Hệ Liệt Âm Quẻ Môn - Linh Dị - Chương 27: Gọi Hồn Quỷ Sự 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:37:32
Trong lòng lóe lên một ý nghĩ, liền lấy điện thoại kiểm tra nhật ký cuộc gọi.
Hoàn là hai khác .
Người lừa … Đại sư, mà chính là đầu gối tay ấp bên .
Phẫn nộ và kinh hoàng đồng thời ập đến, đan xen dâng trào trong lòng .
chỉ lập tức lao sân, túm lấy vai đàn ông đó, lắc mạnh và hỏi : Tại ?
Đó là con gái của chúng mà.
Là đứa trẻ mà chúng nuôi nấng từ khi còn nhỏ xíu, từng chút một cho đến khi chạy nhảy.
Sao thể hại con bé như ?
Móng tay cắm sâu da thịt, cơn đau kéo trở chút lý trí.
Lời của "đại sư" vẫn vang vọng bên tai.
chỉ một cơ hội duy nhất, tuyệt đối để đối phương nghi ngờ.
hít thở sâu vài , nhập dãy đó điện thoại và gọi .
Điện thoại nhanh chóng bắt máy.
Chỉ là , đầu dây bên vang lên một giọng trẻ con, chút ngây ngô.
"Cuối cùng cũng liên lạc với cô ."
Giọng trẻ con mang theo tiếng thở dài bất lực: "Cô thật sự chút cảnh giác nào cả."
Rõ ràng chỉ là qua điện thoại, nhưng cảm giác như tất cả.
hổ cúi đầu: " ngờ..."
Không ngờ Trần Phục tham gia chuyện .
Càng ngờ, thể đeo cái mặt nạ nghiêm túc mà lừa dối như .
"Chuyện để ."
Giọng trẻ con đổi ngữ điệu: "Âm Thập Tam nhờ nhắn với cô, cô chỉ còn năm ngày nữa."
hoảng loạn: "Năm ngày? Sao nhanh như ?"
"Là vì cô chậm trễ quá lâu."
im bặt.
Từ đầu tiên con gái biểu hiện bất thường đến giờ, một tháng rưỡi trôi qua.
" mà…"
Giọng trẻ con cắt ngang : "Tự cô nhanh lên. Còn nữa, hãy đưa chúng khỏi danh sách chặn."
Cuộc gọi ngắt, ngay đó là một tin nhắn gửi đến.
Vẫn là hai câu đồng d.a.o quen thuộc:
Hai câu đồng d.a.o , rốt cuộc đại diện cho điều gì?
Sau bữa tối, tìm một cái cớ ngoài.
Ở cùng một gian với đám nhà như ác quỷ , sợ rằng sẽ kiềm chế mà đồng quy vu tận với họ.
"Đất Âm Sơn... Đất Âm Sơn..."
lẩm bẩm bước dọc con đường nhỏ, mục đích.
Không bao lâu, một tiếng hét chói tai vang lên, gọi : "Mẹ ơi!"
Là giọng của con gái!
lập tức ngẩng đầu lên.
Tiếng gọi phát từ cánh đồng xa.
Trời nhá nhem tối, rõ chi tiết, chỉ thể thấy một đường viền hình bán nguyệt lờ mờ.
"Mẹ ơi!"
Giọng mang theo tiếng : "Mẹ ơi, con sợ lắm. Cứu con với , chỗ tối quá, con sợ lắm, cứu con với."
"Con đừng sợ, đây, đây!"
Không nghĩ ngợi, gần như lăn bò chạy về phía gò đất.
Chắc điên .
cảm giác mãnh liệt rằng con gái nhất định chôn gò đất .
Đây là một ngôi mộ cũ.
Vì lâu ngày chăm sóc, mộ mọc đầy cỏ dại.
điên cuồng giật đám cỏ, mặc kệ lòng bàn tay cào đến chảy máu.
Dường như móng tay gãy, mỗi cào là một cơn đau rát hòa với mùi m.á.u tanh.
"Con đừng sợ, sẽ cứu con ngay."
Tiếng của con gái bỗng nhiên im bặt.
"Mẹ… con yêu nhất… ơi…"
Giọng bé dần: "Mẹ ơi, đừng đau nữa. Con đau lòng lắm, còn đau hơn cả ."
Giọng non nớt càng lúc càng nhỏ, cho đến khi biến mất.
Đừng mà!
cảm thấy tim như chìm xuống, tựa như đánh mất thứ gì đó quan trọng, hét lên một cách điên cuồng.
Con , nhất định sẽ cứu con.
Không con, sống đây?
Không từ lúc nào, xung quanh dường như nhiều đến.
thấy ai đó gọi tên , cố gắng ngăn .
Cuối cùng, cảm thấy ai đó kéo mạnh , ngã xuống nền đất ẩm ướt.
thấy chồng, thấy chồng, thậm chí thấy con gái đang chị dâu ôm trong tay.
Đôi mắt con bé tràn đầy sợ hãi, hoảng loạn, lo lắng, nhưng chẳng hề chút thương xót nào.
cảm thấy đang , nhưng cũng cảm thấy như nước mắt đang rơi.
bỗng cảm nhận như trái tim xé hai nửa.
Hóa , con bé thực sự con .
Khi tỉnh , ở trong bệnh viện.
Căn phòng bệnh trống trải, chỉ một cô gái tóc dài đen nhánh bên cửa sổ.
Cô đang cầm một cây bút lông, thỉnh thoảng lên trung những nét vô hình.
"Âm đại sư?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-am-que-mon-linh-di/chuong-27-goi-hon-quy-su-3.html.]
cô , cố nhếch khóe miệng: " đất Âm Sơn là gì ."
Đất chôn , mộ như núi, đất lấy từ núi xuống chẳng chính là đất Âm Sơn ?
giơ tay lên, thấy trong kẽ móng tay còn dính lớp bùn màu đen, âm thầm trách bản ngu ngốc.
Đại sư nhắc từ , tại nhận sớm hơn?
"Vậy cô ai là kẻ đổi mệnh ?"
Cô gái đổi sắc mặt, chỉ lặng lẽ .
"Trước khi ngất , kịp thấy, ngôi mộ đó là ảnh của bố chồng .
chồng tình cảm sâu đậm gì với ông .
"Bà là một ích kỷ… nếu vì một ai đó mà bà sẵn lòng sắp đặt bao nhiêu chuyện như , thì chỉ thể là đứa con của cả nhà chồng ."
Điều trùng khớp với câu: "Hiếu tử hiền tôn cha ."
"Đứa trẻ đó cầm tinh con chuột...
'Rồng trong đất, chuột trong nước, đổi lấy con cháu phúc mãn đường.'
lặp câu hai , bỗng chợt hiểu .
Rồng vốn sống trong nước, còn chuột mới sống trong đất.
Chính vì sự hoán đổi mà mới xuất hiện nghịch lý "rồng trong đất, chuột trong nước."
"Cô rõ, tại trực tiếp cho ?"
nên, nhưng trong lòng vẫn trào lên cảm giác hận ý.
Người phụ nữ biểu lộ cảm xúc: " chỉ chịu trách nhiệm với ủy thác của ."
" cũng thể ủy thác cô! thể trả tiền! nhiều tiền!"
Người phụ nữ mỉm , cây bút lông trong tay chạm giữa chân mày :
"Cô Dư, nếu là cô, tuyệt đối sẽ ở đây tranh cãi những chuyện nhỏ nhặt vô nghĩa ."
"Cô thấy kỳ lạ , tại một nào đến chăm sóc cô?"
"Cô lãng phí quá nhiều thời gian, giờ đây chỉ còn hai ngày.
Quan trọng nhất là: cô, 'đánh rắn động cỏ' ."
"Đánh rắn động cỏ."
Bốn chữ vang lên khiến lòng lạnh buốt.
mò tìm điện thoại, nhưng nhận ngoài bộ đồ bệnh nhân đang mặc, chẳng còn bất cứ vật dụng cá nhân nào.
Là chồng lấy ư?
còn tâm trí suy nghĩ, chỉ thể xé một tờ giấy ghi chú, đơn xin phép và đặt giường.
Khi trở về quê, là nửa đêm.
Căn nhà cấp bốn ban ngày trông bình thường, giờ trông giống như một con quái vật đang há miệng chờ nuốt chửng .
Nhìn cô gái "đại sư" bên cạnh, lòng chút yên tâm hơn.
Cô gái thực sự kỳ lạ.
Cô giống như một kẻ ngoài cuộc, rõ chuyện nhưng cứu giúp.
giờ đây, cô là hy vọng duy nhất để tìm con gái .
"Vào ."
Cánh cổng khóa.
Đẩy cửa , thấy phòng khách vẫn sáng đèn.
Chị dâu đang bế con gái , nhẹ nhàng ngâm nga điều gì đó.
Thấy bước , chị chỉ ngước lên, mỉm : "Em dâu đến ?"
"Trả con gái đây!"
"Không thể."
thẳng thắn, chị đáp càng dứt khoát.
Động tác của chị dâu dịu dàng, giống như đang dỗ dành chính con của .
Nhìn cảnh đó, khó chịu vô cùng, định lao tới giành con, nhưng chị chỉ con d.a.o để bàn.
"Cô cũng cả hai chúng đều mất con, đúng ?"
gần như sụp đổ: "Rốt cuộc chị gì?"
" gì, chẳng cô là hiểu rõ nhất ?"
Chị dâu mỉm , càng lúc càng dịu dàng: "Chúng đều là những , đều thể vì con mà tất cả thứ. Cô hiểu ?"
.
hiểu.
Chính vì hiểu, mới càng sợ hãi.
Dưới những tiếng động lớn thế , con gái vẫn ngủ say, hề chút phản ứng nào.
Điều rõ ràng bình thường.
Cây bút trong túi khẽ cựa quậy. hít một thật sâu, xuống ghế.
"Dù thế nào nữa, hãy để và con rõ chuyện, dù ma cũng minh bạch."
Chị dâu dường như ngờ .
nhanh, chị đồng ý.
"Cũng , coi như bầu bạn chuyện."
"Lúc đó, nghĩ đến việc chấp nhận phận."
Giọng của chị dâu nhẹ nhàng, như thì thầm.
" tự nhủ, cô và hòa hợp, nếu đứa trẻ đó xuất hiện, sẽ chấp nhận phận."
"Có lẽ ông trời cũng nỡ để con trai còn nhỏ như mà ."
"Thế mà con bé thật sự đến... Cô thoải mái để con bé về quê như ."
Những lời của chị dâu khiến tim đau nhói như d.a.o cắt.
ngờ, chút lòng của đặt con gái một nơi nguy hiểm như .
gào lên, dậy, lao phụ nữ mà đánh cho hả giận.
cây bút trong túi khẽ run rẩy.
, đó là lời nhắc nhở dành cho .
Nghĩ đến những lời của Đại sư đó, hít sâu một , cố gắng khuyên nhủ chị dâu.
"Chị dâu, trái tim đều bằng thịt, chị thể vì Tiểu Long mà để cũng chịu cảnh mất con !
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Tiểu Long cũng còn nhỏ nữa, chị thế , liệu nó chấp nhận ? Từ một bé trở thành cô bé, thói quen sống, hôn nhân, tất cả đều đổi, liệu nó chịu ?
"Mất con, đó là nỗi đau nào chịu nổi—nhưng hứa! sẽ cùng chị từ thiện, chỉ cần chúng đủ nhiều, khi con hai vẫn còn duyên mẫu tử!"