HỆ LIỆT DIỆP ĐỒNG 2: MỘ XÁC SỐNG - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:55:45
5.
vốn tưởng Ôn Di sẽ từ chối, ai ngờ cô sảng khoái đồng ý, dẫn Hứa Khố nhanh chóng rời .
May mà Hứa Khố bùa của , nhất thời sẽ xảy chuyện gì ngoài ý .
Vu Tư Niên khom lưng lưng , gần như dán sát .
Đi bao lâu, dừng một căn nhà, mái hiên treo một chiếc đèn lồng đỏ.
"Vu ảnh đế, cái đèn lồng chúng thấy thứ mấy ?"
"Hả? Không, để ý a!"
trừng mắt .
Thật vô dụng, uổng công luyện một cơ bắp, tiếc là luyện cái đầu.
Đi thêm một đoạn thời gian, thấy cái đèn lồng đó. Lần , Vu Tư Niên còn bình tĩnh nữa.
Run rẩy nâng tay, chỉ đèn lồng hét lớn: "Lần thể khẳng định, thứ hai ."
xoa xoa tai ong ong vì chấn động, nhấn mạnh với : "Là thứ tư."
Chúng đây là gặp qu//ỷ đánh tường .
Xem là nhốt .
Vu Tư Niên màng hình tượng ôm chặt lấy cánh tay .
"Vậy, ?"
"Đi xem thử."
bình tĩnh bước , nửa kéo nửa lôi Vu Tư Niên.
Đẩy cánh cửa nặng nề .
Đột nhiên sức nặng cánh tay nhẹ bẫng, theo bản năng đầu . Bên cạnh còn bóng dáng Vu Tư Niên, chỉ còn bóng tối vô tận.
Cho dù Vu Tư Niên dám đến gần căn nhà qu//ỷ dị , so với việc đối mặt với nguy hiểm bên ngoài, tin rằng càng theo hơn.
Vậy nên thể, thứ gì đó ngăn .
"Vu Tư Niên?"
gọi một tiếng, nhưng ai trả lời.
đưa tay sờ soạng phía .
Quả nhiên, cánh cửa gỗ nặng nề chính là một kết giới, ngăn cách và Vu Tư Niên, bao gồm cả âm thanh của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-diep-dong-2-mo-xac-song/chuong-4.html.]
"Kẽo kẹt!"
Cánh cửa phòng ở phía xa gió tự mở.
Thì , là ở đây chờ ?
nắm chặt Ngũ Lôi Lệnh trong tay, do dự một lát.
Nếu như thứ một , nếu cưỡng ép lôi Vu Tư Niên qua, lẽ những gì thấy, sẽ là những gì nó thấy.
chỉ thể bỏ Vu Tư Niên, nhấc chân bước .
"Rầm!"
Cánh cửa phòng tự động đóng , ánh đèn trong phòng bỗng nhiên sáng rực, tựa như ban ngày.
Trước chiếc bàn gỗ cũ kỹ, một đàn ông trung niên tầm bốn năm mươi tuổi đó, mái tóc bóng dầu bết dính trán, tay cầm một chiếc gậy gỗ, tỏa sự giận dữ.
Dưới chân , một bé gái tầm bảy tám tuổi đang quỳ.
Quần áo cô bé rách nát tả tơi, những chỗ thủng thậm chí còn rỉ m//áu.
Rõ ràng run rẩy ngừng, nhưng dám lên, răng cắn chặt môi, ngước mắt lên, khuôn mặt đầy những vệt nước mắt.
"Ba ơi, con sai , con nấu ăn sẽ cho nhiều muối nữa, xin ba đừng đánh con nữa."
Cô bé van xin thảm thiết, nhưng đàn ông hề mảy may động lòng, ngược chiếc gậy gỗ giáng xuống càng mạnh hơn.
"Mày còn , đồ con ranh vô dụng, nếu vì sinh mày, mày ch//ết ! Tao tốn bao nhiêu tiền, chỉ đổi cái thứ vô dụng như mày."
"Nấu một món ăn cũng xong, hôm nay tao đánh ch//ết mày."
Trong căn phòng tràn ngập tiếng thảm thiết của cô bé, tim cũng thắt .
Nhìn cô bé ngã xuống đất, ý thức dần tan rã, đàn ông bưng một chậu nước lạnh, dội thẳng xuống đầu.
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
Cô bé giật , mở to mắt.
đàn ông rõ ràng ý định tha cho cô, túm lấy cổ áo ném lên giường.
"Đồ con ranh vô dụng, ch//ết mày cũng kiếm tiền cho tao."
Nói xong, đàn ông bước ngoài.
Không lâu , một đàn ông què chân bước , bàn tay bẩn thỉu của vươn về phía cô bé, nhưng cô bé còn sức để phản kháng.
Trong những chà đạp, cô bé rơi những giọt nước mắt căm hận, vĩnh viễn nhắm mắt xuôi tay.
Sau đó, đàn ông què chân vứt năm mươi tệ, kéo quần rời .
Về , cô bé hóa thành lệ qu//ỷ, gi3t ch//ết cha, nhưng đàn ông què chân trốn thoát.