HỆ THỐNG ĐÌNH CÔNG RỒI - 06
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:55:55
Chương 11:
Dù cũng , cũng Mạc Vô Hành giếc , còn uống ít rượu vang đắt tiền, bèn mạnh dạn .
“Thật dám giấu giếm, kiểu như Mạc Hữu gu của , cứ như thấy em trai . thích kiểu như cha , Mạc Vô Hành, mới đúng là gu của , mơ cũng dám mơ đến một đàn ông tuyệt vời như .”
Sắc mặt hai cha con đồng loạt đổi, giả vờ như thấy.
“Cậu xem nếu mà trai như cha , năm mươi tuổi mà vẫn như ba mươi, lẽ d.a.o động . , hai cha con hai giống chút nào ?”
Mạc Hữu ngượng ngùng, “ là em trai bằng cha em, nguyên nhân chủ yếu là... Em chỉ là con nuôi của cha em.”
“Nhìn già như năm mươi tuổi ?” Mạc Vô Hành đen mặt hỏi.
“Không , .” Mạc Hữu xua tay liên tục, đó với : “Thưa cô, cha con chỉ hơn cô năm tuổi...”
“A.” chịu nổi nữa, say bí tỉ gục xuống bàn.
…
A? về ?
Vừa mở mắt , thấy trở về căn phòng trọ tồi tàn ban đầu, cuốn tiểu thuyết đó cũng biến mất.
là một gán tội danh trộm cắp thành quả nghiên cứu khoa học của khác trong lúc đang học tiến sĩ ở nước ngoài, cả giới học thuật lên án.
Rõ ràng là bọn họ trộm thành quả của , nhưng vu khống , còn cấu kết với giới truyền thông nước ngoài do thế lực lưng bọn họ kiểm soát để thổi phồng sự việc lên.
như chuột chạy qua đường xám xịt về nước, ngại nỗi phòng thí nghiệm đây là phòng thí nghiệm quốc tế hàng đầu, từng xảy chuyện trộm cắp thành quả của sinh viên, hơn nữa chuyện của quá rầm rộ, nên suốt một thời gian thể nào minh oan cho , phòng thí nghiệm nào tin .
chỉ thể dựa tiền kiếm khi học thạc sĩ và tiến sĩ đây để trang trải cuộc sống, mỗi khi ngoài đều che chắn kỹ càng, sợ nhận mắng chửi.
Sau khi về nước, hi vọng thể bắt tay ngay nghiên cứu khác, nhưng khổ nỗi phòng thí nghiệm nào đủ kinh phí để hỗ trợ.
đang trong tình cảnh tiến thoái lưỡng nan, đang bịt kín mít chợ mua rau, thì đột nhiên phía tiếng gọi quen thuộc.
“Xin hỏi cô Lý ?” giọng đó quá ôn hòa, khiến cảm thấy chắc chắn.
Quay đầu , là Mạc Vô Hành lúc trẻ, thoạt chỉ lớn hơn bốn năm tuổi.
suýt nữa thì gọi tên , nhưng nghĩ quen , đành nuốt xuống.
“Chúng thể tìm chỗ chuyện ?”
gật đầu.
Địa điểm gặp mặt khá bí mật.
“Cô Lý luôn cảnh giác kém như ? Cứ thế theo lạ?” Mạc Vô Hành tủm tỉm hỏi.
chỉ “ừ” một tiếng, nhưng trong lòng nghĩ: Anh cũng lạ với , đừng cảnh giác kém.
“Với sự cảnh giác của cô Lý, thảo nào trộm mất thành quả, đến mức bây giờ trốn chui trốn nhủi thế .”
“A? Sao oan?”
“Mặc dù bọn họ xóa hết các video giám sát, đồng thời sửa đổi nhật ký phòng thí nghiệm của cô, nhưng vẫn tìm thấy một dấu vết giả của bọn họ, cộng thêm cô vẫn luôn đăng bài khiếu nại nhưng chẳng khác nào đá chìm đáy giếng, tạo tiếng vang gì mạng của cô, nên cho rằng cô oan.”
Chương 12:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-thong-dinh-cong-roi/06.html.]
Khóe mắt cay cay, cuối cùng cũng oan, nhưng thì ?
“ đủ tài chính để mở phòng thí nghiệm cho cô, cô tự tin khôi phục kết quả thí nghiệm của ? Trong thời gian , sẽ tiếp tục thu thập bằng chứng để minh oan cho cô.”
“Đương nhiên, đương nhiên thể khôi phục kết quả thực nghiệm, chỉ cần cho thêm ba năm, , chỉ cần một năm, mặt khác, còn thể tạo thêm một thành quả nghiên cứu khoa học khác thể đủ để nhận giải thưởng cho .”
Hiển nhiên Mạc Vô Hành ngờ thể như . Hắn ngây , cuối cùng chỉ mỉm coi như đáp .
Cũng đúng, hẳn đôi nét về nghiên cứu khoa học, dùng nửa năm để tạo thành quả thể nhận giải thưởng? Nói đùa gì ?
Nghĩ thế, cũng chỉ thể lúng túng.
, hình như là nước ngoài, còn hỏi lập trường của đời .
“Sau khi thành quả nghiên cứu khoa học , định dùng nó như thế nào?”
“Chuyện cô yên tâm, chúng thể ký một bản hợp đồng, tới lúc đó cho cô quyền quyết định, chỉ cần chia lợi nhuận theo % cho là .”
“Cô yên tâm, sẽ nhúng tay quá nhiều chuyện nghiên cứu khoa học của cô. tin tưởng chúng cùng lập trường.”
Hắn mỉm , tựa như lòng tin .
gật đầu.
Tất cả tiến hành một cách thuận lợi. Ở kiếp , cần thử nhiều phương pháp để tìm phương pháp đúng đắn, chỉ cần trực tiếp thực hiện theo phương pháp nghiên cứu ở thế giới tiểu thuyết là đủ.
“Honey, hôm nay em việc tới tận khuya ư?”
“Đoán chừng tăng ca, yên tâm, chờ khi thực nghiệm thành, tới lúc đó em thể xin nghỉ dài hạn.”
“Đừng liều mạng quá, sức khỏe mới là quan trọng nhất.”
“Anh cũng , chỗ loạn ư? Mỗi ngày thể báo bình an cho em là . Việc cần hẳn là bí mật, liên lạc với em nhiều như , cẩn thận đừng để bản bại lộ.
“Yên tâm , chừng mực.”
Không sai, thành công bắt cực phẩm giàu trai Mạc Vô Hành .
Mạc Vô Hành với hôm nay sẽ trở về, cho nên hiếm khi rời khỏi phòng thí nghiệm sớm, tự tay nấu một bàn đầy đồ ăn ngon cho .
Khi Mạc Vô Hành trở về, bên cạnh thêm một đứa bé chừng 10 tuổi. Đứa bé trông đáng yêu, nhưng gương mặt , chẳng là Mạc Hữu khi còn bé ?
Mạc Vô Hành với giọng áy náy:
“Xin em vì cho em đưa thằng bé tới đây, đây là đứa bé nhặt chiến trường, là nó cứu một mạng, cho nên dẫn thằng bé về, …”
“Nhận nuôi thằng bé ư? Không vấn đề gì.” vui vẻ tiểu Mạc Hữu.
Tuy rằng Mạc Vô Hành cảm thấy bất ngờ nhưng đồng thời cũng thấy vui vẻ: “Mau gọi dì .”
Hắn kêu tiểu Mạc Hữu chào .
Mạc Hữu đánh giá một phen, đó hô lên: “Chị.”
Ranh con! Chờ bà đây kết hôn với Mạc Vô Hành , xem mi sẽ thế nào!