộn với tro hương.
Loại cơm chín , là bữa ăn cuối cùng để cúng tiễn khuất khỏi dương gian, đồng thời cũng mang ý nghĩa rằng con sẽ bước từ dương gian sang âm gian, còn đường .
, phụ nữ đó ý gì?
Chẳng lẽ nào, con gái c.h.ế.t !
Vừa suy nghĩ, về nhà muộn hơn thường lệ.
Vừa mở cửa, con gái đang ngoan ngoãn vẽ trong phòng khách.
Thấy về, nó như một viên đạn nhỏ lao tới, ôm chặt lấy chân : "Mẹ, cuối cùng cũng về , con nhớ lắm!"
Những lời ngày thường khiến cảm thấy hạnh phúc vô cùng, nhưng hôm nay hiểu khiến lòng lạnh lẽo.
"Cô chắc chắn cô mang về là con gái cô chứ?"
Lời của phụ nữ vang lên trong đầu, khiến nhịn mà rùng .
Đứa trẻ ngoan ngoãn, mềm mại mặt , nếu là con gái , thì còn là ai nữa?
Dù trong lòng nghĩ , nhưng khi thấy đèn đỏ nhấp nháy nút nồi cơm, vẫn kìm mà múc nửa bát cơm sống.
"Chỉ thôi."
tự nhủ với bản .
Đêm buông xuống, bữa cơm nấu xong và bày sẵn bàn.
Trần Phục về từ sớm, đang trong phòng khách chơi đùa cùng con gái.
Dưới ánh đèn vàng mờ nhạt, khung cảnh hai cha con ở chung với trông thật ấm áp và hạnh phúc.
Chén cơm sống tay bỗng như nặng ngàn cân.
Nếu phụ nữ đó chỉ là một kẻ lừa đảo thì ?
thầm trách thật hồ đồ. Con gái là do một tay nuôi lớn, chẳng lẽ nhận chính con ?
Khi chuẩn đổi bát cơm khác, con gái bất ngờ ngẩng đầu về phía .
Chính xác hơn, là bát cơm đang cầm tay.
"Mẹ ơi, món gì mà thơm thế!"
Vừa xong, con gái buông món đồ chơi trong tay, chạy về phía .
Giữa đường, bé vấp ngã nhưng thèm dậy, giống như một con thú nhỏ, dùng cả tay lẫn chân bò về phía .
Con bé ôm lấy chân , mắt nheo , mũi hít hít, miệng ngừng lặp : "Thơm quá, thơm quá, cho con ăn một miếng ."
Thấy im lặng, bé sốt ruột, kéo mạnh quần , giọng càng lúc càng bén nhọn:
"Mau cho con! Con đói c.h.ế.t mất! Con ăn! Mau cho con ăn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-am-que-mon-linh-di/chuong-25-goi-hon-quy-su-1.html.]
cảnh tượng mắt dọa cho hình.
Chồng vội chạy đến, bế con gái đặt bàn ăn, lấy bát cơm tay đưa cho bé.
Con gái lập tức cầm muỗng ăn từng miếng lớn.
Bé ăn một cách ngon lành, nhai kỹ từng hạt một.
Chồng bật , lấy điện thoại video, đầu với : "Xem trưa nay kén ăn chịu ăn cơm , em xem con đói đến thế ."
Sao mà ngon chứ!
nghĩ đến lúc nếm thử mùi vị lúc .
Vừa chát, đắng, còn vị mốc khó chịu.
Chỉ cần vị giác, sẽ ai cảm thấy ngon.
gì, cả run rẩy ngừng.
Chồng nhận sự khác thường của , xong video, liền xuống bàn ăn chuẩn dùng bữa.
"Cơm nấu hôm nay ngon thế ? Con còn ăn một miếng rau nào kìa."
Con gái miệng vẫn đầy cơm, nhai mơ màng đáp : "Cơm nấu hôm nay ngon tuyệt vời, ngon siêu cấp!"
"Ngon thế ? Vậy để bố thử xem."
Chồng tiện tay nhặt mấy hạt cơm rơi cho miệng.
"Đừng…"
kịp ngăn , chỉ thể trơ mắt chồng nhai chậm dần.
Khoảnh khắc đó, thời gian dường như kéo dài vô tận, bên tai vang lên tiếng ù ù dài dằng dặc.
Trong đầu lóe lên nhiều hình ảnh: khuôn mặt phụ nữ, tấm danh đó, và cả dáng vẻ ngày xưa của con gái...
Ngay lúc lo lắng chồng sẽ điều gì bất thường.
Không ngờ, chồng mở miệng: "Quả thật ngon đấy, con ăn nhiều ."
"Phải ăn hai bát! Không đúng! Phải ăn năm bát!"
Con gái tham lam l.i.ế.m sạch từng hạt cơm đũa, tuyên bố.
trở phòng ngủ như thế nào.
Khi nhận thức , trong vòng tay của chồng.
Chưa đợi hỏi, như chiếc ống tre trút sạch những hạt đậu, kể hết chuyện .
Đến cuối cùng, thể kiềm chế, bật nức nở.
Tại chứ?
chỉ là một bình thường, tại gặp những chuyện ? Tại gặp chuyện là con gái ?
Nếu như trong cơ thể con gái thực sự là con bé, thì là ai?
Trong suốt lúc kể, chồng luôn lặng lẽ , lời nào.
Cả hai chúng đều là học vấn cao, nhưng những chuyện như thế , đều mang tâm lý kính sợ.
Trên đời , luôn những việc mà khoa học thể giải thích .
những chuyện như thế xảy với chính bản là chuyện khác, quả thật là một cú sốc kinh hoàng như trời sập.
Trong lúc gì, bỗng nhớ đến tấm danh .
Có lẽ, chỉ đó mới giải thích sự bất thường của con gái .
ngủ bằng cách nào, chỉ nhớ trong giấc mơ, một cô bé cứ ngừng gọi .
Đó chính là con gái thật sự của .
Con gọi :
"Mẹ ơi."
Âm thanh gần ngay bên tai khiến giật tỉnh giấc.
Không từ lúc nào, con gái cạnh giường , lặng lẽ một tiếng động.
Loại ánh mắt đó thật khó diễn tả.
Giống như đau khổ, giống như tuyệt vọng...
Là ánh mắt tuyệt đối thể xuất hiện một đứa trẻ bốn, năm tuổi.
Thấy tỉnh, con chớp mắt.
Ánh mắt con trở nên trống rỗng, vô hồn.
Con giơ chiếc túi niêm phong trong tay lên, quơ quơ mặt :
"Mẹ ơi, con ăn cơm thêm cái , ăn ngay bây giờ!
"Nếu cho con ăn, là !
"Nếu là , sẽ chết!!!!"
Đến chữ cuối cùng, con bất ngờ lao lòng , cơ thể lạnh lẽo và cứng đờ.
Đây, thực sự vẫn là con ?
Một đêm dài đầy giày vò trôi qua.
Trời hửng sáng, lập tức khỏi nhà.
Tấm danh thấm ướt bởi mồ hôi tay.
Khi đồng hồ điện thoại nhảy sang con 9 giờ, lập tức bấm dãy ghi nhớ trong lòng từ lâu.
Sau vài giây chờ đợi, một giọng uể oải vang lên:
"Âm Quẻ Môn xin phục vụ, đầu dây bên là cô Dư ?"
nhớ rõ, hôm qua, từng tên của .
l.i.ế.m đôi môi khô khốc, khẽ gật đầu.
Nghĩ đến việc đối phương thể thấy, vội vàng mở miệng:
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Đại sư, cầu xin cô cứu con gái .
"Hình như... con bé thực sự là con gái ."