Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hệ Thống: Nam Thần Ngày Càng Ngọt Ngào (Và Biến Thái!) - Chương 1 : Nam chính là soái ca

Cập nhật lúc: 2025-07-14 21:41:46

Trời quang mây tạnh, một ngày trời.

Tại cửa hàng tiện lợi

Một cô gái nhỏ nhắn, mặc đồng phục học sinh cấp ba, khoác chiếc cặp sách màu vàng nhạt lưng, đang cạnh cửa sổ. Cô khẽ cắn ống hút, đôi mắt hạnh nhân trong veo, long lanh dòng đủ màu sắc qua bên ngoài. Gương mặt nhỏ nhắn, hồng hào với chút bầu bĩnh đáng yêu của cô bé toát lên vẻ tập trung lạ thường.

Vì vẫn còn ngậm ống hút, giọng của cô líu nhíu: "Tiểu Hoa ơi, thế là cứ thế đưa đến thế giới vị diện ?"

Lời dứt, giọng của hệ thống vang lên bên tai Tô Yên: "Ký chủ, cứ yên tâm ạ. Khi nào tìm tất cả các mảnh vỡ chủ thần mất, cô thể trở về ."

Giọng khẽ, nhỏ, chỉ đủ để cô thấy.

"Ừm."

Cô gái khẽ đáp, nặng nhẹ.

Tiểu Hoa chính là hệ thống của cô, nhiệm vụ giúp cô quen với các thế giới và tìm kiếm những mảnh vỡ chủ thần.

Tô Yên vẫn cắn ống hút, một lúc , giọng cô khe khẽ vang lên: "Giờ gì đây?"

"Ký chủ, theo thông tin về thể ký chủ đang nhập , đúng giờ , ký chủ đến trường cấp ba Đế Đô để học ạ."

Tô Yên gật đầu, hợp tác: "Được."

Sau khi đồng ý, cô ngoan ngoãn cầm cặp sách và chiếc mũ lưỡi trai màu trắng đặt bên cạnh, bước khỏi cửa hàng tiện lợi.

Bây giờ là tám giờ bốn mươi phút, cô đến trường chín giờ. Nếu theo con đường bình thường đến trường thì chắc chắn sẽ muộn. Nhờ sự chỉ dẫn của hệ thống Tiểu Hoa, Tô Yên quyết định đường tắt. Cách sẽ nhanh hơn.

quá nhanh. Cứ một đoạn, cô lấy một viên kẹo dẻo sữa dâu tây , cho miệng từ từ cắn. Đi mười mấy phút, bước chân cô khựng .

Hệ thống Tiểu Hoa nghi hoặc hỏi: "Ký chủ, ạ?"

Chỉ thấy Tô Yên mặt tái mét, trán lấm tấm mồ hôi, khóe môi cũng trắng bệch, cả trông yếu ớt vô cùng. Cô khẽ khàng, yếu ớt hỏi: "Tiểu Hoa, cơ thể yếu ớt thế ?"

Hệ thống Tiểu Hoa ngập ngừng một lúc đáp: "Ký chủ, hiện tại thể lực của cô chỉ còn 3."

Tô Yên chớp chớp mắt, gì.

Thể lực chỉ còn 3, đó là khái niệm gì cơ chứ? Thể lực của bình thường là 20. Thể lực của cô bây giờ thấp hơn bình thường đến bảy .

Cô bây giờ... yếu quá mất.

Trong giây phút cúi đầu, một thoáng cảm xúc lướt qua đáy mắt cô.

Thế nhưng, kịp để cô suy nghĩ kỹ hơn, bên cạnh bỗng truyền đến một tiếng "Rầm!". Một vật nặng nề va mạnh bức tường. Dù cách xa hàng chục mét, Tô Yên vẫn cảm nhận bức tường phía lưng rung lên bần bật.

Tiếp đó, từ phía truyền đến giọng thảm hại cố vẻ hung hăng: "Khương Nhiên! cho , trừ khi chết, bằng sẽ bao giờ buông tha !!"

Lời dứt, đó một bàn tay thon dài, mạnh mẽ nắm lấy, kéo giật lên. Đến khi đó thể lời nào, chỉ còn những tiếng nức nở.

Rồi, chủ nhân của bàn tay đó lên tiếng, giọng điệu lười nhác nhưng mang theo một sự hung bạo khó hiểu: "Nếu , sẽ nghĩ cách để bản thảm hại như một con ch.ó ."

Kẻ nãy còn la lối cuối cùng vẫn sợ hãi, như vãn hồi chút thể diện cuối cùng, cố gắng chống cự. Gương mặt run rẩy, trông vẻ né tránh.

Ánh nắng mặt trời chiếu xuống, chỉ thấy một dáng cao ráo, mặc đồng phục trường cấp ba Đế Đô. Vì mặt ánh nắng chiếu , chói mắt nên khuôn mặt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/he-thong-nam-than-ngay-cang-ngot-ngao-va-bien-thai/chuong-1-nam-chinh-la-soai-ca.html.]

Đằng trai tên Khương Nhiên, mấy nam sinh khác cũng mặc đồng phục cấp ba Đế Đô bước đến.

"Anh Khương, mà dẫm nữa là thật sự án mạng đấy." "Thôi , tên nhóc cũng nhận bài học ."

Hai đùa kéo Khương Nhiên .

Có lẽ nhờ sự can ngăn của hai bạn cùng, chiếc giày thể thao màu trắng cuối cùng cũng nhấc khỏi đầu .

Tô Yên dựa tường, dùng khăn tay lau mồ hôi trán. Cô khẽ cắn môi, cảm thấy băn khoăn.

Hệ thống Tiểu Hoa cất tiếng: "Ký chủ, cô thấy cảnh tượng quá đẫm m.á.u ? Hay là cô ăn một viên kẹo nhắm mắt nghỉ ngơi một lát nhé?"

Tô Yên khe khẽ trao đổi với hệ thống của : "Sắp trễ học ."

Giọng cô mềm mại, trong trẻo.

lúc đó, trai đánh tơi tả ở phía đột nhiên vùng dậy. Hắn rút một con d.a.o bấm từ trong túi , nhắm thẳng Khương Nhiên mà đ.â.m tới. Có lẽ vì lòng tự trọng tổn thương, liều mạng lấy chút sĩ diện cuối cùng cho .

"Chết !"

"Chát!" Con d.a.o bấm gạt văng .

"Bịch!" Chàng trai đạp mạnh tường một nữa. Cú đá quá mạnh khiến bất tỉnh tại chỗ.

Và con d.a.o bấm, khi văng , bay thẳng về phía vị trí Tô Yên đang .

Thấy con d.a.o lao đến, đương nhiên cô né tránh. cơ thể của cô quá yếu ớt. Chỉ kịp dịch chuyển một chút, con d.a.o lướt qua cánh tay cô. Một vết rách xuất hiện làn da trắng nõn.

Chẳng mấy chốc, m.á.u tươi bắt đầu rỉ . Làn da mềm mại và màu m.á.u đỏ thẫm tạo nên sự đối lập vô cùng nổi bật.

Cô cúi đầu cánh tay thương, mất một lúc mới phản ứng . Tô Yên lấy chiếc khăn tay trắng từ trong túi , từ từ lau vệt m.á.u đang chảy xuống. Mấy lọn tóc rũ xuống vai, che khuất một phần gương mặt.

Đợi đến khi m.á.u ngừng chảy, cô cẩn thận cất chiếc khăn dính m.á.u , lấy viên kẹo sữa dâu tây cuối cùng trong túi. Cô chuẩn mở gói kẹo để ăn.

Đôi giày thể thao màu trắng xuất hiện trong tầm mắt cô.

Ngước lên theo đôi giày, là chiếc quần đen, áo sơ mi trắng. Chiếc cà vạt đen thắt lỏng, hai cúc áo cùng mở . Thân hình cao ráo, cân đối tôn lên hảo. Gương mặt góc cạnh, gầy. Đôi mắt hàng lông mày mang theo sự hoang dã và một chút hung dữ mơ hồ.

Lúc nãy, thấy cô gái ở đây. Cô chỉ yên lặng ở một bên, khá hiểu chuyện. Không ngờ cú đá của khiến con d.a.o bay về phía cô, rách cánh tay cô.

Cô gái tự lấy khăn tay lau vết thương, dáng vẻ an tĩnh lạ lùng khiến nhíu mày.

Không rõ nghĩ gì, bước gần. Nhìn kỹ cô gái, làn da cô trắng, mái tóc mềm mại, trông vô hại và yếu ớt. Ánh mắt dừng cánh tay thương của Tô Yên.

Có lẽ do động tác cầm kẹo khiến vết thương động đến, m.á.u ngừng bắt đầu chảy .

Trên mặt Khương Nhiên thoáng qua một cảm xúc khó gọi tên, khẽ "chậc" một tiếng, : " là yếu ớt thật."

Dù vẻ hung dữ trong mắt giảm bớt, nhưng trông vẫn lạnh lùng và khó gần.

Vừa , tháo chiếc cà vạt đen đang thắt cổ, thuận tay kéo cánh tay thương của Tô Yên . Nhìn vết m.á.u chảy xuống, dùng cà vạt lau trực tiếp, quấn vài vòng quanh miệng vết thương, thắt .

Lực tay của mạnh, đặc biệt là với cơ thể hiện tại của Tô Yên vốn quá yếu ớt, còn mẫn cảm với cơn đau hơn thường.

Cô cắn chặt môi, đôi mắt đẫm nước trai đầy vẻ hung hăng mặt.

Loading...