Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

HỆ LIỆT TRẦN HÀNH CHI 1: NGƯ NƯƠNG - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:21:50

7.

chạy đến thở , mười phút , cuối cùng cũng thấy căn nhà gạch bùn gần như hòa một với bóng đêm và núi rừng.

 

Nhìn phía , ai đuổi theo.

 

thở phào nhẹ nhõm, bước đến cửa, lo lắng gõ cửa.

 

Không ai trả lời.

 

Nhìn xung quanh, chút sợ hãi, bất giác gõ cửa nhanh hơn.

 

Một lát , một bà lão tóc bạc trắng, nếp nhăn như rãnh mương phủ kín cả khuôn mặt, chậm rãi mở cửa.

 

Bà khoác một chiếc chăn rách nát, dường như còn cầm một cây gậy trong tay.

 

Bà nheo mắt thận trọng , nhận , liền vội vàng bỏ cây gậy xuống, mở to cánh cửa.

 

Nhìn làn da cành cây cào xước đường và thể dơ bẩn, trong mắt bà thoáng hiện một nỗi xót xa khó tả.

 

Bà nắm lấy tay , đưa tay lau nước mắt mặt .

 

"Bà."

 

"Thôn trưởng bắt cháu vật tế hồ, bố cháu gi3t cháu..."

 

"Cứu cháu... Bà, cho cháu trốn ở nhà bà một đêm."

 

"Cứu cháu..."

 

đau khổ lớn, quỳ xuống dập đầu với bà.

 

"A... A a... Ự a"

 

nữa. Dùng bàn tay gầy guộc ngừng kéo , lôi nhà.

 

Vào nhà , bà khóa chặt cửa và cửa sổ, để giường, lấy chăn đắp cho .

 

Chắc là trong bóng tối rõ, khi khóa cửa xong, bà ngừng sờ soạng .

 

"Cháu ở đây, bà, cháu ở đây."

 

đỡ bà, để bà xuống giường.

 

Bà dường như gì đó, nhỏ giọng ậm ừ rõ, chỉ thể nắm tay , dường như lấy thứ gì đó từ trong túi .

 

Bà run rẩy nhét tay một vật gì đó.

 

"Ự ừ a a... Xít... Ự a."

 

Sờ vật gì đó cạnh và dính trong tay, nước mắt rơi xuống.

 

Là đường phèn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-liet-tran-hanh-chi-1-ngu-nuong/chuong-5.html.]

"Dạ...  bà, cháu ăn, cháu ăn."

 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

nhét đường miệng, ôm bà nức nở.

 

Bà nhẹ nhàng vỗ lưng , từng cái từng cái chậm rãi, khiến cảm thấy yêu thương, an .

 

"Bà ngủ , cháu tựa . Cháu trốn một đêm thôi."

 

Sau đó, với bà về việc ngày mai xuyên rừng.

 

Bà khoát tay, chắc là chê thấy, bà mò mẫm từ tủ xuống một thứ giống như nến, vốn đốt nến, sợ phát hiện, nhưng bà kiên quyết, liền giúp bà đốt lên.

 

gì, chỉ ngọn nến đang cháy, ngoài cửa sổ, chút bất an.

 

sợ bố hoặc Lý Nhị Oa tìm thấy.

 

ánh sáng, bà dường như quen hơn một chút, từ trong tủ lấy một cuốn sổ cũ, còn một cây bút bi, và kính lão.

 

giật .

 

chữ ? Điều từng !

 

ghế đẩu, cầm bút l.i.ế.m liếm ngón tay, mở cuốn sổ , cầm bút lên đó.

 

điều khiến kinh ngạc hơn là, bà dùng tay trái chữ, ! Một nét ngang một nét dọc ngay ngắn xinh xắn, giống như đánh máy từ trong điện thoại !

 

"Nha đầu, đừng lên núi, trong núi an , dễ lạc đường."

 

Chỉ mấy chữ , bà lâu.

 

Viết xong, bà dậy, đến tủ lục lọi, lâu , lấy một cuốn sổ tay bong tróc da, nhưng bảo quản mới, mở .

 

Lật vài trang, bà dừng , kéo tay , đặt ngón tay lên một chuỗi văn tự đó.

 

Bên một chuỗi địa chỉ, còn tên của một đạo sĩ.

 

[Thành phố Quảng Châu… Trần Hành Chi, Đạo trưởng Trần.]

 

Xác định thấy mấy chữ , bà bắt đầu chữ.

 

"Tìm đến ngài , ngài thể cứu con. Ngaig cũng cứu mạng ."

 

"Năm xưa tế hồ, chính là ngài cứu từ trong hồ."

 

Lòng chấn động, thể tin bà.

 

Bà cũng từng tế hồ ?

 

Còn sống sót nữa?!

 

Ngọn nến lay lắt chiếu rọi khuôn mặt già nua của bà.

 

dường như hồi ức chuyện cũ, đôi mắt của bà hề đục ngầu.

 

Loading...