HỆ LIỆT DIỆP ĐỒNG 4: MỸ NHÂN SINH - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:10:46
14.
“Không thể nào! Hai ngày nay đều cho nó ăn trứng thi ghẻ trùng, nội tạng ăn rỗng từ lâu , còn sống ?”
Trưởng thôn cũng chen , cúi đầu , lộ hàm răng vàng khè.
“Linh Xà đại nhân, là, ngài cứ bắt đầu từ nó , dù ăn bụng cũng như cả.”
“Hê hê! Lần ngài ít nhất cũng trăm năm công lực chứ? Đến lúc đó thể chia cho một chút ? thể trường sinh bất lão ?”
Con rắn khổng lồ thèm để ý đến ông , khóe miệng dần dần kéo rộng phía , kéo đến tận mang tai, lộ đầy răng nanh sắc nhọn.
đột ngột bật dậy, nhanh chóng nhét lá bùa duy nhất còn nắm chặt trong tay miệng cô .
Bọn họ , lớp da , là Tiêu Trạch trộm ở động.
Hôm qua, Tiêu Trạch thấy thi ghẻ trùng hiện hình, vẫn dám tin.
Anh cho rằng dùng cách gì đó để mê hoặc .
“Anh tin cũng , Vương Nha tế thần, đến lúc đó nếu chuyện bình thường, các hiến tế cho sơn thần cũng muộn.”
Thấy khẳng định như , Tiêu Trạch bán tín bán nghi động trộm da .
chuẩn nhiều thứ đối phó với con rắn khổng lồ cho , nhưng ngờ, đêm đó, con rắn khổng lồ sớm trốn trong hang.
Mà năm cô gái trong động, vốn chỉ cần dùng vật chứa để nuôi thi ghẻ trùng, cần lột da.
Là trưởng thôn tham lam, nghĩ nhân cơ hội kiếm chác, nên mới cho chúng cơ hội.
vẽ đầy phù văn ở mặt trong của da .
Tiêu Trạch tranh thủ lột da trưởng thôn, là để che giấu những phù văn đó, cho trưởng thôn phát hiện.
Trưởng thôn cuối cùng cũng phản ứng , phát hiện thể chơi xỏ.
Ông tức giận nhảy dựng lên ba thước, múa tay múa chân xông về phía .
chạy ngoài hang.
nhét miệng con rắn khổng lồ, thứ vẽ da đó, đều là Ngũ Lôi Phù.
Trong hang động , Ngũ Lôi Phù thể phát huy tối đa công hiệu, dẫn nó ngoài mới .
còn kịp chạy đến cửa hang, cái đuôi rắn khổng lồ quấn lấy eo , nhấc lên cao.
15.
Đuôi rắn siết chặt, thắt đến mức mắt hoa cả lên, mà còn lấy một lá bùa nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-diep-dong-4-my-nhan-sinh/chuong-7.html.]
Trong lúc nguy cấp, cắn rách ngón tay, ngưng thần tụ khí lòng bàn tay, nhanh chóng vẽ phù trong lòng bàn tay.
“Đông khởi Thái Sơn Lôi, Nam khởi Hành Sơn Lôi, Tây khởi Hoa Sơn Lôi… Cấp cấp như luật lệnh, Ngũ Lôi tốc phát.”
Phù vẽ xong, nắm chặt tay, đột ngột nâng lên mở lòng bàn tay.
“Oanh, tê tê.”
Một chưởng sấm lòng bàn tay đánh đuôi rắn, nó rít lên một tiếng, hất ngoài, lăn hai vòng mặt đất mới dừng .
“Diệp Đồng!”
Một đàn ông vạm vỡ từ cửa hang xông , cởi áo khoác ngoài khoác lên , bế lên chạy.
, là Ngụy Toa nhập đàn ông , chạy đến cứu .
“Ngụy Toa, Ngụy Toa, mau dừng , nó đuổi theo .”
Ngụy Toa bế , thèm đầu .
“Không , đánh tiếp nữa, mạng chị cũng còn .
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
“Cái chuyện rách nát , ai thích quản thì quản ! Dù mấy thằng đàn ông chó má cũng coi thường chúng .”
, trong lòng Ngụy Toa vẫn luôn nghẹn một bụng khí.
“ từ khoảnh khắc bước chân cái thôn , dính nhân quả , dù hôm nay , thì cái nghiệp cũng trốn thoát .”
Ngụy Toa nghiến răng, thở dài một , vững vàng đặt xuống đất.
“Được, em ở cùng chị.”
khoác chặt áo khoác, từ trong ba lô Ngụy Toa đưa cho lấy một thanh Thất Tinh Kiếm.
Ngụy Toa dù cũng là vong hồn, những thứ trừ tà , cô đều dùng .
“Trưởng thôn giao cho em, con rắn khổng lồ giao cho .”
Lời dứt, cửa hang vang lên một tràng tiếng bước chân, đầu .
Tiêu Trạch dẫn theo mấy chục dân, tay cầm đuốc, xuất hiện ở cửa hang, vẻ mặt âm trầm chúng .
“Ha ha ha… Lần , xem các chạy .”
Trưởng thôn lớn, chỉ huy Tiêu Trạch.
“Bắt chúng cho .”