HỆ THỐNG ĐÌNH CÔNG RỒI - 04
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:55:53
Chương 7:
Với phận của , chắc chỉ cha mới dám đánh thôi.
“Con thể lòng thương .”
“Cho dù thương cũng nên tiếng.”
“Này, cô đang lên lớp đấy, tập trung một chút .”
“Cô thể nhịn đừng nữa !” lên lớp tự nhủ với bản .
thật sự quá giỏi, thể nhất tâm nhị dụng, giảng bài thì thầm trong lòng.
…
Vừa tan học, Mạc Hữu chạy như bay đuổi theo .
Khuôn mặt bầm tím đầy vẻ nghiêm túc: “Cô, em nghĩ thông , em đăng ký nghiên cứu sinh của cô, em trở thành nhà khoa học sánh vai với cô!”
“Đừng đừng đừng, cô còn là nhà khoa học, nhưng em ước mơ như là .”
“Đây là cha em...?” chỉ mặt .
Mạc Hữu gãi đầu ngại ngùng: “Vâng, nhưng cô đừng lo lắng. Lần coi như cha em đánh thức em , em sẽ đắm chìm trong tình yêu nữa, em trở thành ích cho xã hội.”
vỗ vai : “Cậu bé ngoan, cô hy vọng tương lai cô thể cảm thấy tự hào về em.”
Không ngờ nhóc cứng đầu cứng cổ, ngoan cố chịu thua , cha đánh một trận ngoan ngoãn ngay như .
…
Mạc Hữu bắt đầu chăm chỉ học hành, trở thành nghiên cứu sinh của , chúng cùng nghiên cứu khoa học, phối hợp ăn ý.
Tuy rằng nhóc ngốc nghếch trong chuyện tình cảm, nhưng thể , và hợp tác nghiên cứu thuận lợi, là một trợ thủ đắc lực của .
Có nền tảng nghiên cứu khoa học mười năm của cộng thêm việc chúng ngày đêm nghiên cứu suốt ba năm trời, cuối cùng cũng nghiên cứu một loại vi sinh vật mới - Thể thực khuẩn, khi nó máu, thể theo m.á.u đến các cơ quan khác , cuối cùng xác định chính xác và bám lớp vỏ của virus để phân giải virus.
Mạc Hữu mắt thâm quầng hỏi: “Cô, chúng thể nhận giải Nobel chứ?”
Mắt cũng thâm quầng: “Khiêm tốn khiêm tốn...” trong lòng bắt đầu tưởng tượng: Chắc sẽ là nhà khoa học trẻ tuổi nhất thế giới nhận giải Nobel, ha ha ha ha ha.
Quả nhiên, bài báo công bố gây chấn động thế giới.
Các phương tiện truyền thông lớn liên tục đưa tin về thành quả nghiên cứu của chúng .
và Mạc Hữu đang vui vẻ khỏi phòng thí nghiệm để nhận giải thưởng thì đột nhiên cổ đau nhói. A, cảm giác kim đ.â.m quen thuộc .
Sau đó mắt tối sầm , bất tỉnh nhân sự.
chửi ầm lên trong lòng: Mặc Vô Hành, ông lắm, dẫn dắt con trai ông thành quả nghiên cứu khoa học lớn như mà ông còn dám dùng kim đ.â.m , cẩn thận hình nộm, tên ông lên đó ngày nào cũng lấy kim nhỏ đ.â.m ông.
Sau khi từ từ mở mắt , nhận bất kỳ ai xung quanh, cũng thấy bóng dáng của Mặc Vô Hành.
và Mạc Hữu trói riêng một chiếc ghế.
Một bước đến hỏi: “Nếu các thành thật khai phương pháp chế tạo thể thực khuẩn, sẽ thả các .”
“Chúng chỉ giao thành quả nghiên cứu cho quốc gia, quốc gia sẽ sản xuất hàng loạt, đó phân phát cho các bệnh viện, các là cọng hành nào (cái thá gì)?”
“Chúng là cọng hành ? Cô đang gì ?”
Ơ? Không hiểu câu thành ngữ tiếng Trung đơn giản , chẳng lẽ đây là nước ngoài?
“Anh là nước nào?” hỏi.
Đối phương sững sờ, dáng vẻ rõ ràng là đoán trúng.
“Cô đừng quan tâm là nước nào, hoặc là giao phương pháp , hoặc là c.h.ế.t ở đây, các tự quyết .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-thong-dinh-cong-roi/04.html.]
Mạc Hữu chính nghĩa lẫm liệt: “Mơ , chúng thà c.h.ế.t chứ chịu khuất phục!”
Sao thằng nhóc giành lời thoại của ? chuyển hướng suy nghĩ, : “Chúng thà c.h.ế.t chứ chịu khuất phục, các mơ !”
Đối phương vỗ tay bốp bốp, đó, thuộc hạ mang hai chiếc rương lớn.
Chương 8:
lo lắng trong lòng, chẳng lẽ trong rương là dụng cụ tra tấn?
Rương mở , mắt suýt thì mù vì chói lóa, bên trong là vàng và đô la Mỹ.
“Chỉ cần hai phương pháp chế tạo, tiền sẽ là của hai .”
Hù dọa dùng tiền bạc dụ dỗ.
Mạc Hữu hừ một tiếng khinh thường: “Có mày điều tra phận của tao , tao bao nhiêu tiền ? Tao thèm khát chút tiền lẻ của mày?”
Thế là nọ bảo thuộc hạ mang rương xuống.
Thật là, vội cái gì chứ, tuy cần nhưng từng thấy nhiều tiền như , để thêm chút nữa cũng mà.
Thuộc hạ đưa roi cho , cầm roi về phía .
Xong xong , chắc chắn sẽ đánh thật , cắn chặt răng chuẩn đón nhận trận đòn roi .
“Các còn sợ là da thịt sẽ chịu đau khổ.”
Mạc Hữu hét lớn: “Đánh phụ nữ thì gì tài ba, giỏi thì đánh .”
Người nọ cũng lời, thật sự cầm roi đến mặt Mạc Hữu.
Nhớ đến việc Mạc Hữu cha đánh một trận là từ bỏ yêu đương ngay, thật sự lo lắng sẽ chịu đựng nổi.
Không ngờ Mạc Hữu ở mặt cha thì nhu nhược, nhưng ở mặt cứng rắn vô cùng, hơn mười roi quất xuống, m.á.u me b.ắ.n tung tóe mà hề kêu rên lấy một tiếng.
Chân mềm nhũn : “Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa.”
Người nọ dừng : “Nghĩ thông ?”
“Không nghĩ ... Đợi... Đợi đến khi thể thực khuẩn đưa thị trường, các lấy về theo là , vội vàng cái gì?”
“Cô coi là kẻ ngốc , nhà khoa học của chúng , nếu kỹ thuật cốt lõi, chỉ dựa nghiên cứu thực thể mất mấy năm mới thể , chúng đợi lâu như .”
“Vậy hết cách .”
“Thứ lợi cho nhân loại, tại hai cứ giữ khư khư chịu buông, khoa học là biên giới, cần gì chịu đau đớn thể xác như .” Người nọ giơ roi lên.
“Chờ ! Khoa học biên giới, nhưng nhà khoa học thì ! Nhà khoa học nghiên cứu thành quả khoa học, đương nhiên giao nộp cho quốc gia của , nếu chẳng là kẻ bán nước ?”
“Anh yên tâm, quốc gia của nhất định sẽ phổ biến nó cho các , chỉ là các chắc chắn trả một ít tiền, thể cướp trắng trợn , đúng ?”
Hắn lấy hai lọ thuốc, lắc lư mặt : “Cô đưa cũng , dù chúng cũng lấy mẫu vật từ phòng thí nghiệm của cô .”
Hả? Đây chính là hai lọ dung dịch thể thực khuẩn duy nhất, tên khốn lấy trộm hết ?
xem bọn họ vẫn phát hiện một bí mật của thể thực khuẩn, đó chính là: Chỉ cần môi trường thích hợp, thể thực khuẩn thể tự nhân bản vô hạn.
Nói cách khác, khi bọn họ thực thể thì cần nghiên cứu từ đầu, chỉ cần nắm giữ kỹ thuật chế tạo môi trường nuôi cấy nó là thể sản xuất hàng loạt.
Không ! cướp lấy hai bình dung dịch .
“Đây căn bản dung dịch thể thực khuẩn.” nghiêm mặt với .
“Đây chỉ là hai chai nước, thể thực khuẩn vẫn nghiên cứu .”
Người nọ sững , dung dịch trong suốt mặt, nghi ngờ hỏi: “Rõ ràng báo của các nghiên cứu , còn hai bình dung dịch , nếu bên trong gì, tại đặt tủ đông nhiều lớp mật mã?”
“Thì... chỉ là để khoe khoang thôi, để trong tủ lạnh là vì uống nước mát, thêm mật mã là sợ khác động , dù cũng tủ lạnh sẵn, tại dùng? Không tin đưa cho , uống cho xem, đây chỉ là nước mát bình thường.”