Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

HỒ YÊU SAU KHI BỊ PHU QUÂN PHẢN BỘI - Phần 2

Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:46:43

3.

 

Phụ hoàng vẫn say khướt như khi.

 

Thân hình mảnh khảnh cao gầy lún sâu chiếc ghế gỗ sơn son thếp vàng chạm trổ hình rồng.

 

Tựa như một ngọn núi ngọc nghiêng đổ.

 

Nghe thái giám truyền gọi chúng , mới lờ đờ nhấc mí mắt sang, đôi mắt phượng xinh vẫn còn long lanh ánh nước.

 

Người đúng là một tướng mạo tuyệt trần.

 

Năm đó ở Vạn Xuân Lâu uống rượu xong lóc thảm thiết, khiến bao nữ quyến qua ngoái .

 

Mẫu cũng vì đành lòng, mới bước đến bắt chuyện với .

 

Người lóc kể rằng mẫu tộc liên lụy, hoàng đế ghét bỏ, trục xuất khỏi cung, lòng mang chí lớn nhưng u uất thành.

 

Nước mắt ướt mái tóc đen, vương gương mặt tuấn tú như tạc tượng, cao quý, bi thương, tan nát.

 

Mẫu sa lưới tình.

 

Giờ đây đến tuổi trung niên, dung mạo vẫn đổi, quyền lực tối cao của hoàng vị hun đúc mấy năm, càng thêm phần phong vận xa hoa, suy đồi.

 

Khiến cho đám phi tần trong hậu cung càng thêm say đắm.

 

Lúc thái giám đến gọi, khóe mắt vẫn còn sưng đỏ, vương lệ nóng ẩm.

 

Lão đạo sĩ tiến lên dâng nắm tro trắng, ân cần :

 

 "Chúc mừng Bệ hạ, mừng cho Bệ hạ, yêu nữ trừng trị, giang sơn của Bệ hạ sẽ vững bền ngàn thu!"

 

Phụ hoàng như thể một tiếng sét đánh tỉnh, run rẩy đưa tay nhận lấy nắm tro, trân trọng ôm lòng.

 

Miệng khẽ nấc gọi: "Hồng Nương... Hồng Nương..."

 

Lão đạo sĩ khuyên giải: "Bệ hạ bận lòng về ả gì, mỗi năm đến hàng trăm hàng ngàn nữ yêu c h í cvì tình ái, ả cũng chỉ là một trong đó, chẳng gì đáng thương."

 

Nói chỉ : "Tên nhóc tạp chủng cũng là huyết mạch hoàng gia, chúng thần dám tùy tiện xử lý, xin Bệ hạ hãy định đoạt."

 

Lúc Phụ hoàng mới hoảng hốt ngẩng đầu .

 

Trong mắt lóe lên một tia khác lạ.

 

Lão đạo sĩ còn định gì đó, quát lớn ngắt lời: "Cút ngoài!"

 

Trong đại điện trống trải chỉ còn , qua song sắt của lồng thú.

 

Phụ hoàng lạnh một tiếng, ném nắm tro trong tay, thong thả bước đến xuống .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ho-yeu-sau-khi-bi-phu-quan-phan-boi/phan-2.html.]

 

"Đừng giả vờ nữa, Hồng Nương, trẫm nàng chết."

 

"Nàng là yêu quái, nàng bản lĩnh thông thiên, thể c.h.ế.t dễ dàng như ?"

 

Ta bình thản ngẩng đầu .

 

Trong mắt phản chiếu dung mạo của , khác gì đường nét của mẫu lúc còn trẻ.

 

Tộc hồ yêu sinh xinh , xích hồ càng là tuyệt phẩm trong đó. Bây giờ tóc tai dơ bẩn, áo quần xốc xếch, nhưng làn da trắng sứ là đôi môi son, đuôi mắt hồ ly quyến rũ đa tình khẽ xếch lên, hơn đám phấn son tầm thường trong hậu cung bao nhiêu .

 

Sắc mặt Phụ hoàng trở nên dữ tợn, hung hãn đưa tay bóp cổ : "Tại nàng chịu giúp trẫm? Ngay cả ngai vàng nàng còn giúp trẫm giành , trẫm chỉ bảo nàng cầu một trận mưa thôi mà! Tại nàng cứ chống đối trẫm!?"

 

Cánh tay gầy gò, nổi đầy gân xanh.

 

Một đường chỉ vàng óng mờ ảo phát sáng qua lớp da, đó là long mạch của thiên tử.

 

Bảy năm , mẫu dùng tu vi tám đuôi của để đoạt nó về cho , mới thể nghịch thiên cải mệnh, thuận lợi leo lên ngai rồng.

 

Có mệnh cách chân long gia hộ, đại yêu ngàn năm cũng thể thương dù chỉ một chút, huống chi là một bán yêu như .

 

Cổ bóp đến tím bầm, nhịn ho một tiếng, cụp đôi mắt ngây thơ xuống với : "Phụ hoàng... con là Tiểu Ngọc đây mà..."

 

Ánh mắt rực lửa của Phụ hoàng sững , vẻ cuồng nhiệt mặt lập tức phai .

 

"Ngươi là nàng..."

 

Hắn thất thần buông tay.

 

", Hồng Nương c h í c , trời ban mưa móc, mối họa trong lòng trẫm trừ... Trẫm cần sợ ai nữa... Ha ha... Không cần sợ ai nữa..."

 

Hắn lên một cách thê lương quái đản, để một hàng dấu chân dơ bẩn đống tro trắng vương vãi đất, lên chiếc long ỷ cao vời vợi .

 

"Trẫm là bậc cửu ngũ chí tôn, giang sơn của trẫm, bảo tọa của trẫm, sẽ mãi mãi trong tay trẫm."

 

Gương mặt như ngọc của méo mó vì tham lam.

 

Giống như một con ch.ó quen thói giữ đồ ăn.

 

Ngoài điện, gió lớn gào thét thê lương.

 

Đập song cửa sổ màu son khiến chúng kêu lên loảng xoảng.

 

Ta ở trong lồng thú khúc khích, với bóng hình đẫm m á u đang gào thét đến xé lòng ngoài cửa:

 

"Mẫu ơi, đừng nữa."

 

"Lẽ sớm là loại thế nào chứ."

 

Loading...