HỆ LIỆT DIỆP ĐỒNG 4: MỸ NHÂN SINH - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:10:43
10.
Lại gần hơn, mới rõ, đó là một tầng hầm đất.
Bên trong quá tối, rõ sâu bao nhiêu, còn đang ngẩn thì đột nhiên một cái đầu chui .
Bốn mắt , hô hấp của như ngừng .
Đó là một phụ nữ với hốc mắt sâu hoắm.
Có lẽ vì quanh năm thấy ánh sáng, môi và mặt đều trắng bệch, khóe miệng còn rỉ m//áu, tóc tai rối bời che khuất phần lớn khuôn mặt.
Trông còn đáng sợ hơn cả Ngụy Toa.
Thấy , cô rõ ràng chút hoảng sợ, đầu định chạy ngược trong.
vội vàng đỡ lấy cánh tay cô , an ủi: "Đừng sợ! đến để cứu cô."
"Cứu ?"
Giọng cô khàn khàn, cúi gằm mặt, khiến rõ vẻ mặt.
đỡ cô ngoài, phát hiện cô gầy trơ xương, quần áo rách nát che gì.
đang định cởi áo khoác cho cô thì ai đó đẩy mạnh từ phía , ngửa mặt ngã xuống hang.
"Ha ha ha! Ch//ết ! Tất cả ch//ết !"
Tiếng gào thét của phụ nữ vang vọng ngừng trong bóng tối vô tận, thê lương và chói tai.
May mắn là cái hang sâu lắm, ngã xuống gãy xương.
Vừa bò dậy, mò mẫm trong dọc theo vách tường, cẩn thận.
Càng trong, mùi thuốc bắc càng nồng, tìm đúng chỗ.
Đi một lúc, mới thấy ánh sáng yếu ớt, áp sát vách tường, sợ phát hiện.
Đi thêm một đoạn nữa, là một bãi đất trống, ở giữa là một cái lồng sắt khổng lồ từ xuống .
Trong lồng, bốn cô gái bất động mặt đất.
Và bên cạnh lồng sắt, còn đặt một tấm da , trưởng thôn đang lưng về phía , xử lý th//i th//ể.
Không con gái lúc nãy trốn bằng cách nào.
Tầng hầm trống trải, chỗ nào để trốn.
Nghĩ một lát, vẫn quyết định ngoài , đợi trưởng thôn sẽ .
Nếu , cũng thực lực của ông , đối đầu trực diện chắc chắn.
"Xì... Xì..."
Có tiếng động lạ từ đầu truyền đến, theo bản năng lùi một bước, ngẩng đầu lên .
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
lập tức hít một lạnh, cứng đờ tại chỗ dám động đậy.
11.
thấy một con rắn khổng lồ, cuộn tròn lơ lửng đầu hơn một mét.
Cái lưỡi đỏ lòm thè thụt , như đang nuốt nhả dây thần kinh của .
nuốt nước bọt, cố ép bình tĩnh, nhưng chân thì dám dừng một giây, bám sát mặt đất từ từ trượt ngoài, kéo giãn một cách nhỏ với con rắn.
"Soạt!"
Đầu rắn lao tới, ném một lá bùa, lá bùa cháy rực trung, rơi xuống con rắn.
Tiếng rít the thé xé tan sự tĩnh lặng của bóng tối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-diep-dong-4-my-nhan-sinh/chuong-5.html.]
"Ai đó?"
Trưởng thôn tiếng chạy tới.
Chân dám dừng một khắc, điên cuồng bỏ chạy.
Nhờ ánh đèn từ tay trưởng thôn phía , đầu .
Con rắn đó ước chừng dài hơn chục mét, to bằng cánh tay.
Trưởng thôn chạy đến bên nó, dẫm tắt lá bùa đang cháy, những sợ con rắn mà ngược còn vẻ kính trọng.
kịp suy nghĩ nhiều, vì giây tiếp theo, con rắn khổng lồ lao nhanh về phía .
vội vàng bò về phía cửa hang, nhưng phát hiện cửa hang phụ nữ chặn .
Tốc độ của con rắn khổng lồ cực nhanh, trong nháy mắt cái miệng lớn của nó ở ngay mắt.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một cơn gió âm thổi ào qua, cuốn theo cát đá mặt đất.
Đồng thời, rút lá bùa dán lên tấm ván gỗ chặn cửa hang.
"Cấp cấp như luật lệnh, phá cho !"
Ầm một tiếng, tấm ván gỗ vỡ tan, nhảy vọt lên, mặc kệ gì bên cạnh, ném hết trong hang.
"Con đàn bà mới bắt về chạy , mau bắt lấy nó."
Tiếng trưởng thôn giận dữ vang lên từ trong hang.
Ngụy Toa ngẩn .
"Không chứ, lớn tuổi như ông mà điện thoại cũng rời tay ?"
"Đừng lo nhiều thế, chạy mau!"
Ánh đèn pin của thôn dân chiếu sáng cả thôn như ban ngày, chạy đường, cứ như mặc quần áo, quá nổi bật.
Rẽ một con hẻm, đụng ngay mấy đàn ông từ nhà Tiêu Trạch , thấy , bọn họ đều ngây tại chỗ, .
Sắc mặt từ đỏ chuyển sang trắng, chuyển sang xanh.
"Cô thật sự ở đây? Vậy trong nhà ban nãy là ai?"
Khóe miệng giật giật, khi bọn họ vây đánh , đầu bỏ chạy.
Mấy hồn, đuổi theo càng hăng hơn, rẽ mấy khúc quanh, mới khó khăn lắm mới thoát khỏi bọn họ.
xổm cây, bọn họ ở tức giận dậm chân.
"Con đ//ĩ thối ! Dám chơi xỏ chúng , bắt nó tao l//ột da nó."
"Vốn dĩ cũng l//ột da nó ."
Trưởng thôn từ từ tới từ phía xa.
"Người mất , nhưng nghi lễ ngày mai hỏng, nếu sơn thần nổi giận, năm đừng ai mong sống yên."
Ngụy Toa xổm một cành cây khác, hai mắt mờ mịt.
"Ý gì? Sao lòi một sơn thần nữa?"
hiệu im lặng, bất động mặt trưởng thôn.
Tuy rằng ở xa, rõ lắm, nhưng vẫn tướng đoản mệnh của ông .
Theo lý mà , ông đáng lẽ ch//ết từ năm năm , nhưng ông mùi thi ghẻ trùng.
Chuyện thật sự càng ngày càng thú vị đây!